[BL] Giữa Chín Ánh Mắt, Có Một Vì Sao
chap 2
Buổi chiều hôm ấy, Trình Dật Phàm không rời đi ngay khi thư viện đóng cửa như mọi lần. Hắn chờ Dương Tử Hi thu dọn sách vở rồi mới lặng lẽ đứng dậy đi theo.
Cậu hơi bất ngờ, nhưng vẫn lễ phép chào hắn
Dương Tử Hi
Chào anh, em về trước
Dương Tử Hi
/ngập ngừng/ ký túc xá B
Trình Dật Phàm
/gật đầu/ Vừa hay. Tôi cũng tiện đường
Trên đường về, hai người không nói nhiều. Tiếng gió lùa qua những rặng cây trong sân trường, mưa đã tạnh nhưng vẫn còn lất phất những giọt nước đọng lại trên cành.
Người đàn ông này không phải kiểu sẽ đi cạnh ai, càng không phải kiểu bước chậm để đợi người khác. Nhưng hắn lại đi vừa đủ chậm để cậu không phải rảo bước.
Một chi tiết nhỏ thôi. Nhưng lại khiến tim Dương Tử Hi đập chậm lại một nhịp.
Trình Dật Phàm gọi, khi gần đến khu ký túc.
Hắn dừng lại, quay sang nhìn cậu. Dưới ánh đèn đường vàng nhạt, đôi mắt hắn tối như mực, nhưng ánh lên chút gì đó rất người — rất mỏng manh.
Trình Dật Phàm
Đừng tốt với tôi quá
Trình Dật Phàm
Vì cậu sẽ không chịu nổi nếu tôi dựa vào cậu
Hắn nói, lạnh đến mức đau.
Cậu không trả lời được. Vì trong lòng cậu chợt nhói lên — rất khẽ, nhưng rất thật.
Dương Tử Hi
Nhưng nếu không có ai cho anh dựa vào thì… cho em một cơ hội
Trình Dật Phàm
/khựng lại/
Một lát sau, hắn xoay người, lặng lẽ bước đi. Không nói thêm một lời nào
hệ thống 4712 (Arina)
【Tiến độ cứu rỗi Trình Dật Phàm: 10%】 【Tình cảm: Mơ hồ – Cảnh giác nhưng có dấu hiệu lệch hướng】
hệ thống 4712 (Arina)
Anh giỏi thật đó nha
hệ thống 4712 (Arina)
Mới có một ngày mà đã được 10% /ngưỡng mộ/
Dương Tử Hi
Hì hì /vui vẻ/
Đột nhiên, bảng hệ thống hiện lên
⚠️【Cảnh báo: Nếu không kiểm soát tình cảm đối phương, dễ phát sinh lệch nhiệm vụ. Xin chú ý giữ ranh giới cảm xúc】
Dương Tử Hi
/nhíu mày/ Lệch hướng tình cảm? Ý là anh ta có thể… thích mình?
hệ thống 4712 (Arina)
*Á đù*
Dương Tử Hi
*Không… không thể nhanh thế được chứ.*
Dương Tử Hi
/che mặt/ Không ngờ cứu người phiền đến vậy...
Dương Tử Hi ra khỏi ký túc thì thấy một chiếc xe đen đỗ sẵn ngoài cổng. Cậu định lờ đi, nhưng cửa kính xe hạ xuống. Gương mặt lạnh lùng của Trình Dật Phàm lộ ra.
Hắn ra lệnh, như thể đó là điều hiển nhiên.
Dương Tử Hi
/ngẩn người/ Đi đâu ạ?
Dương Tử Hi
Em.. em không đói
Trình Dật Phàm
Không phải tôi mời. Là tôi cần có người ăn cùng
Dương Tử Hi
*Người này… đúng là cứng rắn từ lời nói đến lý do.*
Nhưng rồi cậu vẫn lên xe. Vì cậu biết — dù hắn cố nói cứng thế nào, thì trong lòng hắn vẫn đang run rẩy. Người cô đơn… không cần lý do để giữ ai đó bên cạnh.
Tại quán ăn sáng cao cấp, Dương Tử Hi chưa từng bước vào chỗ nào như vậy. Nhưng Trình Dật Phàm ngồi xuống thoải mái như ở nhà. Hắn gọi món cho cả hai người, toàn món dễ ăn và ít dầu mỡ.
Dương Tử Hi
/Nhìn thực đơn/ Anh biết em thích ăn gì sao?
Trình Dật Phàm
Không, tôi đoán /thản nhiên + cắn miếng sandwich/
Trình Dật Phàm
Tử Hi… cậu thường xuyên quan tâm người lạ như vậy sao?
Dương Tử Hi
/cười nhẹ/ Em chỉ quan tâm người trông giống như… từng một mình chiến đấu quá lâu.
Trình Dật Phàm
/Ánh mắt khựng lại/
Hắn không nói gì thêm. Nhưng trong lòng, có một điều gì đó vừa vỡ vụn — và một điều gì đó khác… vừa được vá lại.
Sau khi ăn xong, khi tiễn cậu về cổng trường
Trình Dật Phàm
Ngày mai, nếu cậu rảnh, chúng ta lại ăn sáng.
Dương Tử Hi chưa kịp từ chối thì hắn nói tiếp
Trình Dật Phàm
Không phải tôi mời. Tôi chỉ nói trước để cậu khỏi trốn
Dương Tử Hi
/đi vào trường/
hệ thống 4712 (Arina)
° ký chủ ký chủ°
Dương Tử Hi
° Sủa đi cưng°
hệ thống 4712 (Arina)
*đm*
【Tiến độ cứu rỗi Trình Dật Phàm: 17%】 【Tình trạng tâm lý: Hình thành thói quen hiện diện của chủ thể (Dương Tử Hi) – giai đoạn phụ thuộc nhẹ】
⚠️【Cảnh báo mức nhẹ: Chủ thể bắt đầu có dấu hiệu gắn bó quá mức. Tăng nguy cơ chiếm hữu về sau nếu không cân bằng cảm xúc.】
Dương Tử Hi
*Chưa gì mà đã nguy cơ chiếm hữu rồi sao…*
Dương Tử Hi
*Còn 8 người nữa. Chết mất*
hệ thống 4712 (Arina)
*Cảm giác cứ không ổn làm sao ý... *
Comments
Duane
Đừng ngừng viết truyện tuyệt vời như này nữa nha tác😘
2025-06-08
0