[RhyCap] Này…Mặt Cậu Lại Đỏ Rồi Kìa!
1: Gặp nhau dưới sân bóng
Vào mỗi buổi chiều, tại sân trường THPT Nắng Hạ, trên sân bóng rổ to lớn ấy, nắng lung linh chiếu qua từng hàng cây lá rộng, để lại trên sân những vệt nắng loang lỗ. Có những nữ sinh mới lớn ngưỡng mộ ngước nhìn, hò reo cổ vũ cho các nam thần bóng rổ bên dưới kia. Một số các bạn nam rủ rê bạn mình cùng đi xem để ngắm nhìn những cô nàng xinh đẹp thường xuất hiện quanh khuôn viên sân bóng.
Và hôm nay cũng không ngoại lệ.
Lưng áo ướt đẫm mồ hôi, từng giọt nước mặn chảy dọc từ thái dương xuống cằm rồi nhỏ lả chả trên nền bê tông láng mịn, Quang Anh xuất sắc ghi được một bàn thắng trông thấy trên không trung, khiến bao ánh mắt của cả trai lẫn gái phải ngước nhìn.
Đặng Thành An
Ê…cái thằng Quang Anh đó giỏi thiệt mày ha! Cỡ tao mà vô đó vứt bóng vào rổ như nó thì bao em đến xếp hàng thế đó!
Đeo một cặp kính cận gọng trong, trên tay còn là một quyển sách khoa học, Đức Duy nhẹ nhàng lật mở từng trang, nghiêm túc đọc và nghiên cứu từng chữ.
Nâng hộp sữa tươi lên uống một hơi, Đức Duy thở dài đầy thoải mái.
Bạn đang ngồi ngay ghế đá, dưới tán cây rợp bóng mát cùng Thành An, nghe bạn mình nói vậy thì mặt có chút đỏ lên.
Hoàng Đức Duy
Mày thôi đi…Quang Anh là đẹp trai, còn mày xấu hoắc, ai dám lại…/Cười xinh/
Đặng Thành An
Thôi đi…sáng nay bé Nhã lớp bên sang tỏ tình giữa giảng đường, tao còn từ chối đấy thây!
Đang cùng nhau cười đùa vui vẻ, bỗng từ xa, trái bóng cam cam nọ bay ngang qua mặt Đức Duy làm bạn điếng người, xém chút là hồn bâu theo quả bóng rổ mà bay đi mất.
Quang Anh phía bên kia đang cùng đám bạn trong đội ăn mừng chiến thắng bằng những cái đập tay thân tình.
Tính quay lại nhặt bóng, ai có dè ban nãy đập hơi mạnh tay, bóng bay xa văng vào cả hội trường, xẹt ngang qua người một bạn học lạ mặt.
Bạn vội chạy đến nhặt lấy trái bóng.
Đứng trước mặt bạn học mặt mày tái mét do sợ hãi còn đang cúi rạp đầu xuống đất, Quang Anh lo lắng đưa tay lên không trung rồi lại hạ xuống.
Nguyễn Quang Anh
Bạn học gì ơi…bạn có sao không? /Lúng túng/ Tớ xin lỗi cậu…tớ hơi mạnh tay nên bóng văng xa quá, bạn thông cảm…
Bạn học lạ mặt ngước lên nhìn người con trai đang khó khăn nói từng chữ, đôi mi dài khẽ rung theo gió, gương mặt ánh đỏ vì giật mình.
Hoàng Đức Duy
Dạ…không sao đâu ạ! /Phẩy tay liên hồi/
Bạn lí nhí nói nhỏ, chốc sau lại ôm sách cùng hộp sữa chạy đi mất, làm Thành An ngơ ngác ngước nhìn.
Đặng Thành An
À…xin lỗi…bạn ấy dễ ngại. Thôi bạn làm gì thì làm đi, tớ đi! /Bỏ đi theo Đức Duy/
Nguyễn Quang Anh
Cho tớ xin lỗi nhé! /Hét lớn/
Mùi sữa tươi thấp thoáng lưu lại trên đầu mũi Quang Anh, làm tim bạn đập thình thịch.
Mới nãy, đâu ai biết Quang Anh đã bị người kia hớp hồn do ánh mắt long lanh ấy mà ngơ ra trong 2 giây, trong đầu thoáng suy nghĩ:
Nguyễn Quang Anh
“Trời…bạn kia…dễ thương ghê!”
Comments