Chương 4

Tả Kỳ Hàm ngồi lặng yên bên cửa sổ. Ngoài kia ánh nắng chói chang. Trong lòng cậu thì tối đen
Tiếng gõ cửa vang lên nhẹ nhàng
Giúp việc
Giúp việc
Cậu Kỳ Hàm tôi mang cơm đến cho cậu
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vào đi
Người giúp việc hơi khựng lại. Mở cửa, thấy Tả Kỳ Hàm đang ngồi, tay chống cằm, không có vẻ gì của một kẻ vừa chịu nhiều tổn thương sâu sắc
Giúp việc
Giúp việc
Cậu… thấy ổn rồi sao?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi không sao. Người như tôi quen rồi (Cậu quay đầu lại, cười nhạt)
Giúp việc
Giúp việc
À, ờm… mời cậu dùng (Người hầu đặt khay xuống)
Trong lúc đó, một cây kim khâu nhỏ rơi khỏi túi áo cô ta, lăn xuống gầm bàn
Tả Kỳ Hàm thấy nhưng không nói gì. Chỉ nhẹ giọng:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nếu có một ngày cô không thấy tôi đâu, thì đừng quá bất ngờ nhé
Giúp việc
Giúp việc
Hả? Ý cậu là sao?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Không có gì. Tôi đùa thôi (Tả Kỳ Hàm cười, cúi đầu xuống) Đùa đấy… mà lỡ biết đâu là thật
Chiều đến, Dương Bác Văn trở về nhà. Như mọi ngày, im lặng, chỉnh tề, lạnh như băng
Nhưng hôm nay, thứ đập vào mắt hắn là hình ảnh Tả Kỳ Hàm ngồi chơi đàn piano giữa phòng lớn, tay cậu thon dài, từng ngón nhấn xuống phím đàn như đang chơi với vận mệnh của mình
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ra ngoài rồi?
Tả Kỳ Hàm không quay đầu, vẫn đàn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ừm, ở mãi trong phòng cũng mốc. Mà tôi nghĩ lại rồi. Tôi không muốn chết rục xương ở nơi này
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cậu biết điều rồi (Hắn bước lại gần)
Cậu đột nhiên ngừng tay, xoay người. Ánh mắt nhìn thẳng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh nghĩ tôi ngoan vì tôi sợ sao?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vì cậu biết điều. Hoặc biết mình chẳng có lựa chọn nào khác
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh lầm rồi. (Cậu đứng dậy, đi lại gần) Tôi chỉ đang quan sát. Và học cách tồn tại trong cái chuồng vàng này
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chuồng vàng? (Bác Văn nhíu mày) Tôi cho cậu mọi thứ. Quần áo, thức ăn, sự sống. Cậu còn muốn gì nữa?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tự do, sự tự do đó. Không ai sống đúng nghĩa khi mà bị người khác đè lên người mà gọi là “vợ” cả
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cậu nghĩ tự do là thứ cậu còn xứng đáng để có sao?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh nghĩ tôi mất giá trị rồi?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không. (Hắn bước sát) Nhưng cậu thuộc về tôi. Như một bản hợp đồng không thời hạn vậy
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vậy anh giữ đi. Giữ cái thân xác đó đi. Còn phần hồn… tôi đã đem đi chôn rồi
_____________________
Tối đến, phòng ngủ tắt đèn. Cả căn biệt thự chìm trong yên tĩnh
Tả Kỳ Hàm lặng lẽ bò dậy, rút cây kim từ trong khăn tay nhét dưới gối. Cậu soi dưới ánh trăng, đầu kim lấp lánh. Bé nhưng đủ để mở chốt cửa
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi, Dương Bác Văn
Cậu mỉm cười nhưng nụ cười ấy ẩn chứa điều gì đây?
____________________
Sáng hôm sau, hắn lại bước vào phòng, thấy cậu đang ngồi đọc sách
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tỉnh rồi à?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi tỉnh từ rất sớm. (Cậu ngẩng lên) Tối qua tôi mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ. Tôi là một con chim, bị nhốt trong lồng.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cậu không phải một con chim nào cả cậu là người. Và đang là vợ tôi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vợ? (Cậu bật cười) Vợ là người cùng giường, cùng vai, cùng vai trò. Tôi là thứ anh cưỡng chế, giam lỏng. Gọi là “vợ” nghe… lố bịch lắm
Tả Kỳ Hàm vẫn ngồi yên, không sợ. Cậu chỉ nói nhẹ:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Giết tôi đi. Nếu không… một ngày nào đó, anh sẽ ước mình chưa từng động vào tôi đấy
Dương Bác Văn không nói gì nữa
Im lặng và rời khỏi căn phòng đó
Tả Kỳ Hàm mở trang sách. Ở giữa, kẹp một tờ giấy nhỏ: sơ đồ camera biệt thự mà cậu lén ghi lại sau bữa trưa
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
(Cậu mỉm cười, thì thầm) Ván cờ bắt đầu rồi, “chồng yêu”
Cậu ngồi trong phòng ăn, uống sữa. Dương Bác Văn đến, ngồi đối diện, liếc thấy vết cắt nhỏ trên ngón tay
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tay cậu sao thế?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vô ý đâm vào kim (Kỳ Hàm đáp, giọng thản nhiên)
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cẩn thận. Đừng để bị thương. Tôi không muốn món đồ của mình trầy xước
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đúng rồi. (Cậu cười nhạt) Đồ thì cần nguyên vẹn mới bán lại được mà
Hắn im lặng. Nhìn cậu, cảm thấy… có gì đó sai sai
Dương Bác Văn ngồi xuống đối diện. Lúc này hắn mới để ý Tả Kỳ Hàm hôm nay có gì đó khác. Không nổi loạn, không ủy mị, nhưng cũng… không phục
Kỳ Hàm cười. Ánh mắt cậu lạnh như thép, nhưng môi vẫn mềm mại như sương:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đừng lo. Tôi vẫn ở đây. Nhưng đến lúc tôi không còn, anh cũng đừng tìm. Vì khi ấy tôi đã chết… hoặc tôi đã bay khỏi cái lồng vàng của anh rồi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cậu định làm gì?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Làm người tốt (Cậu đáp nhẹ tênh) Ăn ngoan, ngủ đủ, ngoan ngoãn như anh muốn thôi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đang sống, theo cách mà anh định nghĩa. Làm “vợ”, làm “của anh”, làm “đồ sở hữu"
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đừng nói móc tôi và đừng giở trò nữa
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi đâu có móc (Cậu cười, ngẩng đầu lên) Tôi chỉ lặp lại những gì anh từng nói thôi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nếu cậu vẫn còn ý định chạy, tôi sẽ—
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Giết tôi? (Cậu cắt lời, giọng rất nhẹ) Cứ làm đi. Tôi sẵn sàng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nhưng anh biết không? Người chết thì không còn giá trị. Còn kẻ sống… thì luôn có cách để khiến anh phát điên lên
Không khí giữa hai người căng như dây sắt
Dương Bác Văn nhíu mày. Lần đầu tiên, hắn không đoán được rốt cuộc Kỳ Hàm đang nghĩ gì. Không la hét. Không cào cấu. Nhưng từng lời như kim chích vào thẳng tim
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đừng lo, tôi vẫn ở đây. Ăn ngủ đúng giờ, mặc đồ anh mua. Ở trong lồng anh dựng. Tôi sẽ không bỏ đi đâu cả… cho đến khi chính anh tự tay mở cửa chuồng vì không chịu nổi nữa
Cậu cúi đầu tiếp tục uống sữa. Tay cầm ly vẫn run nhẹ, dấu hiệu duy nhất còn sót lại của nỗi tổn thương hôm trước
Tả Kỳ Hàm đặt ly xuống, nhìn vệt sữa đọng lại dưới đáy cốc. Cậu cười nhạt
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Người như anh… không chịu được im lặng lâu. Sớm muộn gì cũng phá. Và khi anh phá… tôi sẽ là người đầu tiên châm mồi
Dương Bác Văn đứng dậy, lặng thinh rời đi. Cửa đóng mạnh sau lưng
_____________________
Tác giả 🫰
Tác giả 🫰
Ê truyện flop quá bây
Tác giả 🫰
Tác giả 🫰
Mà nó còn dở nữa
Tác giả 🫰
Tác giả 🫰
Huhu
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play