[52hz × Ánh Sáng Aza] Nợ Tình
Chương 2: Đổi cả tương lai để trả nợ
Em đứng yên như pho tượng. Mọi âm thanh dường như tan biến, chỉ còn lại nhịp tim em đập loạn trong lòng ngực.
Nguyễn Lê Ngọc Ánh Sáng - 𝐀𝐳𝐚
Báo hiếu..sao?
Phi Nhân Vật
Mẹ em: Đúng vậy! Mày chỉ cần đi theo Trần tổng về làm việc cho cô ấy là nợ sẽ được xoá
Em như không tin vào tai mình. Mẹ em vừa nói em..."làm việc" để gánh món nợ mấy trăm triệu đồng mà 2 kẻ gọi là ba mẹ này gây ra? Thật sự coi em là thứ gì?
Cô khẽ hất cằm, ánh mắt vẫn mãi không rời khỏi em.
Trần Thị Phương Thảo - 𝟓𝟐𝐡𝐳
Cô bé, em có 2 lựa chọn
Trần Thị Phương Thảo - 𝟓𝟐𝐡𝐳
1 là để gia đình em sống ngoài đường từ ngày hôm nay
Trần Thị Phương Thảo - 𝟓𝟐𝐡𝐳
Còn 2 là em theo tôi về
Trần Thị Phương Thảo - 𝟓𝟐𝐡𝐳
Em chọn đi?
Nguyễn Lê Ngọc Ánh Sáng - 𝐀𝐳𝐚
Chị muốn em..làm gì??
Trần Thị Phương Thảo - 𝟓𝟐𝐡𝐳
Làm người của tôi
Câu nói mang đầy hàm ý. Đám thuộc hạ sau lưng khẽ bật cười, nhưng cô không hề có ý đùa giỡn.
Em siết chặt tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay đến rướm máu. Em chưa từng thấy nhục nhã đến thế. Nhưng khi quay lại nhìn ba mẹ đang né tránh ánh mắt của mình, tim em như vỡ vụn.
Cuối cùng, em gật đầu.
Nguyễn Lê Ngọc Ánh Sáng - 𝐀𝐳𝐚
Em đi..
Cô cười khẽ, nắm lấy tay em
Trần Thị Phương Thảo - 𝟓𝟐𝐡𝐳
Tốt, 1 lựa chọn sáng suốt đấy cô bé
Nói rồi cô dắt tay em bỏ đi, để lại đống bừa bộn cho đàn em của mình dọn dẹp
Chiếc xe đen lại lăn bánh, lần này có thêm 1 người ngồi ghế sau.
Em nép người vào 1 góc xe, tay ôm balo nhỏ, ánh mắt trống rỗng. Trước khi đi, em chỉ kịp gom mấy bộ đồ học sinh và sổ tay cá nhân. Tất cả thế giới của em đã sụp đổ chỉ trong 1 buổi chiều
Cô liếc nhìn em qua kính chiếu hậu. Cô không nói gì. Chỉ đưa tay lên chỉnh nhẹ cổ áo vest, giấu đi 1 thoáng gợn trong lòng
Không phải vì hối hận, mà là...khó hiểu. Lý do gì khiến đôi mắt ấy vẫn trong trẻo đến mức cô không nỡ bóp nghẹt?
- Tại biệt thự riêng của cô -
Căn biệt thự nằm sâu trong khu yên tĩnh, khác xa thế giới tạm bợm mà em từng sống. Cánh cổng mở ra, đèn sân tự động bật sáng, rọi lên từng viên gạch sạch bóng.
Trần Thị Phương Thảo - 𝟓𝟐𝐡𝐳
Xuống xe
Cô mở cửa, khi em đi ra cánh tay bất giác đặt lên nóc xe
Em bước xuống, ánh mắt nhìn toà nhà 3 tầng nguy nga. Mọi thứ đều xa lạ, lạnh lẽo - không phải vì kiến trúc mà vì người đang đứng cạnh em.
Trần Thị Phương Thảo - 𝟓𝟐𝐡𝐳
Đến đây rồi thì đừng mơ đến việc trốn thoát, Camera ở khắp mọi nơi
Cô lên tiếng nhắc nhở, rồi bước lên bậc thềm mà không thèm quay lại
Em được dẫn đến 1 căn phòng riêng, rộng rãi tiện nghi đến mức khiến em thấy nghẹn. Trên tường treo tranh trừu tượng, ga trải giường trắng tinh, đèn ngủ vàng ấm, nhưng tất cả đối với em chỉ như chiếc lòng son được lót nhung
Cửa phòng khép lại. Tiếng "Cạch" khoá từ bên ngoài khiến lòng ngực em siết lại. Em không hét, không đập cửa, chỉ lặng lẽ ngồi xuống mép giường
Tay vẫn siết chặt quai balo, như thể đó là thứ cuối cùng còn thuộc về mình.
Đôi vai nhỏ run lên. Nước mắt em rơi xuống ga trải giường tinh tươm mà không một tiếng nấc. Chẳng biết vì nhục, vì sợ, hay vì đau lòng khi nhận ra, đến cả việc sống có lòng tự trọng… cũng không còn là quyền của em nữa.
Ở đâu đó dưới đáy tâm can, có thứ gì đó bắt đầu rạn nứt và một chút gì đó… cũng bắt đầu cựa quậy.
Ở tầng trên, cô ngồi một mình trong căn phòng làm việc lớn.
Ly rượu đỏ trên tay sóng sánh ánh đèn. Cô xoay nhẹ cổ tay, mắt vẫn nhìn chăm chăm màn hình máy tính – nơi hiển thị hình ảnh từ camera an ninh trong phòng của em.
Cô thấy cô gái nhỏ ấy ngồi bất động như tượng. Không khóc lóc van xin, không nổi loạn. Chỉ im lặng.
Cô đặt ly rượu xuống bàn. Trong lòng chợt dấy lên một cảm giác kỳ lạ, không phải thương hại. Chắc chắn không phải. Mà là…
# 𝐒𝐮𝐧𝐢 𝐨𝐧𝐥𝐲 𝟓𝟐𝐡𝐳
- Lời bộc bạch nhiều quá..
# 𝐒𝐮𝐧𝐢 𝐨𝐧𝐥𝐲 𝟓𝟐𝐡𝐳
- Có thể đọc hơi bị chán các cô thongcam ahihi🐧
Comments
@_.sủa lắm vcl_.
đụ
2025-06-21
1
@_.sủa lắm vcl_.
cô bél,ek thậl thú vị ek là củo tôy🥰🥰😔😭♥️🥒😡😍😱🍭🥒🥒🥒🥒🥒🥒😱😱😱😱😔😔😔🥒🥒🥒🥒🥵🥵
2025-06-21
1