Có Một Bé Bông Được Để Lại Ở Biệt Phủ
Chap 3
Mưa lâm râm...Cửa mở kẹt một tiếng nhỏ
Tô Bối Bối /bé/
/ôm Gạo Gạo, ló ra nhìn trời, lùi lại chút, rồi lén lút chạy ra sân/
Tô Bối Bối /bé/
Mưa nhỏ thôi… chắc hỏng..hỏng..sao đâu…
Bé chân trần, lạch bạch đi tìm khăn phơi ngoài giàn
Tô Bối Bối /bé/
/tay với cao, với không tới/
Khăn lấy được. Nhưng áo bé ướt, tóc dính trán, vai run nhẹ
Tô Bối Bối /bé/
/ngồi xuống, lau nhẹ cho Gạo/
Tô Bối Bối /bé/
/khẽ khàng/ Lau..lau...xong rồi Gạo sẽ hông bị cảm nữa…
Tô Bối Bối /bé/
Giống Bối Bối nè… cố..cố...lên nha…
Trình Khải /anh/
/giọng trầm gằn xuống/ Làm cái gì đó?
Tô Bối Bối /bé/
/ngẩng lên, mắt tròn, tay siết khăn/
Tô Bối Bối /bé/
Gạo bị ướt… nên… nên Bối Bối…
Trình Khải /anh/
Ra ngoài lúc trời mưa? Muốn bệnh?
Trình Khải /anh/
/bước tới, cúi người định giật Gạo/ Đưa đây. Ướt thế này, để tôi giặt
Tô Bối Bối /bé/
Hong… hong được
Tô Bối Bối /bé/
Giặt..giặt...rồi… mùi của ba..ba nhỏ sẽ bay mất…
Trình Khải /anh/
/khựng lại, mặt tối sầm/
Trình Khải /anh/
Đang nói cái gì vậy?
Trình Khải /anh/
Ướt sũng thế này mà còn giữ khư khư như bảo bối?
Tô Bối Bối /bé/
Gạo Gạo là bạn..bạn thân của Bối Bối mà…
Tô Bối Bối /bé/
Gạo Gạo hong..thích máy giặt… thiệt đó…
Tay bé ôm Gạo chặt hơn, che vào ngực. Môi run run
Trình Khải /anh/
/quát/ Trẻ con ngang ngược!
Tô Bối Bối /bé/
/mắt rơm rớm/ Bối Bối… xin..xin lỗi…
Tô Bối Bối /bé/
Nhưng mà đừng… đừng giặt Gạo mà…
Tô Bối Bối /bé/
Bối Bối sẽ..sẽ...lau khô… thiệt mà…
Anh giằng lấy Gạo. Bé gồng lên giữ lại. Gấu rơi xuống nền đá, một bên tai bị bẩn bét bùn
Tô Bối Bối /bé/
/bật khóc/ Aaa! Gạo… Gạo ơi…
Tô Bối Bối /bé/
Anh… anh ác quá đi…!
Trong phòng giặt. Máy kêu vo vo. Bé bị đuổi vào phòng, vẫn mặc đồ ướt
Tô Bối Bối /bé/
/trùm chăn, mặt úp vào khăn bông/ Gạo..Gạo đau lắm… Gạo Gạo bị ướt…
Tô Bối Bối /bé/
Bối Bối hổng..hổng bảo vệ được Gạo Gạo rồi…
Nấc khẽ. Chỉ tiếng chăn sột soạt và hơi thở nghẹn lại
Tô Bối Bối /bé/
/lí nhí/ Bối Bối xin.. xin lỗi mà…
Tô Bối Bối /bé/
Ba nhỏ ơi… ba lớn ơi…
Tô Bối Bối /bé/
Chỗ này… hổng giống nhà mình… chút nào hết…
Một lúc sau. Tiếng máy giặt dừng. Bước chân vang ngoài hành lang
Trình Khải /anh/
/bước vào, tay cầm bộ đồ khô/ Ướt vậy mà không chịu thay? Muốn sốt à?
Tô Bối Bối /bé/
/vẫn nằm im trong chăn, lưng quay ra ngoài, không đáp/
Trình Khải /anh/
/tiến lại, kéo nhẹ mép chăn/
Bên trong, áo bé dính sát da, lạnh toát. Mặt anh tối sầm lại.
Trình Khải /anh/
Dậy. Thay đồ
Tô Bối Bối /bé/
/khẽ lắc đầu, giọng ngạt ngạt/ Hổng..hổng muốn thay… Gạo Gạo còn chưa về…
Trình Khải /anh/
/cộc/ Con nít bướng quá sức
Trình Khải /anh/
Một con gấu bông có gì mà bám víu?
Tô Bối Bối /bé/
Gạo Gạo hông..hông phải "cái gì"!
Tô Bối Bối /bé/
Là bạn..bạn thân Bối Bối !
Tô Bối Bối /bé/
Là… là mùi ba nhỏ… là… giọng kể chuyện… là nhà…
Nói đến đó, nghẹn. Bé siết mép áo, môi run, mắt cụp xuống
Trình Khải /anh/
/nhìn bé, một lúc, rồi đặt đồ lên giường/
Trình Khải /anh/
/giọng trầm hơn/ Thay đồ đi
Trình Khải /anh/
Giặt xong rồi. Phơi khô thì trả
Tô Bối Bối /bé/
/nhỏ như tiếng muỗi/ Thiệt..thiệt hả…?
Tô Bối Bối /bé/
Gạo Gạo… còn tai..tai hong…?
Trình Khải /anh/
/lạnh lùng/ Không bị rách. Nhưng có lần sau, khỏi giữ
Cửa đóng lại. Bé ôm bộ đồ khô, rúc đầu vô tay áo, thì thào
Tô Bối Bối /bé/
Gạo Gạo ơi… Gạo đợi..đợi...Bối Bối nghen…
Tô Bối Bối /bé/
Bối Bối thay..thay...đồ lẹ… rồi ra xin..xin lỗi Gạo…
Trời vẫn mưa nhỏ. Bé mặc đồ khô, đi chân trần xuống hành lang. Gió lùa lạnh lẽo. Tay bé nắm chặt vạt áo
Tô Bối Bối /bé/
/rón rén đẩy vào/
Tô Bối Bối /bé/
/rất khẽ/ Anh… Bối Bối… tới xin...xin lại Gạo…
Không ai trả lời. Bé bước tới chỗ dây phơi, ngẩng lên
Gạo Gạo được treo ở đó, một bên tai rũ xuống, ướt còn loang nước giặt
Tô Bối Bối /bé/
Gạo Gạo ơi…
Tô Bối Bối /bé/
Bối Bối xin..xin lỗi… để Gạo bị mắng… bị dơ… bị ướt…
Tô Bối Bối /bé/
/nhón lên, định gỡ gấu xuống/
Nhưng tay chưa chạm tới, thì có tiếng bước chân phía sau
Trình Khải /anh/
Chưa khô. Lấy xuống làm gì?
Tô Bối Bối /bé/
/khựng lại, tay rút về, đầu cúi xuống, mắt cụp/
Tô Bối Bối /bé/
/nho nhỏ/ Hổng...hổng có ai ôm Gạo… Gạo lạnh…
Tô Bối Bối /bé/
Bối Bối hong..hong ôm Gạo thì… ngủ hổng được…
Trình Khải /anh/
Ướt thì không được ôm
Tô Bối Bối /bé/
Vậy… vậy anh đem xuống… Bối Bối hong ôm… chỉ để kế bên thôi… thiệt đó…
Im lặng. Gió quét qua cửa giặt, rèm cửa lay nhẹ
Trình Khải /anh/
/nhìn bé, rồi thở ra một hơi mỏng/
Một lát sau. Gạo Gạo được đặt lên khăn khô, quấn sơ lại
Tô Bối Bối /bé/
/ôm lấy, không rúc mặt vào, chỉ áp nhẹ má, như sợ làm bạn đau thêm lần nữa/
Tô Bối Bối /bé/
/thì thào/ Gạo Gạo ơi… về rồi…
Tô Bối Bối /bé/
Bối Bối hứa sẽ ngoan… hứa..hứa luôn…
Trình Khải /anh/
/đứng im một lúc, rồi quay lưng bỏ đi/
Tô Bối Bối /bé/
/rúc sâu hơn vô góc tường, thì thầm một câu rất nhỏ/
Tô Bối Bối /bé/
Cảm..cảm ơn anh…
Comments