[RhyCap] Này…Mặt Cậu Lại Đỏ Rồi Kìa!
2: Mê người ta rồi...
Chiều tối, Quang Anh lật sách toán ra học, mấy con số cứ tiếp vào rồi lại bay lòng vòng trong ánh mắt long lanh của cậu bạn hồi nãy.
Lê Quang Hùng
QUANG ANH!!!
Quang Hùng hét lớn, gọi bạn mình tỉnh dậy trong cơn mộng nào đó ngoài cửa sổ.
Lê Quang Hùng
Hẹn tao đến nhà học, giờ lại suy nghĩ gì ngoài kia đấy hả?
Lê Quang Hùng
Nè nha, buồn ngủ hay mộng du thì cứ bảo tao một tiếng, đừng cười một mình thế…tao sợ!
Nguyễn Quang Anh
Khùng quá!
Nguyễn Quang Anh
Chỉ là…chiều nay, lúc mày ngủ trong lớp, tao có gặp một người mặt đỏ lựng như trái cà chua, tao vừa nhìn một lát lại xách đít bỏ đi mất tiêu.
Nguyễn Quang Anh
Không hề…đáng yêu lắm! /Mắt sáng rực, đặt cây bút xuống bàn, tựa cằm lên bàn tay/
Lê Quang Hùng
Sao hả? Cô em nào mà khiến Quang Anh nhà mình vừa nhìn lần đầu đã mê mệt rồi thế?
Nguyễn Quang Anh
Là một cậu bạn đấy!
Lê Quang Hùng
Thật à Quang Anh! /Sốc/ Cậu ấy phải dễ thương lắm mới bẻ cong được mày đấy!
Nguyễn Quang Anh
Sao cũng được…nhưng mà tao muốn gặp lại cậu ấy ghê…
Vào ngày cuối tuần, cái khi mà các bạn học sinh chỉ muốn được ở nhà và ngủ một giấc thật sâu, Quang Anh lại cùng đám bạn tụ họp chơi bóng rổ trên sân trường.
Lần này không may mắn như thế, nhóm của Quang Anh bị mất đi một số thành viên dự bị, khiến cho đội mất lợi thế và thua một bàn để đời.
Quang Anh bực dọc uống hết rồi bóp chặt chai nước đáng thương, trong đầu chỉ thầm mong gặp lại cậu bạn sữa tươi kia để tâm trạng thoải mái.
Lê Quang Hùng
Thôi mà…thua một trận thôi. Hôm sau gỡ lại còn kịp! /Ngồi bên cạnh Quang Anh, quàng tay bá vai thân thiết/
Nguyễn Quang Anh
Thôi đi…mày cũng tức đến xanh mặt còn gì!
Lê Quang Hùng
Ờm…/Bị nói trúng tim đen/
Nguyễn Quang Anh
Tao không sợ thua, tao chỉ ghét cái cách bọn nó kênh mặt với anh em mình thôi, tao thấy thiệt thòi cho mọi người.
Nvp
Có sao đâu Quang Anh! Bọn tớ ổn mà! /Nói lớn/
Nguyễn Quang Anh
Các cậu cứ nói thế!
Lê Quang Hùng
Thôi! Mày đừng giận nữa! Bọn tao đi về trước nha!
Chẳng mấy chốc, cả sân trường ban nãy còn náo nhiệt, bây giờ chỉ còn lại Quang Anh cùng vỏ chai bị bóp nát dưới đất.
Quang Anh nhặt nó lên, canh chuẩn rồi ném chính xác vỏ chai vào thùng rác.
Mang tâm trạng khó chịu đi quanh khuôn viên trường, Quang Anh xoay xoay trái bóng trên ngón tay trỏ mặc sự đời.
Tình cờ đi ngang qua thư viện, trái bóng vô tình rớt khỏi ngón tay rồi nằm gọn vào lòng Quang Anh.
Bên trong thư viện, Đức Duy bên cạnh là hộp sữa tươi đang cúi đầu hí hoáy ghi chép vào cuốn sổ nhỏ những bài học trong sách, lâu lâu đưa bút lên gãi đầu vì gặp bài khó.
Đứng bên ngoài, Quang Anh nhẹ nhàng tựa mình vào cửa sổ lòng khẽ vui vì cầu được ước thấy.
Nhưng lại không dám đi vào làm phiền người ta đang học…
Hoàng Đức Duy
Bài khó quá…/Gãi đầu/
Quang Anh cười khẽ rồi giật mình.
Nguyễn Quang Anh
“Rồi xong…lỡ simp người ta thiệt rồi…”
Comments