[LiChaeng] Đối Diện Là Em
2
Thành phố vào sáng sớm vẫn còn lười biếng. Không khí dịu nhẹ hơn thường lệ, ánh nắng len lỏi qua những hàng cây trải dài trên con phố nhỏ dẫn đến công ty. Lisa đứng chờ đèn đỏ trước vạch qua đường, mắt vô thức hướng về phía bên kia tiệm bánh nhỏ ấy
Tấm biển gỗ “open” vừa được lật lại. Ánh sáng trong tiệm vẫn mờ, đủ để thấy bóng người đang lui cui sau quầy. Lisa nhận ra bóng lưng ấy ngay. Cô gái hôm trước vẫn chiếc tạp dề vải thô màu nâu nhạt, tóc buộc gọn sau gáy. Mọi thứ không có gì khác, ngoại trừ cảm giác rất rõ trong lòng Lisa: cô muốn ghé lại. Không phải vì đói, cũng không phải vì thói quen. Đơn giản chỉ vì cô không muốn chỉ đi ngang qua nữa
Lisa đẩy nhẹ cửa bước vào. Tiếng chuông gió vang lên rất nhỏ
Chaeyoung ngẩng lên, lần này là một nụ cười thoáng qua. Không phải thân mật, cũng không xa cách. Chỉ là một cái gật đầu chào như mọi lần đầu trong vô vàn lần đầu giữa người bán và người mua
Chaeyoung
Chào chị. Hôm nay em có bánh bơ hạnh nhân mới nướng, còn ấm
Lalisa
Vậy lấy chị một cái
Lisa đáp, giọng cô trầm và khẽ như sợ làm phiền không khí yên tĩnh nơi này
Cô quan sát Chaeyoung khi ấy cẩn thận cho bánh vào hộp giấy. Đôi bàn tay thuần thục, cử chỉ vừa vặn, không dư không thiếu. Không có bất kỳ động tác nào là thừa. Tất cả đều bình tĩnh
Lisa đứng yên, không vội vã như mọi khi trong quán café vội buổi sáng. Ở đây, thời gian như trôi chậm hơn, không vì ai thúc ép
Chaeyoung
Chị làm bên công ty truyền thông phải không?
Chaeyoung bất chợt hỏi, giọng nói hơi trầm nhưng không hẳn là lạnh
Lisa hơi bất ngờ nhưng cũng gật đầu
Chaeyoung
Thấy chị bước ra từ đó mấy lần
Chaeyoung không đáp, chỉ nghiêng đầu cười nhẹ rồi đẩy hộp bánh về phía trước
Lisa nhận lấy, khẽ nói lời cảm ơn. Khi cô quay đi, Chaeyoung lại cúi xuống bận rộn với mẻ bánh mới. Không có thêm câu nói dư thừa nào nữa. Vậy mà Lisa lại thấy lòng nhẹ bẫng
Lalisa
💬 Mình lại ghé tiệm bánh sáng nay
Minnie
💬 Tính ăn bánh thay cơm à?
Lalisa
💬 Chỉ là không muốn ăn ở mấy chỗ quen nữa. Ở đó dễ chịu hơn
Minnie
💬 Hay là do người bán bánh dễ chịu hơn?
Lalisa
💬 Cậu suy diễn quá rồi
Minnie
💬 Mình chỉ hỏi thôi mà
Lalisa
💬 Ở đó không ai nói nhiều. Mình cảm thấy nhẹ đầu
Minnie
💬 Thế thì cứ ghé tiếp đi. Có khi tốt cho não cậu đấy
Lisa không trả lời tin nhắn sau đó nữa. Điện thoại được nhét vào túi áo khoác. Cô bước vào thang máy, quay trở về với tầng mười hai đầy những kế hoạch marketing, những cuộc gọi kéo dài và deadline dày đặc. Nhưng trong đầu, mùi bánh vẫn còn vương
Chiều hôm đó, khi tan làm sớm hơn thường lệ, Lisa quay lại tiệm bánh. Không có lý do nào rõ ràng. Cô chỉ thấy trời hôm nay xanh hơn, gió vừa đủ, và trong lòng lại muốn đứng trong không gian ấy thêm chút nữa
Chaeyoung đang lau mặt kính tủ bánh. Nhìn thấy Lisa, cô hơi ngước mắt lên, có phần ngạc nhiên nhưng không biểu lộ quá nhiều
Lalisa
Ừ. Hết giờ làm sớm. Cần… một chút đường để sống tiếp mai
Chaeyoung
Có bánh cam vừa lấy ra. Không ngọt quá. Chị thử không?
Không gian lại chìm vào im lặng. Lisa đứng dựa nhẹ vào mép quầy gỗ, mắt nhìn quanh. Quán nhỏ, chỉ vài chiếc bàn, ghế gỗ, không nhạc nền, không máy lạnh ồn ào. Chỉ có tiếng lò nướng tạch tạch và mùi bơ thoảng qua
Lalisa
Em mở quán này một mình à?
Lisa hỏi, giọng như là hỏi chơi
Chaeyoung
Có, nhưng quen rồi
Lisa không hỏi thêm. Câu trả lời ấy nghe giống như một kiểu chịu đựng, nhưng không hẳn là buồn. Có điều gì đó trong cách Chaeyoung trả lời khiến Lisa thấy gần gũi
Cô im lặng trong lúc Chaeyoung cắt lát bánh, xếp lên đĩa, rồi đẩy sang cho cô kèm một ly trà nóng
Lalisa
Không tính tiền à?
Lisa nhìn đĩa bánh, rồi nhìn Chaeyoung. Có điều gì đó như mắc kẹt nơi cổ họng cô, nhưng cô chỉ kịp cười nhẹ
Comments