Chương 3

Rầm!
Đức Duy lăn xuống sofa mà giật mình tỉnh giấc.
Em ráo riết nhìn xung quanh, đầu chưa loát được vấn đề.
Căn phòng khách đó được trình bày đơn giản, nội thất sao mà quen quá?
Đây chẳng phải là nơi em đang ở cùng Quang Anh à?
Nhưng không phải em chết dưới tay hắn rồi sao? Đức Duy ngất không bao giờ tỉnh duới sàn và còn rất nhiều máu cơ mà?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhìn đồng hồ// Hả? 8 giờ 30 phút?
Em vội nhìn xuống người, khẽ véo nhẹ để xác định đây có phải là mơ hay không.
Cơn đau từ tay truyền đến nhè nhẹ. Tròng mắt Đức Duy đột nhiên mở to.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy... Tức là mình trùng sinh rồi... Mình sống lại rồi!!
Ông trời cho em một cơ hội làm lại. Đúng là trời không phụ lòng người.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ha~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức...
Em vui đến phát khóc. Đức Duy cứ nghĩ không ai thương mình cơ.
Vậy mà ông trời lại ưu ái em đến vậy.
Nếu đã vậy, em sẽ nắm chắc cơ hội này. Làm lại cuộc đời, không làm phiền đến Quang Anh nữa!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không còn nhiều thời gian nữa, tôi sẽ rời khỏi đây!
Đức Duy bắt đầu đứng dậy đi lên tầng dọn đồ. Vài bộ quần áo, chút tiền, giấy tờ là đủ.
Em lặng lẽ mở ngăn kéo, lấy một tờ giấy trắng, bắt đầu viết.
Gửi Quang Anh, Có lẽ đây sẽ là món quà cuối em tặng anh, nhớ giữ cho kĩ, đừng vứt đi như những lần trước đó, nếu không, hối hận còn kịp đấy. Em không trách anh. Việc chọn yêu anh là em đã sai. Cũng do cái hôn uớc quái quỷ kia. Em sẽ rời khỏi đây, không xuất hiện hay làm phiền anh nữa. Đơn ly hôn em kí sẵn rồi, chỉ chờ anh về kí thôi! Chúc anh hạnh phúc! Tạm biệt, Duy.
Bức thư ngắn. Nhưng đủ những gì em muốn nói.
Em xếp lại, đặt lên đơn ly hôn, rồi nhẹ kéo vali ra khỏi nhà.
Đi ra khỏi cổng, Đức Duy còn ngoái đầu lại nhìn căn nhà từng chứa đựng mọi đau khổ của em. Giờ không còn được em xem là nhà nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lần này tôi sẽ sống cho mình, không vì ai khác!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//lấy điện thoại trong túi ra//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mau đến nhà số 1811, địa chỉ xxx đón tao!
Đầu giây bên kia là giọng một người bạn khá thân với em.
: Được, 10 phút có mặt ngay!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Hmm, bây giờ là 8 giờ 45 phút, vẫn tránh mặt anh ta được nhỉ?"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Tránh được càng tốt!"
...
Đúng 10 phút sau, chiếc ô tô hãng gì đó đến đậu trước nhà địa chỉ Đức Duy dặn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//vội lên xe//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn nhiều nha, nhất định sẽ trả ơn mày!
: Ừm, không cần trả ơn cũng được, bạn bè cả mà
: À mà sao cầm cả vali đi thế? Cảm thấy cuộc sống quá sướng à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không, mày không hiểu được đâu
: Nhưng nghe nói dâu nhà họ Nguyễn được chồng cưng sủng lắm mà, sao mày nói như nghiêm trọng vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày tin miệng dân thiên hạ à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh tồi bỏ mẹ, cưng cưng cái gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao cần rời khỏi đó cho khuất mắt anh ta, tao muốn làm lại cuộc đời, đủ khổ rồi!
: Vậy tao cũng sẽ giúp mày lập nghiệp!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn mày!
Lúc đến ngõ rẽ ra đường lớn, xe của người bạn đó vô tình bắt gặp xe của Quang Anh.
Xe của Quang Anh dừng lại để xe bạn ấy đi qua.
Qua cửa kính, hắn nhìn rõ người đang ngồi phía sau xe là Đức Duy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hửm? Đi đâu vào giờ này?
Đào Thanh My
Đào Thanh My
Anh nhìn gì vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
À cái xe kia trông mới lạ quá nên anh nhìn một chút
Đào Thanh My
Đào Thanh My
Bộ anh nghèo lắm hay gì mà nhìn thấy lạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không, anh chưa thấy bao giờ
Nhà hắn cũng giàu mà, nhưng em chả quan tâm.
Thứ em cần là tình cảm, không phải vật chất.
...
Quang Anh về nhà. Không còn tiếng nói trong trẻo, dịu dàng ra chào hắn như trước. Tự nhiên hắn thấy trống trống. Nhưng kệ đi, ai quan tâm?
My ngồi trên sofa, vị trí cũ kiếp trước, tiếc là không còn vở kịch nào xảy ra.
Quang Anh chậm rãi đi lên phòng.
Căn phòng im ắng. Đập vào mắt hắn là một tờ giấy bị gấp lại nằm trên đơn ly hôn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chà~ Cuối cùng cũng rời đi rồi à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ thì chia tay ~
Hắn mở ra, đọc từng chữ, miệng khẽ nhếch lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không chọn tôi có phải em bớt khổ hơn không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy mà cứ làm phiền tôi làm gì?
Nói xong, Quang Anh lấy bút ký vào đơn ly hôn không do dự rồi cất bức thư vào ngăn tủ.
Cũng biết điều nghe lời Đức Duy ấy chứ?
Biết đường giữ bức thư là tốt, nhưng hối hận vẫn đang chờ đợi Quang Anh.
Bởi vì khoảng thời gian không có em, hắn sẽ phải nếm trải sự trả giá cho hành động của mình.
___________________
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play