#3 _ Mắt Chạm Mắt, Tim Chạm Tim

.
Buổi sáng hôm đó, bầu trời phủ một màu xám nhẹ
Trời không nắng cũng không mưa, cái kiểu thời tiết khiến người ta chẳng thể đoán nổi mình đang ở giữa mùa nào
Từng cơn gió bấc thổi, không mạnh, nhưng cũng không lặng
Nó chỉ trôi qua mặt người ta rất khẽ, như một cái chạm vô tình, đủ để khiến lòng chộn rộn mà chẳng hiểu vì sao
Quang Anh bước vào lớp sớm hơn thường ngày
Cũng không có chuyện gì đặc biệt
Chỉ là bản thân cậu tự cảm thấy muốn đến sớm
Lớp học vắng, ghế chưa đầy một nửa
Ánh sáng nhạt xuyên qua khung cửa sổ, rải đều lên những dãy bàn dài
Quang Anh vừa kéo ghế, ánh mắt chợt dừng lại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hửm..?
Trên mặt bàn của cậu là một mẩu giấy nhỏ, được gấp gọn
Không tên, không hình vẽ
Mảnh giấy trống trơn bên ngoài, nhưng gọn gàng, như thể người để lại đã cân nhắc kỹ lưỡng từng đường gấp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngồi xuống, mở ra//
Nét chữ hiện lên gọn gàng, đơn giản, thẳng thắn
Là nét chữ mà Quang Anh đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần trên những bài văn mẫu dán ở bảng tin lớp
Là nét chữ khiến người ta vừa ngưỡng mộ vừa cảm thấy xa cách
Chính là của Đức Duy
✏ "Nếu có một nơi mà thời gian dừng lại, thì mình mong đó là lúc cậu quay sang cười với mình. Chỉ một lần thôi cũng được..."
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//đọc xong, bàn tay khẽ run//
Không phải vì bất ngờ, mà vì..trái tim như bị ai đó chạm khẽ
Lúc ấy không có tiếng gió, cũng không có tiếng chân của học sinh đang bước vào lớp
Tất cả như lùi ra sau để nhường chỗ cho sự im lặng đang nở rộ bên trong cậu
Quang Anh gấp tờ giấy lại cẩn thận rồi nhét vào túi áo sơ mi
Gương mặt không chút biểu cảm, không mỉm cười, cũng không nhíu mày, chỉ im lặng
Là lần đầu tiên Đức Duy "nói" điều gì đó rõ ràng hơn với Quang Anh
Nhưng trong suốt tiết học hôm đó, Đức Duy vẫn không nhìn Quang Anh lấy một lần
Ánh mắt vẫn dán lên bảng, nét mặt bình thản như mọi ngày không chút biểu cảm, không chút dao động
Tựa như chính cậu cũng chẳng chắc mình vừa làm gì
____________
Đến giờ ra chơi, lớp học bắt đầu nhốn nháo
Bạn bè gọi nhau í ới, tiếng ghế kéo xẹt xẹt, tiếng vở lật loạt xoạt
Nhưng một góc nhỏ nơi cuối lớp vẫn lặng như tơ
Quang Anh khẽ nghiêng đầu, giọng cậu thấp và chậm, chỉ đủ cho người ngồi bên cạnh nghe thấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao lần này cậu cũng không viết tên người cậu muốn gửi?
Đức Duy đang gạch chân một đoạn văn tay cậu hơi khựng lại
Chỉ một giây thôi gần như không ai nhận ra, nếu không quan sát rất kỹ
Đức Duy ngẩng lên, không chút né tránh, không sự ngạc nhiên
Ánh mắt cậu bình tĩnh, giọng nói không đổi, chậm rãi đáp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì đâu có gì chắc chắn người đó sẽ muốn nhận
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//tròn mắt nhìn Duy//
Trong khoảnh khắc ấy, khoảng cách giữa hai người gần đến mức chỉ cần ngẩng lên… là có thể nhìn thấy ánh mắt của nhau
Là có thể chạm vào suy nghĩ vừa thoáng qua tim người kia
TUNG...TUNG...TUNG
Chuông báo hết giờ ra chơi vang lên, đánh vỡ không khí vừa chạm đến lưng chừng
Đức Duy cúi đầu xuống, tiếp tục ghi chép như chưa từng nói gì
Còn Quang Anh, mắt vẫn nhìn lên bảng, nhưng đầu óc thì đã rời khỏi những dòng chữ được thầy giáo giảng
Tay cậu chạm nhẹ lên túi áo nơi cất giữ tờ giấy của cậu bạn ngồi cạnh
.
Đôi khi, người ta chẳng cần một lời tỏ tình rõ ràng
Chỉ cần một ánh nhìn đủ lâu
Một câu nói tưởng như mơ hồ…
Nhưng trái tim lại nghe thấy rất rõ
.
Đó là buổi sáng đầu tiên Quang Anh không còn nhìn cây xương rồng trên bàn của Đức Duy nữa
Vì lần đầu tiên, cậu nhận ra
Điều khiến bản thân ngẩn ngơ suốt bao ngày qua không phải là một cái cây, mà là người đã đặt nó ở đó
____________________
END
Hot

Comments

ᴛɴɢᴀᴀɴ ♡ Zuri

ᴛɴɢᴀᴀɴ ♡ Zuri

Vô lớp sớm vại👉👈

2025-06-08

1

Hà Như

Hà Như

rồi má, chôm luôn mảnh giấy của thằng nhỏ...

2025-07-28

1

Hà Như

Hà Như

tôi vô thức cười như một con ngáo

2025-07-28

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play