strawberry cake.
một buổi chiều tại nhà của Bokuto.
trời khá nóng nên chẳng ai muốn nói gì nhiều cho tới khi Bokuto đập tay xuống bàn và nói lớn — như thể anh muốn dằn mặt miếng bánh trong lò chưa chín hết vậy.
Bokuto Koutarou
anh muốn ăn bánh kem dâu!!
Akaashi khẽ thở dài, mắt vẫn dán vào điện thoại.
Akaashi Keiji
nhưng anh đừng hét lên như thể cháy nhà nữa
Bokuto Koutarou
cơ mà trời nóng quá!
Bokuto Koutarou
làm bánh phải đợi nở, đợi nguội, đợi đánh kem, đợi phết kem nữa!!
Bokuto Koutarou
tại sao anh lại thèm bánh vào ngày nắng thế này chứ!?
Akaashi Keiji
vì anh là Bokuto-san
Akaashi đứng dậy, kiểm tra bánh trong lò.
Akaashi Keiji
anh thèm thì phải làm thôi
cạnh bàn, Hori nằm úp mặt trên sofa, tay vẫn còn giữ chiếc điều khiển TV nhưng chẳng buồn xem.
Hori lười tới mức thở cũng thấy mệt, tóc rối và gò má đỏ hây vì nằm gần quạt quá lâu.
Bokuto Koutarou
ủa Hori ngủ rồi à?
Bokuto ngó xuống, thi thoảng thử chọt má em xem em còn sống không.
Akaashi Keiji
không đâu, Hori chỉ đang tiết kiệm năng lượng thôi
Bokuto Koutarou
giống con mèo khi ngủ ghê!!
Mmột lúc sau, khi mùi bánh thơm lừng lan khắp căn bếp, Hori mới lười biếng ngẩng đầu, mắt mơ màng.
Bokuto Koutarou
còn chưa phết kem nữa đó
Bokuto Koutarou
mà Hori nè
Bokuto Koutarou
em không lạ nhà hả?
Bokuto Koutarou
vậy là quen rồi phải không!?
Akaashi đặt khay bánh ra bàn, mày khẽ chau lại.
đúng là Hori quen ở nhà Bokuto.
quen tới mức chẳng thèm khách sáo, thậm chí còn… hơi quá tự nhiên.
nhưng cũng nhờ đó mà cậu mới thấy, sau vẻ chậm chạp và lười biếng kia, Hori thật ra rất im lặng.
không phải kiểu trầm tính thường thấy, mà là sự im lặng có hơi… buồn.
Bokuto Koutarou
lúc trước Hori không như thế này đâu
Bokuto đột ngột nói, tay cầm thìa phết kem nhìn Hori đang nhắm mắt ngửi mùi bánh.
Bokuto Koutarou
hồi mới chuyển tới khu này á, Hori cũng nói nhiều lắm
Bokuto Koutarou
cơ mà sau đó thì…
Akaashi Keiji
có chuyện gì sao ạ?
lâu tới mức cậu nghĩ anh sẽ không trả lời.
nhưng rồi anh thở ra, rất khẽ.
Bokuto Koutarou
Hori từng kể lúc học năm cuối sơ trung, ba mẹ em ấy li dị
Bokuto Koutarou
cãi nhau dữ lắm
Bokuto Koutarou
họ tranh giành quyền nuôi con, mà kiểu… không phải vì yêu thương, mà như muốn thắng nhau
Akaashi im lặng nghe Bokuto nói, tay vẫn phết lớp kem lên bánh.
Bokuto Koutarou
có hôm trời mưa to lắm, anh đi tập về muộn, thấy Hori ngồi một mình ở bãi cỏ gần công viên, ướt hết
Bokuto Koutarou
không che dù, không khóc, nhưng mặt buồn lắm
Bokuto Koutarou
đáng thương cực kỳ!
Bokuto cúi đầu xuống, mắt liếc qua Hori rồi nói nhỏ.
Bokuto Koutarou
lúc đó Hori mới nói “em chẳng muốn theo ai cả”
Hori khẽ cựa mình trên sofa, không biết có tỉnh hay vẫn mơ
Akaashi Keiji
rồi sao nữa ạ?
Bokuto Koutarou
thì em ấy sống một mình từ đó
Bokuto Koutarou
mẹ đi đâu mất, ba thì có gia đình mới
Bokuto Koutarou
ở tạm nhà bác một thời gian, sau đó xin chuyển trường luôn
Bokuto Koutarou
tới khu này, không thân với ai, mỗi ngày đều về thẳng nhà
Bokuto Koutarou
giám hộ hiện tại của Hori là bác em ấy, cũng hay qua chăm em ấy như con vậy
Bokuto Koutarou
nhưng dạo gần đây Hori đã đi làm thêm vì không muốn dựa dẫm, nhà em ấy đang ở là nhà cũ của bác em ấy đó!
Akaashi Keiji
vậy… đó là lí do…
Bokuto mỉm cười, nhưng có vẻ hơi buồn.
Bokuto Koutarou
tính Hori không phải kiểu dễ gần, nhưng cũng không lạnh lùng
Bokuto Koutarou
chỉ là… em ấy từng có gia đình, rồi mất đi
Bokuto Koutarou
tới bạn bè cũng không dám thân
căn phòng im lặng trong một lúc dài.
Akaashi bỗng thấy hơi nghẹn, không phải vì câu chuyện quá nặng nề, mà vì cậu có thể hình dung được.
một người như Hori — hay lười, ít nói, có phần lãnh đạm — lại từng là người nhiều lời và thân thiện.
có điều gì đó đã khiến cô khép lòng.
lúc cả hai đang mải nghĩ, giọng Hori vang lên — vẫn mơ màng nhưng rõ ràng.
Momozono Hori
… Bokuto đang kể xấu em à?
Bokuto Koutarou
không, anh kể tốt mà!!!
Bokuto Koutarou
anh đang bảo em rất đáng thương á!
Momozono Hori
cái đó không gọi là tốt đâu
Hori ngồi dậy, lấy tay dụi mắt rồi nhìn qua Akaashi.
Momozono Hori
cậu nghe rồi à?
Momozono Hori
vậy tớ đỡ phải giấu nữa
Akaashi không nói gì, chỉ lặng lẽ rót một ly nước, đưa cho Hori.
Hori đón lấy, uống một ngụm, rồi nói khẽ, như đang nhớ lại.
Momozono Hori
thật ra hồi đó em không thấy buồn lắm
Momozono Hori
chỉ thấy trống
Momozono Hori
mỗi người đều có lý do riêng để bỏ lại em
Momozono Hori
em cũng không trách họ, nhưng em học được một chuyện
Momozono Hori
là… đừng trông mong gì cả
Momozono Hori
cứ yên lặng sống, sẽ không ai để ý tới mình
Momozono Hori
cũng sẽ không ai làm mình tổn thương nữa
Bokuto định mở miệng phản bác, nhưng Akaashi đã đặt tay lên bàn, nói chậm rãi.
Akaashi Keiji
nhưng cậu cứ yên lặng, người muốn quan tâm cậu cũng chẳng thể lại gần
Akaashi vẫn nhìn em, ánh mắt bình tĩnh nhưng không rời đi.
Akaashi Keiji
tớ biết cậu không cần ai thương hại
Akaashi Keiji
nhưng bạn bè không phải là thứ đến để thương hại
Akaashi Keiji
tớ và Bokuto-san ở đây vì cậu, không phải vì thấy cậu đáng thương, mà vì thấy cậu là chính mình
Momozono Hori
… bạn bè hả?
Hori cười khẽ, rồi quay sang Bokuto.
Momozono Hori
anh với Akaashi là hai người bạn duy nhất của em đấy
Bokuto tròn mắt, trông có vẻ hơi vui, vì anh ấy nghĩ Hori nghĩ anh và Akaashi là “bạn thân” của ẻm.
Bokuto Koutarou
Thật á!!!?
Bokuto Koutarou
Hori có mỗi anh với em là bạn đó, Akaashi
Bokuto cười như bắt được vàng, rồi vòng tay qua vai Hori, kéo em lại gần.
Bokuto Koutarou
tụi mình là hội ba người rồi!
Bokuto Koutarou
hội bạn thân ăn bánh dâu!
Momozono Hori
anh đừng đặt tên kì cục nữa—
Akaashi mỉm cười, khẽ thở ra.
trên bàn, bánh đã nguội, kem cũng được phết lên mịn màng, mấy quả dâu cũng được xếp gọn ở trên bánh.
trong không khí là mùi dâu ngọt ngào và chút gì đó nhẹ bẫng — như cảm giác của một khởi đầu mới.
Comments
𝑺𝒘𝒂𝒏
vừa đọc xong bộ kia qua đây tìm bộ này luôn🥰
2025-07-04
2