[DreamSMP] Trở Thành Đại Hoạ
Chap2: Tìm Kiếm Và Phù Hợp
Bốn bóng người lảo đảo tiến vào khu rừng già, thân thể tàn tạ trước cơn gió lốc. Máu loang lổ trên trang phục rách nát. Bước chân họ nặng nề, mỗi chuyển động đều rỉ rả những tiếng rên khe khẽ.
Người đi đầu, có lẽ là người khỏe nhất, cố gắng gượng đỡ hai người bên cạnh. Một tay anh ta vòng qua eo một người nam nhân, khuôn mặt tái mét vì đau đớn, tay kia vịn chặt vai một người con trai khác, đầu cậu ta bê bết máu. Người cuối cùng, một cậu thanh niên, chống gậy gỗ tập tễnh theo sau, gương mặt nhăn nhó mỗi khi đặt chân xuống đất.
Khu rừng âm u đón họ bằng sự im lặng đáng sợ. Ánh nắng sáng sớm yếu ớt xuyên qua tán cây rậm rạp, tạo nên những vệt sáng mờ ảo, càng làm tăng thêm vẻ hoang vu. Họ tiến bước chầm chậm, dựa vào nhau để giữ vững thăng bằng, tiến sâu vào lòng rừng.
Cuối cùng, trước mắt họ hiện ra một cái hang nhỏ, miệng hang tối đen như nuốt chửng mọi ánh sáng. Không chút do dự, người đi đầu khẽ gật đầu, rồi cả bốn người dìu nhau tiến vào. Bên trong hang ẩm ướt và lạnh lẽo, nhưng ít ra nó cũng là một nơi trú ẩn, một điểm dừng chân để họ có thể tạm thời trốn tránh khỏi nguy hiểm đang rình rập ngoài kia. Họ không biết rằng con đường phía trước có những trắc trở gì đang chờ đợi bản thân bởi chính họ cũng chẳng thể biết được rằng tại sao chính mình lại xuất hiện tại nơi này
Sanap
//đặt Dream dựa vào vách hang// "hộc...hộc...."
Sanap
"Dream...cậu ổn chứ?"
Dream
"Tôi nghĩ là...tôi ổn..."
Dream
"ngoại trừ đống vết thương trên người đang không ngừng rỉ máu ra, chắc vậy?..."
Sanap
"Ranboo, Bad tỉnh chưa?" //quay sang nhìn y//
Ranboo
"Cậu ấy tỉnh rồi...nhưng tình hình tệ quá cậu ta cứ ho suốt, từ lúc gọi cậu ấy dậy cho tới lúc tới đây đã nôn ra mấy ngụm máu rồi..." //nói với giọng e ngại//
Ranboo
"Chúng ta cần tìm thứ gì đó để sơ cứu vết thương..."
Sanap
"Nhưng nơi hoang vu hẻo lánh thế này thì tìm đâu ra đồ sơ cứu chứ?"
Ranboo
"Vậy cậu ở lại đây chông chừng họ, tôi sẽ ra ngoài tìm thử xem có thứ gì có thể sử dụng được hay không"
Sanap
"Khoan đã! Như vậy có ổn không khí mà chân cậu bị thương thế kia?!"
Ranboo
"Không sao, tôi nghĩ mình vẫn có thể đi được- Oái!...." //tính đứng dậy nhưng lại vô lực mà ngã xuống//
Sanap
"Ranboo!!" //chạy tới đỡ y//
Sanap
"Này! Có sao không vậy?!"
Sanap
"Tôi đã bảo rồi mà, cái chân cậu bị thương thế kia thì đi đứng kiểu gì được!"
Ranboo
"Tôi không nghĩ là nó đau tới mức độ này!..." //nhíu mày, rên rỉ//
Sanap
"Thôi được rồi...lần sau bỏ cái tật cứng đấu đi là vừa!"
Sanap
//đặt y dựa vào tường// "Vậy cậu ở đây đi, để tôi đi tìm vật dụng cho-..."
Dream
"Để tôi đi cho!" //bất chợt lên tiếng//
Dream
"Để tôi đi cho, tôi nghĩ mình vẫn còn trụ được một khoảng thời gian tuy không dài nhưng có lẽ là đủ"
Ranboo
"Như vậy có ổn không? Dẫu sao cậu cũng là một trong hai số người bị thương nặng nhất mà?" //nhíu mày lo lắng//
Dream
"Sẽ ổn thôi, cậu bị thương ở chân không thể đi được, Sanap thì đã dìu cả tôi và Badboyhalo một quãng đường dài tới đây, Bad thì có thể nói là đang hôn mê nên cứ để tôi đi đi"
Sanap
"Liệu thế có ổn không? Cậu bị thương cũng không nhẹ đâu?-..."
Dream
"Ổn mà! Mấy vết thương này không là gì cả nên cứ yên tâm!"
Ranboo
"Ừm...." //có chút do dự//
Ranboo
"Haizz...." //thở dài//
Ranboo
"Thôi được rồi...Cậu có thể đi, nhưng nhớ cần thận đấy nhé?"
Dream
"Được rồi được rồi, tôi hiểu mà" //đứng dậy//
Dream
"tôi sẽ về sớm thôi"
Sanap
"Đừng để chết lúc đang đi đấy nhá! Bọn tôi không kéo xác cậu về được đâu!" //cười khẩy, hét lớn//
Dream
"Trù dập ai đấy hả!?" //quay ngoắt lại nhìn anh//
Sanap
"Sao chứ! Tôi nói đúng mà?- Oái!!" //lập tức ôm đầu//
Ranboo
"Đừng có nói xui nói rủi như vậy chứ!" //vừa gõ đầu anh//
Sanap
"Ơ! Sao cậu bênh cậu ta chứ?!" //nhìn y với ánh mắt oan ức//
Ranboo
"Tôi không bênh cậu ta mà là do cậu sai thôi!"
Dream
"Háhahaha! đáng đời!" //cười chế giễu//
Sanap
"Grrrrr......." //cay cú nhìn Dream//
Dream
"Háhah....thôi được rồi tôi đi đây, lát nữa tôi sẽ quay lại" //vẫy tay rời đi//
-----------------------------------
Tiếng bước chân va chạm với lá khô tạo ra tiếng động vang vọng khắp khu rừng
Dẫu rằng tiếng động không quá to nhưng khung cảnh âm u với sự im ắng đáng sợ đã góp phần khiến tiếng kêu vang xa khắp khu rừng
Người con trai với chiếc mặt nạ sứ bước từng bước chân dọc theo con đường trước mắt vừa đi vừa ngó ngang ngó dọc như tìm kiếm thứ gì đó
xung quanh cây cối um tùm, các tán cây to lớn che phủ khoảng trời xanh cũng những tia nắng chói chang, có lẽ cũng vì thế mà không khí ở đây rất mát mẻ và dễ chịu dẫu cho rằng bầu trời ngoài kia vẫn đổ cái nắng oi bức xuống nền đất nhưng đi kèm theo đó lại là sự u ám đến đáng sợ
Dọc theo con đường xanh mướt, người kia bước từng bước tiến lên, đã đi được tầm ?mười lăm, hai mươi phút nhưng vẫn chẳng tìm được thứ bản thân cần khiến người kia bắt đầu trở nên chán nản
Ban nãy hắn xung phong đi tìm các vật dụng có thể sơ cứu vết thương thay vì để cậu trai kia đi cũng chỉ bởi thấy hai người nọ đã khá vất vả trong việc đưa hắn đến cái hang động kia dẫu cho rằng chính hai người nào đó cũng bị thương không nhẹ
Ngẫm rằng bản thân cần làm điều gì đó để đền đáp nên hắn mới quyết định thay họ đi làm cái công việc đầy rủi rõ khi mà có thể chết trên đường tìm kiếm chỉ để cảm thấy đỡ tội lỗi thôi
Chứ ai mà ngờ rằng cái việc tìm kiếm này lại tốn thời gian và thì giờ đến thế cơ chứ?!
Dream
"Chẹp!- biết vậy ban nãy để Sapnap đi cho rồi, đi tìm có tí đồ sơ cứu thôi mà cứ như là mò kim đáy bể vậy..." //chán nản//
Mải mê với suy nghĩ trong đầu chẳng mấy chống hắn đã vô tình tìm thấy được một ngôi nhà bỏ hoang nằm trên một vách đá ở sâu trong rừng
Tòm mò, hắn tiến đến gần quan sát, ngôi nhà nằm trên một vách đá không quá cao, chỉ cách mặt đất từ một mét cho tới 1m5
Phía bên dưới mặt đất của vách đá còn xuất hiện cả một cánh hồng hoa hướng dương trông rất đẹp, bên cạnh đó còn xuất hiện một con suối, điều này có thể mang lại lợi ích sau này
Quan sát xung quanh xong, hắn tiến đến ngôi nhà bỏ hoang gần đó, ngôi nhà trông tồi tàn đến đáng thương, đây là nhà một tầng với các trụ đặt ở dưới bà cầu thang để tiến vào nhà
Bước vào trong không gian không có gì quá đặc sắc, chỉ có một chiếc giường nằm trong góc, hai cái lò nung cùng một cái rương phủ đầy bụi bẩn
Mở ra thì chỉ thấy một số dụng cụ như hai cây rìu, một cúp, một cái cuốc, một số loại hạt giống và đồ sơ cứu
Như tìm được thứ bản thân cần hắn lập tức lấy đồ sơ cứu ra mà băng bó các vết thương trên người mình, từ lúc di chuyển cho tới giờ máu cũng đã đông lại và không còn chảy nữa thứ cần làm bây giờ là sát trùng và băng bó lại là được
----------------------------
Phía của Dream xem ra có phần thuận lợi, chuyển sang phía của ba người còn lại thì có vẻ như có chút khó khăn
Badboyhalo
"Khụ khụ khụ!..." //họ liên tục//
Ranboo
//vỗ vô lưng cậu// " từ nãy tới giờ cậu họ nhiều quá, có sao không vậy?"
Badboyhalo
"tôi-... khụ khụ! Tôi ổn, nhưng không hiểu sao cứ ho mãi, khụ!"
Sanap
"Cậu có cảm giác khó chịu ở trong cổ họng không?" //tiến tới hỏi han//
Badboyhalo
"Có-... khụ khụ! Có cảm giác như có gì đó mắc ở trong miệng ý! Khụ khụ khụ!"
Sanap
//quay sang nhìn Y// "...."
Ranboo
//quay sang nhìn anh// "...."
Ranboo
//quay lại nhìn cậu// "Hay bây giờ cậu thử há miệng ra cho bọn tôi xem? Biết đâu nếu thấy được nguyên nhân còn có cách giải quyết?"
Badboyhalo
//nhìn y// "liệu có ổn không? Khụ khụ!"
Sanap
"Ổn hay không thì không chắc nhưng nếu cứ để cậu ho rồi thổ huyết như thế này thì cũng chỉ có nước chết vì mất máu mà thôi" //khoanh tay nhìn cậu//
Ranboo
"Sapnap nói đúng đó, cậu ho từ nãy tới giờ rồi, nếu cứ để tình trạng này thì không hay đâu" //khuyên nhủ//
Badboyhalo
"Nhưng-....haiz...." //thở dài//
Badboyhalo
"Được rồi...có lẽ- khục!-.....khụ khụ! Tôi sẽ thử?"
Sanap
"Được rồi, nếu vậy thì há miệng ta ra xem nào" //tiến đến gần chỗ cậu//
Badboyhalo
"aaa...." //Làm theo lời anh//
Sanap
°hừm......° //nhíu mày nhìn vào trong miệng cậu//
Ranboo
"Sao rồi? Có thấy gì không Sapnap?"
Sanap
//đưa tay vào trong họng cậu// "cố chịu đau một chút nhé Bad"
Badboyhalo
"-..oan .ã!!? Khục!..khụ khụ khụ!!!" //đau đớn//
Ranboo
"Sapnap! Cậu làm cái gì vậy?!" //hoảng hốt nhìn anh//
Ranboo
"Bỏ tay ra khỏi miệng cậu ấy nhanh lên!" //tiến tới kéo tay anh ra//
Badboyhalo
"Khục! Khụ khụ khụ!" //ho liên hồi, miệng bắt đầu chảy máu//
Khung cảnh hỗn loạn đến đáng sợ
Người con trai kia thì cứ ho liên tục, máu chạy xuống khoé miệng thấm đẫm vào chiếc áo đen
hai người còn lại thì có vẻ đang giằng co điều gì đó
Ranboo
"Trời ơi cậu làm gì vậy?! đột nhiên cậu cho tay vào miệng Bad là sao?!" //tức giận//
Sanap
"Đâu phải tự nhiên tớ phải làm thế đâu! Lúc tớ quan sát thì thấy có một thứ gì đó xẹp xẹp lấp lánh đang cứa vào họng của cậu ấy nên lấy tay lôi thứ đó ra chứ bộ!" //giải thích trong oan ức//
Ranboo
"Hả?! Có thứ gì đó mắc trong họng cậu ấy hả?!"
Sanap
"Ừ, nhìn có vẻ là một mảnh kim loại, nếu không nhầm thì đó là sắt!"
Ranboo
"Sắ-..sắt á?!" //giật mình hoảng hốt//
Ranboo
"Không ổn rồi nếu không lấy miếng sắt đó ra nhanh thì có sẽ bắt đầu oxy hoá rồi rỉ sét mất!"
Sanap
"Đừng lo, tớ đa lôi nó ra được một chút rồi, giờ chỉ cần cậu ấy ho đủ mạnh để đẩy miếng sắt đó ra ngoài thôi!"
Sanap
//nói xong thì quay sang nhìn cậu// "Bad! Nghe tớ nói này! Cậu cần phải ho thật mạnh để thứ mắc ở trong cổ họng cậu văng ra ngoài! Hiểu chứ?"
Badboyhalo
//gật đầu// "Khụ khụ khụ!"
Sanap
"Nào! Lấy hơi sâu rồi ho thật mạnh đi!"
Badboyhalo
"Khục-...khụ khụ khụ!!"
Badboyhalo
"Khục!-...khụ khụ KHỤ!!"
Chỉ sau vài tiếng ho, một mảnh kim loại sáng bóng văng ra từ cổ họng của người kia
Miếng kim loại có hình dáng tam giác méo, các cạnh góc cực kì sắc bén và bên trên vẫn còn dính máu của người đã ho ra nó
Badboyhalo
"Khụ khụ...ha....ha..." //toát mồ hôi//
Ranboo
"Thế nào rồi! Cậu còn ho nữa không?"
Badboyhalo
"Tớ nghĩ không...ha...ha..." //đưa tay lên cổ//
Sanap
//cầm miếng kim loại lên// "Kinh thật! Tớ không thể nghĩ rằng làm sao thứ này lại mắc ở trong cổ họng cậu được đấy!"
Badboyhalo
"Cậu thôi đi....tới tớ còn không biết chứ đừng nói..." //mệt mỏi//
Ranboo
"Thôi được rồi, nếu cậu không còn ho nữa thì nghỉ ngơi đi chúng đợi Dream về"
Sanap
"Nói mới nhớ, cậu ta đi từ nãy tới giờ cũng hơn tiếng rồi mà vẫn chưa thấy đâu, chẳng biết có ổn hay không nữa"
Ranboo
"Chắc là sẽ ổn thôi, tôi mong lại vậy"
Sau khi băng bó vết thương xong, hắn liền lấy những vật dụng còn lại và rời đi
Trên đường đi còn hái được một số loại quả mọng và trái cây có thể ăn được, ít nhất là đủ để cả bốn người trụ qua hôm nay
Tiện tay còn chặt thêm gỗ và nhặt thêm mấy miếng cụi về, bởi theo hắn quan sát thì có lẽ trời lại chuẩn bị mưa rồi
Sanap
"Ái chà, về rồi cơ à? Tớ còn tưởng cậu chết ở xó xỉnh nào rồi chứ?" //cười cợt//
Dream
"Bớt nói xui xẻo đi, cầm lấy mà dùng" //ném đồ sơ cứu ra cho anh//
Sanap
"Cảm ơn nhé!" //nháy mắt//
Ranboo
"Cậu tìm thấy mấy món đồ này ở đâu vậy?"
Dream
"Lúc đấy tôi đi khá lâu thì thấy một ngôi nhà cũ nằm ở gần vách đá, vào trong xem thì thấy một cái rương ở bên trong có một số dụng cụ và đồ sơ cứu nên lấy về thôi"
Badboyhalo
"Chỉ thế thôi sao?"
Dream
"Nhưng tớ nghĩ ở đó khá thích hợp cho chúng ta sống đó"
Sanap
"Tại sao?" //đã được Ranboo băng bó xong//
Dream
"Hừm...nói sao nhỉ? ở vách đá đó không quá cao, có lẽ cũng chỉ cao hơn đất liền một mét, một mét năm thôi, và ở dưới vách đá đó có một cách đồng hoa hướng dương với một con suối, rất thích hợp để trồng lúa đấy!"
Ranboo
"Có lẽ chúng ta có thể đến đó lần nữa, đấy là cho tới khi chúng ta hồi phục" //vừa nói vừa băng bó cho cậu//
Ranboo
"Được rồi, mọi người nghỉ ngơi với dưỡng thương đi nhé, có lẽ ngày mai sẽ có nhiều việc phải làm đó"
---------------------------------------
Cách Ranboo xưng hô với mọi người:
Badboyhalo: Cậu-Tôi
Sapnap: Cậu-Tôi
Dream: Cậu-Tôi
Cách Badboyhalo xưng hô với mọi người:
Ranboo: Cậu-Tớ
Dream: Cậu-Tôi
Sapnap: Cậu-Tôi
Cách Sapnap xưng hô với mọi người:
Dream: Cậu-Tôi
Ranboo: Cậu-Tớ
Badboyhalo: Cậu-Tôi
Cách Dream xưng hô với mọi người:
Ranboo: Cậu-Tôi
Badboyhalo: Cậu-Tôi
Sapnap: Cậu-Tôi
Comments
Đói otp
Ông mơ xưng hô đúm gu t 😍❤️❤️
2025-06-08
1