Chương 4: Giang Hạ Nhi! Hẹn gặp lại em!

Sau đó thì hai người cùng nhau trở lại bàn ăn. Hàn Thiên Dương đi ngay bên cạnh Hạ Nhi. Đôi chân dài lúc này lại theo nhịp với bước chân ngắn ngủn của cô gái, nhìn có chút hài hước.

Tâm trạng Hạ Nhi rối bời, không dám nhìn vào ánh mắt của mấy người trên bàn ăn, nhìn đồ ăn đẹp mắt cũng không còn tâm trạng ăn uống gì nữa. Trong lòng cô hiện tại cảm thấy rất xấu hổ với người đàn ông ngồi bên cạnh này. Đối diện với trai đẹp đã là một loại thử thách nhưng trai đẹp vừa mới tỏ tình với mình thì không còn thuốc chữa với tâm hồn thiếu nữ này nữa. Thế nhưng ngoài mặt cô vẫn tỏ vẻ thản nhiên động tác không hề mất tự nhiên. Cô rất giỏi trong việc che giấu tâm tư của mình.

Dịch Khả Vy ở bên cạnh cười không ngớt, ghé vào tai cô thì thầm:" Hai người ở trong đấy tâm sự sao?"

Hạ Nhi mặt không cảm xúc, trực tiếp phớt lờ không đáp.

Cuối buổi trước khi ra về, ba Dịch nhìn ba mẹ Hàn nói vài lời khách sáo đại loại hy vọng rằng đôi bên sẽ có một mối quan hệ thông gia tốt đẹp, sau cùng thì là lời tạm biệt:" Cũng muộn rồi chúng tôi xin phép về trước."

Hàn phu nhân gương mặt phúc hậu cười vui vẻ nói với Hàn Thiên Dương:" Con chở Khả Nhi về nhé! Có gì thì bồi dưỡng tình cảm luôn, mấy nữa con bé về nhà ta cũng đỡ bỡ ngỡ, sớm sinh cho ta đứa cháu bồng!"

Hạ Nhi, Hàn Thiên Dương: "..."

Còn chưa cưới đã mong có cháu bồng, Hạ Nhi bất giác nhìn xuống cái bụng của mình, cô nghĩ ở đây có bé mỡ là đủ rồi không nhất thiết phải có em bé thật đâu đúng không. Bỗng dưng, lo lắng mà đặt tay lên bụng, dù thế nào thì trong lòng cô đang rất phản kháng, cô không muốn.

Hành động này vào trong mắt mọi người lại có phần ngốc nghếch khiến ai nấy đều cười rất vui vẻ.

Hàn Thiên Dương đứng ngay bên cạnh cô, anh luôn dừng ánh mắt trên người cô gái được gọi là "vợ tương lai" này. Đôi mắt sắc bén đã nhìn ra sự lo lắng sầu muộn thoáng qua trong ánh mắt cô. Nhưng nhanh chóng đã bị cô giấu đi.

Cùng nhau đi đến hầm để xe, giống như ban nãy anh thà chấp nhận phá đi quy luật bước của mình cũng không muốn để cô đi một mình hay bị bỏ lại phía sau, nhìn dáng người nhỏ bé có vẻ rất cô đơn. Cô đi rất chậm, bước từng bước nhỏ so với anh, phải biết một người có quy luật bước rất nghiêm chỉnh như anh đột nhiên thay đổi nhịp bước là phải kiên nhẫn đến mức nào mới có thể một đoạn dài không hề vượt lên đi nhanh hơn cô dù chỉ một chút.

Hạ Nhi cũng hơi bất ngờ, vì vậy thi thoảng sẽ cố ý bước chậm hơn trêu anh.

Hai người im lặng đi bên nhau, trong lòng đôi bên đều có chút mới mẻ khó tả.  Đến trước một chiếc xe thể thao, Hạ Nhi có thể nói là rất mê kiểu dáng của mấy chiếc siêu xe thể thao, nhưng cô lại không thể phân biệt được hãng xe nào với hãng xe nào. Có điều trùng hợp, hơn hai tuần trước cô từng thấy ảnh chiếc xe thể thao này mới được ra mắt trên trang web chính thức của hãng xe Lamborghini. Lúc đó nhìn giá của nó cô còn tí thì sặc nước, không ngờ hiện tại nó đã xuất hiện ngay trước mắt. Người thật đồ thật, kìm nén cảm xúc muốn đưa tay lên sờ thử, trong lòng cô vô cùng sung sướng.

Hàn Thiên Dương tiến lên trước hai bước mở cửa xe cho cô.

Xe nhanh chóng chuyển bánh, cảm giác êm ái cùng với khung cảnh từ trong xe nhìn ra ngoài rất mới lạ khiến cho lòng dạ của cô gái không nhịn được mà run nhẹ từng hồi vui sướng. Nhà họ Dịch cũng có siêu xe nhưng chỉ có ba mẹ Dịch mới được đi, nên đây là lần đầu tiên cô được ngồi xe như vậy. Hầm siêu xe thể thao thường thấp hơn các xe khác cho nên tầm nhìn cũng không hề giống nhau. Hạ Nhi thật không nghĩ rằng anh lại giàu đến mức như vậy, hóa ra câu nói 'gả cho anh sẽ có tất cả' kia thật đúng là không khoa trương chút nào.

Hàn Thiên Dương không chở cô về nhà luôn mà anh đưa cô đi lòng vòng quanh thành phố hóng gió mà Hạ Nhi thì không biết đường lối ra sao, cô thuộc dạng mù đường lại thêm đường của thành phố luôn luôn ngoằn nghèo nhiều làn nên quả thực không rõ gì hết. Chỉ thấy đi mãi đi mãi mà chưa đến nhà thôi, tuy nhiên cũng không cảm thấy có vấn đề vì vừa được ngồi trên siêu xe bên cạnh lại có cực phẩm soái ca để ngắm thì còn gì bằng. Anh muốn đi bao lâu thì đi.

Thực chất Hàn Thiên Dương không muốn tạm biệt cô ngay, có lẽ là do cảm giác mới lạ chăng anh lại muốn ở cạnh cô lâu hơn. Dù là gì cũng được, cảm giác này rất tuyệt. Nhìn cô gái đang nghiêng người ra ngoài cửa xe, cô cố ý để mái tóc của mình cho gió lùa, sau đó còn vui vẻ cười khiến cho lòng anh phơi phới.

Xung quanh vô vàn mỹ nhân nhưng chưa từng có ai đem đến cho anh cảm giác đặc biệt như này, hoặc là do anh vốn không cho phép những người đó có cơ hội đến gần mình nhưng cô gái này thì khác. Nhịn không được muốn trêu chọc cô:" Giang Hạ Nhi, em thật đáng yêu!"

Hạ Nhi nghe anh nói chẳng những không xấu hổ mà còn có vẻ rất hưởng thụ, cô ngồi lại ngay ngắn mới nghiêm túc nói:" Anh đừng có suốt ngày gọi Giang Hạ Nhi này, Giang Hạ Nhi nọ nữa. Tôi biết tên tôi đẹp nhưng nhỡ người khác nghe được thì..."

Còn chưa để cô nói hết anh đã ngắt lời:" Em sợ gì chứ, có tôi đây, ai dám làm gì em? Bất kể ai cũng không được làm gì em."

Anh nói vậy thì cô cũng bó tay, những lời định nói sau đó đều nuốt lại vào bên trong. Cô liền liếc xéo anh một cái rồi lại tiếp tục nhìn ra bên ngoài cửa xe. Tuy nhiên trong lòng rối bời, người đàn ông bên cạnh đang cười rất vui vẻ nhìn anh chẳng có chút nào đáng sợ cả. Tại sao mọi người ai cũng trốn tránh anh?

Họ nói anh ác độc, tiếng xấu đồn xa nhưng trước mắt cô người đàn ông này hoàn toàn trái ngược với những câu từ mà họ dùng để nói về anh. Có hai hướng suy nghĩ: hoặc là đám người nói về anh như vậy là vì chưa tiếp xúc với anh, hoặc là anh trước mắt cô đang mang một bộ mặt khác chỉ đợi lấy cô về thì chắc chắn sẽ hiện thân thành ác quỷ rồi ăn tươi nuốt sống cô.

Cho dù là thế nào thì cô cũng không có quyền lựa chọn, chỉ có thể tiếp tục vững bước chờ đợi tương lai mịt mù phía trước mà thôi.

Nhưng là một người con gái, ai chẳng muốn có một bến đỗ êm ả, nhẹ nhàng chứ?

Mãi đến xế chiều, Hàn Thiên Dương mới đưa cô về đến nhà. Tay cầm ly trà sữa mà anh đã mua cho, miệng nhạt nhẽo nói hai chữ "tạm biệt" rồi chuẩn bị chạy biến vào trong ai nghĩ đến lại nghe đối phương cất tiếng:" Vợ ơi, hẹn gặp lại em!"

Nghe anh gọi mình là vợ, trái tim bé nhỏ như có một đàn nai con chạy qua. Hai má hồng hồng, cô ngại ngùng, bỏ lại hai chữ :" Lắm chuyện." Rồi quay lưng đi vào nhà.

Anh mỉm cười nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của cô: Trước giờ chưa có ai dám nói với tôi như thế đâu!

Nhưng anh lại đâu biết, đây mới chỉ là mở màn cho chuỗi ngày thê nô của mình...

...

Hạ Nhi chạy qua cánh cổng lớn, gương mặt ngại ngùng khi đối diện với Hàn Thiên Dương ngay lập tức biến mất. Cô biết có người ở trên lầu đang âm thầm quan sát mình, thực muốn đưa mắt nhìn thử xem là ai nhưng sợ rút dây động rừng chỉ đành giả vờ như không hề phát hiện ra người đó.

 

 

 

 

 

 

Hot

Comments

Trương Hồng Hà

Trương Hồng Hà

Ôi cái motip quen thuộc

2020-10-18

12

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nguyên do
2 Chương 2: Gia đình mới?
3 Chương 3: Gả cho tôi không phải em sẽ có tất cả sao?
4 Chương 4: Giang Hạ Nhi! Hẹn gặp lại em!
5 Chương 5: Nhớ nhung
6 Chương 6: Đi chụp ảnh cưới
7 Chương 7: Người vừa chạy qua là ai?
8 Chương 8: Mới cưới thì ai chả thế
9 Chương 9: Người tình bên ngoài của chồng ???
10 Chương 10: Yếu sinh lý ư?
11 Chương 11: Ra điều kiện
12 Chương 12: Thịt ngon!!!
13 Chương 13: Che đi miệng lưỡi thiên hạ
14 Chương 14: Bán thân lấy tiền tiêu
15 Chương 15: Tự tạo niềm vui
16 Chương 16: Ngang qua nhau
17 Chương 17: Biến thái
18 Chương 18: Ta chém-chém-chém hết!
19 Chương 19: Tôi có chồng rồi
20 Chương 20: Mò kim đáy bể
21 Chương 21: Trở lại thôi, chuỗi ngày sồn ảo!
22 Chương 22: Lương Phương Anh
23 Chương 23: Truyền thái y...
24 Chương 24: Đi trung tâm thương mại
25 Chương 25: Đụng mặt Hứa Minh Hạo
26 Chương 26: Yêu em
27 Chương 27: Cái ôm tạm biệt
28 Chương 28: Hứa Minh Hạo và Sở Dĩ Hạ
29 Chương 29: Biệt phủ
30 Chương 30: Cuộc chiến chó - mèo
31 Chương 31: Nghe lén
32 Chương 32: Đám người Vương Ngữ Chi
33 Chương 33: Diễn kịch
34 Chương 34: "Chúng ta tạm nghỉ chơi với nhau đi"
35 Chương 35: Bạn thân là chân ái!
36 Chương 36: Món quà gặp mặt
37 Chương 37: Mối quan hệ rắc rối
38 Chương 38: Thẻ đen
39 Chương 39: Tình địch nhiều như núi
40 Chương 40: Vợ chủ tịch đến công ty chồng và cái kết
41 Chương 41: Đi bắt gian còn cần phải báo trước sao?
42 Chương 42: Vịt xấu xí!
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46: Sòng bạc
47 Chương 47
48 Chương 48: Xin chào, tôi là Lalilii!
49 Chương 49: Lalili đáng thương?
50 Chương 50: Muốn đi học lại?
51 Chương 51: Muốn buông bỏ?
52 Chương 52: Cô gái mang đến niềm vui.
53 Chương 53: Học sinh mới.
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57: Ngày lễ Phụ nữ Việt Nam
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68: Vết sẹo cạnh nốt ruồi son?
69 Chương 69: Vẫn là" Giang Hạ Nhi!"
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77: Mẹ ơi...
78 Chương 78
79 Chương 79: Nam nhân mắt đối mắt...
80 Chương 80
81 Chương 81: Sóng gió hôn nhân.
82 Chương 82: Nghi vấn?
83 Chương 83
84 Chương 84: Sự trở về
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91: " Da đen thì im đi"...?
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95: Ngủ ở nhà giam
96 Chương 96: Sóng ngầm
97 Chương 97
98 Chương 98: Bùng nổ tương tác
99 Chương 99: "Chúc mừng sinh nhật, vợ yêu của anh!"
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102: Lên tầng năm đi
103 Chương 103: Tôi sẽ giúp em điều tra
104 Chương 104: Tạ Yến Anh bị thương
105 Chương 105: Hiểu lầm
106 Chương 106: Vực dậy sau cơn mưa
107 Chương 107: Lời khuyên của Sở Đường
108 Chương 108: Lộ diện "Da đen thì im đi"
109 Chương 109: Cẩn thận bị con giáp thứ mười ba cướp mất chồng lúc nào không hay!
110 Chương 110: Không muốn nghĩ xấu về người em này
111 Chương 111: Cứu người
112 Chương 112: Lệ Chân Ninh?
113 Chương 113: Cửa hàng quần áo có vấn đề
114 Chương 114: Đồ vô văn hóa!
115 Chương 115: Không thể nào hợp tác
116 Chương 116: Phạm Cát nghĩ ra kế sách
117 Chương 117: Em có thể quan tâm anh một chút được không?
118 Chương 118: "Đưa em đi thăm mẹ vợ của anh!"
119 Chương 119: Tảo mộ
120 Chương 120: Gặp lại người thân cũ
121 Chương 121: Nữ nhân có nhiều đàn ông nhất
122 Chương 122: Chúng ta khác nhau
123 Chương 123: Mối tình đầu
124 Chương 124: Anh ấy sẽ đến
125 Chương 125: Người đàn ông dịu dàng đảm đang
126 Chương 126: Bất ngờ
127 Chương 127: Thần tượng và tình địch là một sao?
128 Chương 128: Ma men làm loạn
129 Chương 129: Trò đùa nhạt nhẽo
130 Chương 130: Dụ dỗ
131 Chương 131: Ly hôn đi.
132 Chương 132: Chúc mừng năm mới!! 3.2.1 action...
133 Chương 133: Không êm đềm, không sóng gió. Nhẫn nhịn!
134 Chương 134: Giả lả
135 Chương 135: Tiệc rượu
136 Chương 136: Quà sinh nhật tặng anh
137 Chương 137: "Tôi ghét anh ta..."
138 Chương 138: Gặp lại Lệ Chân Ninh
139 Chương 139: Chạm mặt đám du côn
140 Chương 140: Trúng kế
141 Chương 141: Nhạc Thị - Nhạc Yến Tranh?
142 Chương 142: Đi chùa lễ Phật
143 Chương 143: Cái tát trời giáng
144 Chương 144: Đánh nhau
145 Chương 145: Kiểm tra điện thoại
146 Chương 146: Thời kỳ mới mẻ... đã qua rồi!
147 Chương 147: Không để cô ta khó xử
148 Chương 148: Phụ nữ có chồng luôn hấp dẫn vậy đấy!
149 Chương 149: Giận
150 Chương 150: Phạm Gia
151 Chương 151: Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy
152 Chương 152: Bố ông ra đây tôi cũng không sợ
153 Chương 153: Về nhà nhé?
154 Chương 154: Lệ Chân Ninh âm mưu
155 Chương 155: Dạy dỗ Hàn Thiên Dương
156 Chương 156: Sự bất lực của Hàn Ly Anh
157 Chương 157: Bị dằn mặt
158 Chương 158: Lá bài
159 Chương 159: Dần dần hé lộ
160 Chương 160: Bắt cóc
161 Chương 161: Đi ngay tại chỗ
162 Chương 162: Vòng cổ
163 Chương 163: Quá muộn rồi!
164 Chương 164: Trùng rồi... trùng thật rồi!
165 Chương 165: Hé lộ sự thật
166 Chương 166: Cái giá
167 Chương 167: Nói xấu
168 Chương 168: Kết!
169 Chương 169: Ngoại truyện 1
170 Chương 170: Ngoại truyện 2
171 Chương 171: Ngoại truyện 3
172 Chương 172: Ngoại truyện 4
173 Chương 173: Ngoại truyện 5
174 Chương 174: Ngoại truyện 6
Chapter

Updated 174 Episodes

1
Chương 1: Nguyên do
2
Chương 2: Gia đình mới?
3
Chương 3: Gả cho tôi không phải em sẽ có tất cả sao?
4
Chương 4: Giang Hạ Nhi! Hẹn gặp lại em!
5
Chương 5: Nhớ nhung
6
Chương 6: Đi chụp ảnh cưới
7
Chương 7: Người vừa chạy qua là ai?
8
Chương 8: Mới cưới thì ai chả thế
9
Chương 9: Người tình bên ngoài của chồng ???
10
Chương 10: Yếu sinh lý ư?
11
Chương 11: Ra điều kiện
12
Chương 12: Thịt ngon!!!
13
Chương 13: Che đi miệng lưỡi thiên hạ
14
Chương 14: Bán thân lấy tiền tiêu
15
Chương 15: Tự tạo niềm vui
16
Chương 16: Ngang qua nhau
17
Chương 17: Biến thái
18
Chương 18: Ta chém-chém-chém hết!
19
Chương 19: Tôi có chồng rồi
20
Chương 20: Mò kim đáy bể
21
Chương 21: Trở lại thôi, chuỗi ngày sồn ảo!
22
Chương 22: Lương Phương Anh
23
Chương 23: Truyền thái y...
24
Chương 24: Đi trung tâm thương mại
25
Chương 25: Đụng mặt Hứa Minh Hạo
26
Chương 26: Yêu em
27
Chương 27: Cái ôm tạm biệt
28
Chương 28: Hứa Minh Hạo và Sở Dĩ Hạ
29
Chương 29: Biệt phủ
30
Chương 30: Cuộc chiến chó - mèo
31
Chương 31: Nghe lén
32
Chương 32: Đám người Vương Ngữ Chi
33
Chương 33: Diễn kịch
34
Chương 34: "Chúng ta tạm nghỉ chơi với nhau đi"
35
Chương 35: Bạn thân là chân ái!
36
Chương 36: Món quà gặp mặt
37
Chương 37: Mối quan hệ rắc rối
38
Chương 38: Thẻ đen
39
Chương 39: Tình địch nhiều như núi
40
Chương 40: Vợ chủ tịch đến công ty chồng và cái kết
41
Chương 41: Đi bắt gian còn cần phải báo trước sao?
42
Chương 42: Vịt xấu xí!
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46: Sòng bạc
47
Chương 47
48
Chương 48: Xin chào, tôi là Lalilii!
49
Chương 49: Lalili đáng thương?
50
Chương 50: Muốn đi học lại?
51
Chương 51: Muốn buông bỏ?
52
Chương 52: Cô gái mang đến niềm vui.
53
Chương 53: Học sinh mới.
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57: Ngày lễ Phụ nữ Việt Nam
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68: Vết sẹo cạnh nốt ruồi son?
69
Chương 69: Vẫn là" Giang Hạ Nhi!"
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77: Mẹ ơi...
78
Chương 78
79
Chương 79: Nam nhân mắt đối mắt...
80
Chương 80
81
Chương 81: Sóng gió hôn nhân.
82
Chương 82: Nghi vấn?
83
Chương 83
84
Chương 84: Sự trở về
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91: " Da đen thì im đi"...?
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95: Ngủ ở nhà giam
96
Chương 96: Sóng ngầm
97
Chương 97
98
Chương 98: Bùng nổ tương tác
99
Chương 99: "Chúc mừng sinh nhật, vợ yêu của anh!"
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102: Lên tầng năm đi
103
Chương 103: Tôi sẽ giúp em điều tra
104
Chương 104: Tạ Yến Anh bị thương
105
Chương 105: Hiểu lầm
106
Chương 106: Vực dậy sau cơn mưa
107
Chương 107: Lời khuyên của Sở Đường
108
Chương 108: Lộ diện "Da đen thì im đi"
109
Chương 109: Cẩn thận bị con giáp thứ mười ba cướp mất chồng lúc nào không hay!
110
Chương 110: Không muốn nghĩ xấu về người em này
111
Chương 111: Cứu người
112
Chương 112: Lệ Chân Ninh?
113
Chương 113: Cửa hàng quần áo có vấn đề
114
Chương 114: Đồ vô văn hóa!
115
Chương 115: Không thể nào hợp tác
116
Chương 116: Phạm Cát nghĩ ra kế sách
117
Chương 117: Em có thể quan tâm anh một chút được không?
118
Chương 118: "Đưa em đi thăm mẹ vợ của anh!"
119
Chương 119: Tảo mộ
120
Chương 120: Gặp lại người thân cũ
121
Chương 121: Nữ nhân có nhiều đàn ông nhất
122
Chương 122: Chúng ta khác nhau
123
Chương 123: Mối tình đầu
124
Chương 124: Anh ấy sẽ đến
125
Chương 125: Người đàn ông dịu dàng đảm đang
126
Chương 126: Bất ngờ
127
Chương 127: Thần tượng và tình địch là một sao?
128
Chương 128: Ma men làm loạn
129
Chương 129: Trò đùa nhạt nhẽo
130
Chương 130: Dụ dỗ
131
Chương 131: Ly hôn đi.
132
Chương 132: Chúc mừng năm mới!! 3.2.1 action...
133
Chương 133: Không êm đềm, không sóng gió. Nhẫn nhịn!
134
Chương 134: Giả lả
135
Chương 135: Tiệc rượu
136
Chương 136: Quà sinh nhật tặng anh
137
Chương 137: "Tôi ghét anh ta..."
138
Chương 138: Gặp lại Lệ Chân Ninh
139
Chương 139: Chạm mặt đám du côn
140
Chương 140: Trúng kế
141
Chương 141: Nhạc Thị - Nhạc Yến Tranh?
142
Chương 142: Đi chùa lễ Phật
143
Chương 143: Cái tát trời giáng
144
Chương 144: Đánh nhau
145
Chương 145: Kiểm tra điện thoại
146
Chương 146: Thời kỳ mới mẻ... đã qua rồi!
147
Chương 147: Không để cô ta khó xử
148
Chương 148: Phụ nữ có chồng luôn hấp dẫn vậy đấy!
149
Chương 149: Giận
150
Chương 150: Phạm Gia
151
Chương 151: Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy
152
Chương 152: Bố ông ra đây tôi cũng không sợ
153
Chương 153: Về nhà nhé?
154
Chương 154: Lệ Chân Ninh âm mưu
155
Chương 155: Dạy dỗ Hàn Thiên Dương
156
Chương 156: Sự bất lực của Hàn Ly Anh
157
Chương 157: Bị dằn mặt
158
Chương 158: Lá bài
159
Chương 159: Dần dần hé lộ
160
Chương 160: Bắt cóc
161
Chương 161: Đi ngay tại chỗ
162
Chương 162: Vòng cổ
163
Chương 163: Quá muộn rồi!
164
Chương 164: Trùng rồi... trùng thật rồi!
165
Chương 165: Hé lộ sự thật
166
Chương 166: Cái giá
167
Chương 167: Nói xấu
168
Chương 168: Kết!
169
Chương 169: Ngoại truyện 1
170
Chương 170: Ngoại truyện 2
171
Chương 171: Ngoại truyện 3
172
Chương 172: Ngoại truyện 4
173
Chương 173: Ngoại truyện 5
174
Chương 174: Ngoại truyện 6

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play