[Hyeri×Subin] Từ Ngày Em Đến - Still With You
Chương 1: Thắc mắc
Các bạn nên đọc tiểu sử của truyện trước nhé!
Nếu bạn nào lỡ vào xem mà chưa đọc được tiểu sử thì xem ngay bên dưới nha! (Bạn nào đọc rồi thì lướt qua ạ)
Tiểu thuyết trên Wattpad: [Hyeri×Subin] Call Me By Your Name (Fic truyện chat này của mình sẽ có cốt truyện giống hệt với bộ tiểu thuyết trên nha, kiểu như cả 2 bộ sẽ có câu từ giống nhau, chỉ khác mỗi hình thức là tiểu thuyết với truyện chat thôi)
❗❗Cân nhắc: trước khi vào đọc truyện, thì các khung giờ bạn nên đọc fic này là từ 1h-3h sáng nhé! (Nếu muốn có 1 trải nghiệm ướt át trên đôi mắt đến khuôn mặt bạn thì hãy đọc vào khung giờ như trên nhé! hoặc không khóc thì ít nhất mình cũng mong các bạn có thể đồng cảm với mình trong câu chuyện này^^)
Không có gì để spoil đâu nha! Và câu chuyện dựa trên trải nghiệm của tác giả, không toxic!
Lịch đăng chap mới: 1h-3h sáng mỗi ngày
Loveyoursefl Everyday🧣💖🥀
Đọc rồi thì vào truyện thôi! ^^
Nàng lúc này đang đứng tại một ngôi trường cấp 3 nào đó mà nàng cũng không rõ nữa.
Khi này, nàng đang đứng ở giữa trường mà mơ hồ vẫn không thể nhớ nổi đây là ngôi trường nào thì bỗng có một bàn tay nắm chặt lấy bàn tay nàng, làm nàng phải gạt bỏ ngang dòng suy nghĩ của mình mà nhìn vào tay mình rồi nhìn lên người đang nắm tay mình là ai?
Bất ngờ thay, người đó lại là cô. Và khi nàng thấy cô đang ở trước mặt mình thì lại không tin vào mắt mình lắm, nhưng trong lòng nàng lúc này lại mang một cảm giác lâng lâng, vui sướng khi nhìn thấy cô và tim cũng đập nhanh hơn.
Khi nàng vẫn còn đứng thẩn thờ nhìn cô thì bỗng lúc này cô cất tiếng nói trong trẻo, ấm áp mà nói.
Nàng khi nghe cô cất tiếng gọi mình như vậy thì liền hoàn hồn, liền chớp mắt một cái mà đáp lại cô.
Cô khi nghe nàng đáp lại như vậy thì không nói gì mà chỉ mỉm cười nhẹ, rồi cô liền dắt nàng đi theo mình.
Nàng lúc này hơi ngơ ngác không biết là cô sẽ dẫn mình đi đâu, nhưng nàng nghĩ rằng: "cho dù là đến nơi nào đi chăng nữa, miễn ở nơi đó có cô là được"
Lúc này, cô cũng đã dắt nàng tới một nơi nào đó mà nàng không rõ nữa, nhưng trước mắt nàng là bốn bức tường đã mài mọt nước sơn trắng, có những rong rêu bám lên bức tường nữa, nhìn trông nó rất cũ và khi nàng ngước đầu nhìn lên trên thì lại không thấy có nóc nhà đâu cả.
Xung quanh bốn bức tường là những đoạn dây leo đan chéo, chất chồng vào nhau mà bám vào bức tường, nàng thấy khung cảnh này thật lạ.
Nhưng khi vẫn đang tò mò không hiểu vì sao lại cô lại dẫn nàng đến chỗ này nữa thì cô liền dẫn nàng đến gần chỗ giống như cánh cửa của căn phòng này vậy, nhưng nó lại không có cảnh cửa mà chỉ là một hình chữ nhật dọc cao, để có thể đi ra đi vào thôi.
Và rồi cô nhìn nàng với ánh mắt long lanh, ôn nhu mà cất giọng, nhẹ nhàng nói.
Lee Hyeri
Subin này! Nhìn đi, là một vườn hoa rất đẹp phải không?
Chung SuBin
Đúng là đẹp thật đó!
Nàng lúc này lại rất bất ngờ khi khung cảnh xung quanh một lần nữa lại thay đổi là một khu vườn hoa hồng trắng, nhưng nàng nhìn kĩ thì lại thấy có những bông hoa cẩm tú cầu nữa và nó đang dần chiếm lấy hết chỗ của hoa hồng trắng.
Nàng thấy vậy thì hơi hốt hoảng mà nhìn cô hỏi.
Chung SuBin
Này Hyeri à, sao hoa cẩm tú cầu lại chiếm chỗ của hoa hồng trắng rồi?
Cô chỉ nhìn nàng mỉm cười nhẹ, không nói gì rồi liền kéo nàng chạy theo mình, mặc cho nàng vẫn còn rất nhiều thắc mắc mà không thể nào lí giải được.
Truyện sẽ ít lời thoại nha mọi người, nên cũng cân nhắc trước khi đọc để trách không muốn đọc nhiều chữ❗❗
Comments