#3 "Bờ Sông Cũ"

Buổi chiều quê lặng lẽ trôi như khúc đờn ca tài tử. Mặt trời vừa xuống khỏi lũy tre đầu xóm, ráng đỏ quét một lớp mỏng lên dòng sông.
Trong sân, cả nhà đang chuẩn bị đồ ăn tối. Hải Đăng bị bác Tư kéo vào bếp phụ xắt thịt, Quang Anh thì bị Đức Duy rủ vô coi game cũ trên điện thoại.
Chỉ có Đăng Dương lẻ bước ra phía sau vườn, nơi có con đường đất dẫn thẳng xuống bờ sông – một nơi đã từng rất thân quen.
Bờ sông vẫn vậy.
Cây bần già đứng lặng như người gác cổng ký ức. Bên dưới, những bậc đất dẫn xuống mép nước đã mòn, nhưng vết chân ai đó còn in mờ.
Dương khẽ ngồi xuống một phiến đá. Anh lấy trong túi áo ra một cây sáo gỗ nhỏ – là món anh luôn mang theo từ hồi học nhạc.
Tiếng sáo cất lên, nhẹ và trôi như làn nước.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Vẫn còn thổi được ha?
Giọng nữ vang lên sau lưng.
Pháp Kiều đang đứng cách vài bước. Cô mặc áo bà ba tím nhạt, tóc cột thấp, tay cầm rổ rau. Cô cười, nhưng mắt ánh lên ngập ngừng.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hồi nhỏ em ghét cái tiếng đó lắm. Cứ ré lên là em nhức đầu.
Đăng Dương
Đăng Dương
Giờ còn ghét không?
Dương hỏi, mắt không rời cây sáo.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Không. Giờ thấy nó… dịu. Giống như… giọng người cũ vậy.//cười mỉm//
Nghe cô nói vậy Dương mím môi cười.
Cả hai cùng ngồi bên nhau, nhìn mặt nước phản chiếu những cụm mây chiều. Không ai nói gì nhiều, nhưng giữa họ có một sự tĩnh lặng lạ lùng – kiểu tĩnh lặng chỉ có giữa những người đã từng thân thiết hơn cả lời nói.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Anh Dương…
Kiều nhẹ giọng.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Anh còn nhớ lời hứa năm em bảy tuổi không?
Dương quay sang. Cô đang nhìn thẳng vào mắt anh, không cười, không né tránh.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Lúc đó em đeo búp bê lên cổ anh rồi nói "Anh làm chồng em nha!" Anh cũng gật đầu luôn.
Đăng Dương
Đăng Dương
Lúc đó anh còn tưởng em chỉ nói đại để được thêm trái ổi.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Không có! //lườm//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Em nhớ hoài á. Em chờ hoài…
Một cơn gió thổi qua. Lá bần rụng nhẹ lên mặt sông. Cả hai im lặng.
Rồi bất ngờ, Kiều đứng lên.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Thôi, em vô… má kêu rửa rau.//bước chậm//
Cô nói, nhưng bước chậm hẳn.
Dương không ngăn lại. Anh chỉ khẽ gọi.
Đăng Dương
Đăng Dương
Kiều...
Cô quay lại.
Đăng Dương
Đăng Dương
Nếu lúc đó là lời hứa thật… thì bây giờ, có thể thực hiện lại không?//cười mỉm//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Còn tùy… anh có dám giữ lời hứa nữa không.
Có những điều tưởng là lời nói chơi hồi nhỏ – hóa ra, lại là mầm của một tình yêu sâu đậm mà hai người chẳng hề hay biết. Cho đến khi gặp lại, và tim lặng lẽ xác nhận đó là định mệnh.
_End Chap_
phlinhh
phlinhh
likee cho tgg đii
Hot

Comments

ht.

ht.

Có anh ơi!! Cưới luôn!!

2025-06-12

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play