3
Từng ngày từng ngày, bản nhạc ấy vẫn vang lên trong đêm một chăm chỉ mặc dù chẳng ai chạm vào
Đêm thứ hai, Đức Duy cố gắng chìm vào giấc ngủ
Đêm thứ ba, Đức Duy thức trắng
Nhưng lần này không ổn, không chỉ có tiếng nhạc thôi. Lần này có hẳn ba tiếng gõ vào hộp nhạc
Không to, không gấp. Nhưng thẳng vào tim
Duy ôm đầu, trốn vào chăn như đứa trẻ bảy tuổi
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
“Làm ơn…dừng lại đi mà…”
Nhưng đêm đến, bản nhạc ấy lại vang lên trong đầu em
Không phải từ hộp
Không phải từ phòng
Mà từ bên trong chính lồng ngực
Duy mơ thấy gương mặt người con trai trong hộp. Không rõ ràng. Nhòe nhoẹt như ảnh chụp bị rửa dở. Nhưng đôi mắt ấy...nhắm hờ, vẫn như đang chờ một ai đánh thức
Ngày tiếp theo, Duy bước đi ngang căn phòng bị khóa. Một tiếng vọng khe khẽ từ trong vọng ra:
“Mày không định nói lời tạm biệt sao?”
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Đức Duy bứt rứt, biết rõ Quang Anh đang cố tình níu mình vào phòng cấm lần nữa
Nhưng nếu không vào, trong lòng lại trở nên day dứt, đêm nào cũng bị quấy bởi bản nhạc rùng rợn không lời
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
AAA ĐI CHẾT HẾT ĐII!!!!
Duy hét lớn rồi bỏ chạy ra ngoài
Không bỏ chạy đi đâu hết, mà là vẫn đến trường như những bạn học khác
Nhưng chắc hẳn ai cũng biết một người không cha không mẹ đi học sẽ có kết cục như thế nào mà đúng không?
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Đức Duy có lẽ cũng không quan tâm đến những lời được thốt ra bởi những thằng thân hình mười bảy nhưng não thì bảy tuổi đâu, em quen rồi
?
1: Đức Duy ơi, ngày mai bọn tớ có liên hoan ở nhà tớ, ngày mai cậu đến lúc năm giờ chiều nha!
?
1: Cả lớp đều đến luôn á
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
À ừ…
Duy dễ gì đồng ý, nhưng vẫn đồng ý vì nghe đến chuyện cả lớp đều đi
Thôi cứ đi cho có vậy, mắc công lại bị nói này kia. Vào trong đây ngồi một góc bấm điện thoại cũng được
Nhưng họ bỏ mặc em, mặc kệ em đang đứng ngay chỗ hẹn rồi dầm mưa
Thật ra, chẳng có buổi liên hoan nào ở đây cả. Họ chỉ dựng chuyện lên để em đứng chờ đứng khi tự mỏi chân rồi bỏ về
?
2: Ê, bọn mày ơi, hôm qua không có liên hoan gì hả? //Cố tình nói lớn//
?
1: Liên hoan gì má, ai rảnh mở liên hoan //Cố tình nói lớn//
?
1: Ủa vậy hả, vậy mà cũng có thằng ngu đến chỗ hẹn đúng giờ xong dầm mưa ba ơi ba //Cố tình nói lớn//
Đức Duy cố gầm mặt xuống, biết rõ mình bị lừa rồi
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
//Cúi xuống nhặt đồ// Ơ bạn gì ơi, bạn làm rơi đ-
?
2: AAAA NÓ NHÌN VÁY TAO!!!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
???
?
1: Cha ơi, đã down còn biến thái??
?
1: Ghê quá…yêu cầu nhà trường đổi cho con gái mặc quần tây luôn đi
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Tao không có!!!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Tao-
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Đức Duy im lặng, bởi vì bây giờ có nói gì đi chăng nữa. Họ cũng chỉ xem những câu ấy là câu biện minh thôi
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
C..Cái cặp của mình..sao nó ướt thế này?!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Ơ tập của mình…?? Không còn một chữ???
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Đức Duy vào chiếc thùng rác chằm chằm
Không phải vì điên, mà là vì chiếc giày của em đang nằm trong đấy
Duy có một chậu cây nhỏ trên bàn học, là cây do em gái quá cố trồng. Cậu chăm từng ngày, nói chuyện với nó như bạn bè
Một ngày, cây bị nhổ khỏi chậu, vỡ nát
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Trên ấy, có một tờ giấy viết:
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
AAA TAO KHÔNG QUAN TÂM NÓ VIẾT GÌ HẾT!!!!
Đức Duy khóc tức tưởi, gào lên như chưa từng được khóc
Em cặm cụi dọn lại những đống đổ nát trên bàn một cách sạch sẽ
Chỉ là còn một đống đổ nát em chưa dọn được thôi
Sau khi dọn dẹp, Duy bỏ chậu cây ấy vào chiếc bọc rồi cầm theo về nhà
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
A!!!
Nhưng trước mắt Đức Duy là
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
AAAA ĐAU QUÁAA!! //Ôm vai//
Cái chậu cây đã vỡ, nay lại vỡ thêm
Trái tim em đã vỡ, nay cũng vỡ thêm
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Hức hức…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
AAAAAAAA!!!!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
TẠI SAO!? TAO MỒ CÔI CHỨ CÓ LÀM GÌ BỐ MẸ CỦA BỌN BÂY ĐÂU MÀ BỌN BÂY BẮT NẠT TAO!!!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
CÁI CHẬU CÂY CỦA EM TAOOOO!!!
Nước mắt Đức Duy rơi như thác, vương vãi khắp sàn nhà
Tiếng nhạc ấy lên được mở lên, mặc dù bây giờ chưa phải là ba giờ sáng
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
//Nhìn vào căn phòng cấm//…
Bây giờ mất hết tất cả rồi, đôi khi những con người ngoài kia còn đáng sợ hơn ma quỷ
Đức Duy mở ổ khoá mình đã từng khoá chặt căn phòng
Chiếc hộp nhạc vẫn nằm đó, vẫn phát nhạc như thường, giống như nó luôn đợi em hằng đêm vậy
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
//Mở lên//
Một ánh sáng phát ra, một người con trai lại xuất hiện
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Mày đến rồi à?
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
???
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Tự nhiên đến gặp tao với cái mặt đưa đám ấy là sao??
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Ai làm gì mày?
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Hức hức…oaaaa…//Đột nhiên khóc lớn//
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Đờ phắc???
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Ê mày đừng làm linh hồn bé nhỏ này hoảng loạn nữa coi???
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Trời ơi sao đâyyy??? Tự nhiên khóc ngang vậy???
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Ư hức…ưm hưm…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Rồi rồi nín đi nín đi
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Oa hức…Quang Anh ơi…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Tao đây, mày nín cái đi rồi nói!!
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Tao không dỗ mày được đâu
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Tại…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Biết dỗ đ.éo đâu!!! Nín dứt!!!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
//Nước mắt rơi lã chã// Hức…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Thôi mà nín đi, không ai lau nước mắt cho mày được đâu
Duy ngẩng lên. Đôi mắt đỏ hoe, mũi sụt sịt. Quang Anh nhìn gương mặt đó, ánh sáng nhạt từ hộp phản chiếu lên gò má em như một mảnh trăng non bị lạc. Đã vậy nhìn dễ thương hết sức
Anh giơ tay…chạm vào má Duy
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Thấy chưa, tao bảo rồi
Duy ngơ ngác. Rồi bật khóc to hơn
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Hức hức…OAAAAAA…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
GÌ NỮA!?!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Hiểu rồi…cả con người hay ma quỷ gì đều ghét mình luôn…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Tao nói tao là ma quỷ hồi nào??
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Ê mà tao nói tao ghét mày hồi nào??
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
//Ngồi sụp xuống// Thôi khỏi, biết mà…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Chậc…chưa thấy thằng nghe nhạc nào phiền như mày
Tay giơ lên định xoa đầu, quên mất không chạm vào được. Bàn tay xuyên qua lớp tóc rối
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
…Không ghét
Duy ngẩng đầu. Mặt nhòe nước mắt, tóc bết dính vào trán, mắt to tròn đỏ hoe như con cún bị vứt ngoài mưa
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Chả tin…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Giờ làm sao để mày tin??
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Làm gì cho em hết khóc đi…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Tao biết làm gì bây giờ, có chạm được mày đâu
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…Không cần làm gì hết, ngồi đây thôi…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Hả?
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Mày kêu một thực thể trung gian ngồi đây chỉ để…mày hết khóc?
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Thì sao…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Còn không ấy…anh giết em luôn đi cũng được…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Dù gì em cũng đang tồn tại chứ không phải sống nữa
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
…
Thấy được nỗi buồn lan toả trong người Đức Duy, Quang Anh ngồi xuống cạnh em
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Anh thấy em không có ai phải tâm sự đến nỗi phải tìm đến ma quỷ là anh biết em cô đơn cỡ nào rồi…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Tao không phải ma quỷ!!!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
X-Xin lỗi…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Anh ở yên đó nha, không em khóc tiếp…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Ê!! KHÔNG KHÓC NỮA!! Tao ở đây tao ở đây!!!
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Cần…Cần tao bật bài gì không tao bật cho??
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Nghe bài Trình chưa? Nghe thử không??
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
//Cười// Anh lúng túng nhìn buồn cười quá àa
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
“…Hên quá chịu nín rồi”
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
“Má biết vậy khỏi bật nhạc kéo nó vô đây”
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Lau nước mắt đi, mặt mũi nhìn như con mèo rồi kìa
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
//Lau nước mắt// Vâng…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Rồi ngoan, nói tao nghe
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Sao tự dưng lại khóc?
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Ưm hức…
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Mày khóc nữa tao dọng cái hộp nhạc vô họng mày liền
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…Đồ hung dữ
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Ừ tao thế đấy, sao?
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Hèn chi bị nhốt ở lại đây không được siêu thoát
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
//Giật mình// A…Em xin lỗi…Em vô tình…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Vô tình thôi mấy bà ơi, hẹ hẹ
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Thấy đụng chạm lắm rồi đấy nhé?
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Ưm đùa tí màaa
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Vui không?
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Dạ vui! //Cười//
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Vui chỗ nào-
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Ờ ừ…vui…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Hìii
Nguyễn Quang Anh (RHYDER)
Rồi sao?! Kể tao xem này đã gặp chuyện gì mà khóc ré lên như thế đi
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Bọn họ độc ác với em lắm…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Em không hiểu luôn ấy…bộ em kì lạ lắm ạ?
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Hay là em đáng bị ruồng bỏ và ghét như thế này?
Quang Anh ngồi cạnh, không nói gì
Không phải là bí văn, mà là đang lắng nghe em
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Họ lừa em
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Họ đồn bậy về em
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Họ đổ nước vào cặp em
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Họ đập bể chậu cây của em gái em
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Họ đẩy em ngã cầu thang…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Họ còn cười…họ cười to lắm…
Giọng Đức Duy không lớn, nhưng từng chữ như cào vào màng tai người nghe
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Thầy cô bảo em hãy cố gắng hoà nhập với các bạn
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Lại còn hỏi em một câu…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
‘Tại sao mọi người không bắt nạt những người còn lại trong lớp mà lại bắt nạt em? Em không xem lại bản thân em đi’
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Nhưng mà…
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
Em cũng là con người mà, đúng không?
Comments
Tongtai đẹp troai🐼🐣🐑⚡️
Ê đang cảm động mà đọc câu này t cười phụt nước mũi🥰
2025-06-12
42
Hannazlee Babies Barbie Bae
Dỡn cái kiểu t muốn vả vô mặt ghê
2025-06-12
23
kittynaa
sao mà dễ thương dzayy
2025-06-12
23