Caprhy - Ngược Hướng Trái Tim.
: Chapter 02 -- Đừng Bao Giờ Đụng Tới Cậu Ấy.
: 𝐂𝐡𝐚𝐩𝐭𝐞𝐫 𝟎𝟐 -- 𝐍𝐠ượ𝐜 𝐇ướ𝐧𝐠 𝐓𝐫á𝐢 𝐓𝐢𝐦.
Âm thanh giày chạy vang gấp trên nền xi măng nóng ran. Pháp Kiều là người chạy đầu tiên, tóc buộc lệch một bên, tay siết chặt nắm vở. Ngay sau lưng cô là Negav, cao lớn và bộc trực, còn Dương lặng lẽ nhưng ánh mắt sắc như dao.
Lê Quang Hùng : Nhóc.
“Pháp Kiều, cậu chắc là Quang Anh ra sân sau?”
| – Hùng hỏi, chân vẫn không dừng lại.
Nguyễn Thanh Pháp : Nàng.
“Cậu ấy nhắn ‘ra sau một lát’ rồi mất tích. Linh cảm không ổn.”
Khi họ quẹo qua dãy tường cũ kỹ, cảnh tượng đập vào mắt khiến cả ba khựng lại. Quang Anh đang ngồi gục bên gốc cây, vạt áo nhăn nheo, môi tím lại vì cắn chặt. Cách đó vài bước, Ngọc còn chưa kịp tắt điện thoại quay phim, Hiếu, Quân, và Hùng vẫn đang cười nói.
Đặng Thành An : Cậu.
| -- Negav siết tay.
Đặng Thành An : Cậu.
“Tụi mày đang làm cái quái gì vậy?”
Trương Ngọc Giàu : Cô Ta.
| -- Ngọc quay lại, cười khẩy.
Trương Ngọc Giàu : Cô Ta.
“Liên quan gì tới tụi mày?”
Quang Hùng bước tới, không chút ngần ngại, đỡ Quang Anh dậy rồi quay phắt lại đối diện với Hiếu.
Lê Quang Hùng : Nhóc.
“Tôi chán cái trò vây đánh người rồi tung tin như mấy người là ‘anh chị đại’ lắm rồi đó. Có ngon thì đánh tay đôi, chứ không phải chọi một mình một người!”
Trần Minh Hiếu : Gã.
| -- Hiếu cười khẩy, nhưng bị ánh mắt của Pháp Kiều chặn lại.
Nguyễn Thanh Pháp : Nàng.
“Tao nói một lần: Đụng tới Quang Anh thêm lần nữa, tao sẽ cho cả trường biết tụi bây là lũ hèn.”
Quân bước lên, toan nói gì đó, nhưng Ngọc kéo tay lại. Cô ta lườm Pháp Kiều, ánh mắt không còn khinh thường mà đầy cảnh giác.
Trương Ngọc Giàu : Cô Ta.
“Mày nhớ mặt tao đó.”
Nguyễn Thanh Pháp : Nàng.
“Tốt.” – Pháp Kiều đáp – “Để lần sau thấy mặt tụi bây là tao báo giám thị.”
Hoàng Đức Duy : Anh -- Hắn.
"Chỉ một thằng gay tởm lợn này mà bọn mày bênh gớm thế."
Nguyễn Quang Anh : Em.
"Hức.. tớ kh phải gay mà."
Nguyễn Thanh Pháp : Nàng.
" Nó Gay có ăn có bớt hột cơm nào của mày không?".
Cả nhóm kia bực tức bỏ đi.
Đặng Thành An : Cậu.
| -- Thành An nhẹ nhàng đưa tay lau vết bẩn trên má Quang Anh.
“Tụi nó không đáng để mày gục xuống như vậy.”
Quang Anh khẽ gật đầu. Trong mắt cậu lúc ấy, có một tia sáng – mong manh nhưng thật ấm.
Comments
Wed.
hayy thée
2025-06-18
0
Su suu.
không đẹp
2025-06-12
0
bảo ngocc
deppp quá chês
2025-06-07
0