Tên Của Em Là...

Tuyết vẫn rơi dày. Trên con đèo heo hút không một bóng xe khác, chỉ có chiếc SUV màu xám đang dừng bên lề, đèn trước hắt ánh vàng mờ vào làn sương trắng đục.
Lăng Mộ Thâm ngồi ghế lái, tay vẫn giữ vô lăng, nhưng sống lưng đã căng cứng.
Từ ghế sau, có tiếng thở khẽ, như thể một người vừa tỉnh dậy sau giấc mộng dài mấy trăm năm.
“Tôi..tìm thấy anh rồi”
Giọng nói ấy rất nhẹ, nhưng len vào tai lại khiến da đầu Lăng Mộ Thâm tê dại. Anh quay đầu, rất chậm, như sợ mọi thứ sẽ tan biến nếu chuyển động quá nhanh.
Ánh mắt họ gặp nhau. Trong khoảnh khắc ấy – thời gian như ngừng lại.
Người thiếu niên ấy vẫn ngồi tựa nhẹ vào lưng ghế. Da trắng hơn cả tuyết, mái tóc đen ướt, vài vệt bùn đất khô trên vạt áo tang. Đôi mắt đen sẫm không phản chiếu ánh sáng, nhưng sâu đến mức Mộ Thâm không thể nhìn vào quá lâu.
Anh lùi lại, lấy khẩu trang trong ngăn táp-lô, không quên kiểm tra dây dù trói an toàn phía sau. Nhưng…
Dây đã đứt!
Không dấu hiệu vật lộn. Không lực tác động mạnh. Chỉ đơn giản là – nó đứt.
Lăng Mộ Thâm
Lăng Mộ Thâm
.../giữ bình tĩnh/ Cậu là ai?
Thiếu niên nghiêng đầu. Một nụ cười thoáng qua môi
Diệp Sơ
Diệp Sơ
Lần này..anh lại không nhớ tôi à /cười nhếch nhẹ/
Lăng Mộ Thâm
Lăng Mộ Thâm
/Sững người/...
Lăng Mộ Thâm
Lăng Mộ Thâm
'Không nhớ? Ý là sao? Mình và cậu ta đã từng gặp rồi à'..
Anh kéo gương chiếu hậu, nhìn vào gương – nơi phản chiếu rõ ánh mắt cậu trai kia. Lạnh lẽo, nhưng không dữ tợn. Trầm tĩnh, như người đã quen sống rất lâu trong bóng tối.
Lăng Mộ Thâm
Lăng Mộ Thâm
Tên của cậu?
Diệp Sơ
Diệp Sơ
...
Diệp Sơ
Diệp Sơ
Diệp Sơ
Ba mươi giây trôi qua. Cái tên ấy như lơ lửng giữa không khí, không chạm vào ký ức nào trong đầu anh.
Lăng Mộ Thâm
Lăng Mộ Thâm
Chưa từng nghe qua
Diệp Sơ mỉm cười, một nụ cười rất nhỏ – nhưng ánh mắt lại khẽ cụp xuống. Giống như… thất vọng. Giống như… đã lường trước, nhưng vẫn đau.
Diệp Sơ
Diệp Sơ
/Thì thầm/..Kiếp này..Là kiếp thứ ba
Lăng Mộ Thâm không đáp lại. Anh tháo dây an toàn, quay người về phía sau
Lăng Mộ Thâm
Lăng Mộ Thâm
Tôi sẽ báo với cấp trên. Cậu đang trong tình trạng bất thường. Cần giám định, và–
Diệp Sơ
Diệp Sơ
/Ngắt lời Mộ Thâm/ Tôi không chết
Diệp Sơ
Diệp Sơ
Tôi chỉ..bị chôn sớm
Lăng Mộ Thâm
Lăng Mộ Thâm
/Siết chặt tay/ Cậu không có dấu hiệu sống trong hơn bốn mươi tám tiếng. Pháp y xác nhận. Tim không đập. Não không hoạt động. Cậu biết cậu vừa nằm ở đâu không?
Diệp Sơ
Diệp Sơ
/Không hề né tránh câu hỏi của Mộ Thâm/ Trong mộ của mình?
Ánh mắt họ lần nữa chạm nhau. Lăng Mộ Thâm không phải người dễ tin – anh làm pháp y mười năm, đã từng mổ hơn sáu trăm thi thể, chứng kiến mọi kiểu tử trạng trên đời. Nhưng ánh mắt của thiếu niên kia… khiến anh không tài nào gán được vào chữ “giả”.
Lăng Mộ Thâm
Lăng Mộ Thâm
/nghi hoặc/ Vậy sao cậu lại biết tên tôi?
Lăng Mộ Thâm
Lăng Mộ Thâm
Và..tại sao lại nói tôi từng biết cậu
Diệp Sơ ngẩng đầu. Ngoài xe, tuyết phủ kín kính. Ánh đèn nội thất màu cam phản chiếu trong mắt cậu như ngọn lửa nhỏ giữa băng tuyết.
Diệp Sơ
Diệp Sơ
/bình thản/ Bởi vì… anh là người đã chôn tôi
Diệp Sơ
Diệp Sơ
Lần đầu tiên, anh còn khóc
Diệp Sơ
Diệp Sơ
Lần thứ hai, anh giết tôi. Và lần thứ ba… anh quên tôi hoàn toàn
Không khí trong xe đột ngột nặng nề.
Lăng Mộ Thâm không hỏi nữa. Anh mở cửa xe, bước xuống giữa tuyết trắng. Cơn lạnh táp vào mặt như lưỡi dao. Anh cần hít thở.
Sau lưng, Diệp Sơ không đi theo. Nhưng cậu nói vọng ra
Diệp Sơ
Diệp Sơ
Tôi không muốn ai tin. Tôi chỉ muốn… anh nhớ lại...
-----------------
Rạng sáng hôm sau, xe rời khỏi đèo, tiến vào địa phận thành phố.
Diệp Sơ được đưa về phòng thí nghiệm sinh học Viện Trung Ương, được kiểm tra bởi ba bác sĩ hàng đầu. Kết quả sơ bộ :
– Tế bào da sống. – Điện não đồ hoạt động bình thường. – ADN chưa có mẫu đối chiếu nào trùng. – Tuổi sinh học: 18. – Nhưng… vết sẹo chôn theo mộ lại thuộc về một xác chết ít nhất 50 năm tuổi.
Lăng Mộ Thâm đứng sau tấm kính cách ly, nhìn cậu thiếu niên bên trong phòng trắng
Diệp Sơ ngồi trên giường inox, mắt nhắm hờ. Không sợ hãi, không bối rối. Như thể đã trải qua những thứ này… nhiều hơn ba lần
Điện thoại rung trong túi áo anh. Tin nhắn từ Cổ Lục
Cổ Lục
Cổ Lục
💬 : Anh Mộ… Tối qua, trong mộ tầng chín, có người đột nhập
Cổ Lục
Cổ Lục
💬 : Nhưng lạ lắm… camera không quay được gì. Mà dưới đáy quan tài – có ai đó khắc tên anh
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play