//AllRhy// Bản Hợp Đồng 9 Tháng Với 12 Trái Tim

//AllRhy// Bản Hợp Đồng 9 Tháng Với 12 Trái Tim

#1 Một Món Nợ Mang Tên Gia Đình

Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
đây là một bộ truyện t sợ bị chửi nhiều nhất:))
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Nên hổng biết nói gì nhiều
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Có nhiêu trí khôn là t bỏ vô cái bộ truyện này hết nên:))
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
đọc đi
___________
Mưa rơi tí tách trên mái nhà tôn đã rỉ sét. Gió lùa qua khe cửa mục nát, rít lên từng cơn lạnh buốt, như thể thiên nhiên cũng cảm thấy câm lặng trước những tiếng la mắng vang vọng từ trong căn nhà nhỏ cuối con hẻm.
Trung Kiên -Ba của em
Trung Kiên -Ba của em
Mày còn dám đi học về trễ hả Quang Anh ?//tát mạnh vào mặt em khiến ngã dúi dụi xuống nền xi măng//
Em gượng đứng dậy đôi chân gầy guộc run rẩy ánh mắt đỏ hoe không còn giọt nước mắt nào nữa quá quen rồi đau cũng quen rồi
Trung Kiên -Ba của em
Trung Kiên -Ba của em
Học hành cái gì nữa? Học để làm gì? Có tiền đóng học không? Không có cơm ăn? Bỏ học ngay cho tao! Kiếm tiền về phụ cha mẹ mày đi!
Mỗi lời nói như nhát dao đâm vào lòng em. Em từng mơ làm bác sĩ. Từng thích viết nhật ký. Từng mê vẽ những hình trái tim lên giấy. Nhưng tất cả chỉ là giấc mơ. Giờ đây, em chỉ còn sống để tồn tại
Một tuần sau, trong căn phòng đầy khói thuốc và tiếng máy quạt kêu ọp ẹp, một người họ hàng xa của mẹ đến chơi. Người phụ nữ ngoài bốn mươi, son phấn đầy mặt, nở nụ cười nham hiểm.
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Tôi có chỗ làm cho nó nè. Không cần học hành gì hết. Làm yên ổn trong nhà, không nắng không mưa. Lương cao lắm, cả trăm triệu đó
Gia Mỹ - mẹ của em
Gia Mỹ - mẹ của em
Làm gì?nói tao nghe?
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Mang thai hộ
Căn phòng đột nhiên im bặt. Em như bị sét đánh ngang tai. Chưa kịp hiểu " mang thai hộ" là sao
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Một gia đình giàu có. Đứa con cả họ bị ép cưới nhưng không chịu. Họ không cần cưới, chỉ cần đứa cháu nối dõi. Họ sẵn sàng trả tiền rất cao cho một thanh niên ha cô gái nào khoẻ mạnh mang thai hộ. Tao thấy nó hợp đấy. Mặt mũi sáng sủa, người gầy dễ đậu thai, lại cần tiền. Đơn giản mà
_____
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Cs mấy cái t bịa nên ai thấy vô lý cx đừng thắc mắc nho-)
_____
Ba em gật đầu lia lịa. Mẹ quay sang nhìn em, ánh mắt trừng trừng
Gia Mỹ - mẹ của em
Gia Mỹ - mẹ của em
Mày mà từ chối là ra khỏi nhà này. Không nuôi nữa đâu
Em nắm chặt tay. Tim đập mạnh, cảm thấy như bị đưa ra chợ để bán. Cái gọi là quyền tự quyết chẳng còn gì cả. Nhưng em cũng chẳng còn gì để mất
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ..co..con đồng ý
Ba ngày sau, một chiếc xe sang đỗ trước đầu hẻm. Tài xế bước ra mở cửa. Sau đó, một người đàn ông trẻ bước xuống. Cao lớn, gương mặt nghiêm nghị, đôi mắt thâm sâu
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Là cậu, tên gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ, em là Quang Anh
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Lên xe đi
Chuyến xe đó đưa em đến một ngôi biệt thự rộng lớn như lâu đài. Nơi em sẽ bắt đầu chín tháng của bản hợp đồng cuộc đời. Nhưng em không biết rằng, trong căn nhà ấy, không chỉ có một trái tim đang chờ đợi em
Mà là mười hai
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ôm chặt túi hành lý nhỏ trước ngực//
Em nhìn cánh cổng sắt mở ra chầm chậm như nuốt chửng lấy mình Từng viên gạch trên lối đi được sắp xếp chỉn chu Cỏ được cắt gọn từng nhánh như đo ni Không khí quá đỗi yên tĩnh...
Yên tĩnh đến mức đáng sợ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//run nhẹ vì lạnh và lo sợ// 'Mình... phải sống ở đây thật sao'
Em được một bác quản gia dẫn vào nhà chính Sàn nhà lát đá cẩm thạch bóng đến mức có thể soi gương Mùi tinh dầu thoang thoảng xộc lên mũi Cửa gỗ mở ra Và em thấy họ
Mười một người đàn ông Mỗi người một thần thái, một ánh mắt, một cách ngồi riêng biệt Nhưng tất cả đều nhìn về phía em Ánh mắt đó Không tò mò Không xa cách Mà là tính toán
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cúi đầu thật thấp// 'Em... em là Quang Anh'
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
//dựa lưng vào ghế bành, giọng trầm nhưng ôn hòa// Cậu tới rồi à
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//ngồi vắt chéo chân, tay chống cằm, ánh mắt sắc lạnh// Trông còn nhỏ hơn trong hồ sơ
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//cười nhẹ, tay đút túi quần// Dễ thương ghê luôn
Em thấy choáng Không phải vì ánh đèn pha lê trên trần nhà Mà vì những ánh nhìn ấy đang đè nặng lên ngực
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
//là người đầu tiên đứng dậy, bước đến gần em// Anh là người đại diện ký hợp đồng với em Nếu em có điều gì không rõ Có thể hỏi anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gật đầu nhẹ, không dám ngẩng lên// Dạ... em hiểu
Và như thế Em chính thức trở thành người mang thai hộ cho mười hai người đàn ông xa lạ Họ không cần một người vợ Chỉ cần một đứa trẻ
Nhưng không ai biết rằng Trái tim em cũng là một phần trong hợp đồng đó Một phần mà em chưa bao giờ nghĩ sẽ phải ký gửi
Tiếng đồng hồ treo tường kêu một tiếng vang lên
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
//đứng dựa vào lan can tầng hai, nhìn xuống// Phòng cho cậu đã chuẩn bị xong Từ giờ cậu sẽ sống ở đây cùng tụi anh
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
//ngáp dài rồi cười trêu chọc// Hy vọng em không sợ người lạ Vì ở đây lạ toàn tập
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//khẽ đẩy gọng kính lên mũi, bước tới nhận hành lý từ tay em// Đi nào Anh đưa em lên phòng
Em nhìn lên cầu thang dài hút mắt như bước lên thiên đường hay địa ngục Tay run run bám lấy lan can Mỗi bước chân là một nhịp đập loạn của tim
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nói khẽ khi bước lên bậc đầu tiên// 'Mình... có đang làm đúng không'
Câu hỏi không ai trả lời Chỉ có những bước chân lặng lẽ dẫn em đến cánh cửa đầu tiên của số phận
_____
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Má ơi
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Viết đc 1022 chữ rồi mới nhớ chx tham gia phòng sáng tác
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
đờ mờ tht chứ:) cayyy
_____
Phòng của em nằm ở tầng hai Căn phòng lớn hơn em tưởng Nhưng sạch sẽ và ấm áp đến kỳ lạ Ga giường màu kem dịu mắt Một chiếc cửa sổ lớn nhìn ra vườn hoa phía sau Trên bàn là một ly sữa ấm còn bốc khói
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//đặt hành lý xuống rồi quay ra cửa// Nếu cần gì thì cứ gọi anh Ở đây ai cũng biết rõ nhiệm vụ mình phải làm Và không ai có ý làm khó em cả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gật nhẹ, vẫn chưa dám nhìn thẳng ai// Dạ... em cảm ơn
Khi cánh cửa khép lại Cả thế giới ngoài kia như ngăn cách hoàn toàn Em thở phào nhẹ nhõm Dù biết Đây chỉ là sự yên bình trước cơn giông
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngồi xuống mép giường, tay mân mê ly sữa// 'Mình đang mang thai hộ Cho mười hai người đàn ông'
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Tại sao họ cần con của chính mình đến vậy Đến mức sẵn sàng nhờ một người xa lạ như mình"
Em đặt ly sữa xuống bàn Tựa lưng vào gối Nhắm mắt lại Bản hợp đồng còn chưa lật sang trang hai Nhưng em biết Từ nay Mọi thứ sẽ không còn như trước nữa
Màn đêm dần buông xuống biệt thự ấy Kéo theo những bí mật vẫn còn đang ngủ yên trong từng bức tường gạch lạnh lẽo
________
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Bái bai
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
Tác giả bị nhạt nên đừng chê:)
#lailaOkira🌙
Hot

Comments

bây ơi kiện ổng lên tòa tội bóc lột sức lao động , bạo hành trẻ em (qanh là ebe của flash mà đúng ko)

2025-06-08

1

thái độ j đấy hả tin tui đập ông ko

2025-06-08

1

Flash__ Rhyder♡

Flash__ Rhyder♡

lạnh lùng vậy cha nội

2025-06-13

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play