[ ĐN One Piece ] Giọt Sương Mai Đọng Trên Hoa Tulip
#2: Yohohoho, âm u như tiếng gọi của hồn ma.
Brook sững lại giây lát, sau đó cũng cảm thấy không có vấn đề.
Ông cũng từng là Hải tặc, câu trả lời của Seina cũng không phải chấn động gì lớn đối với Brook.
Brook
Cháu nói năm nay cháu 18 tuổi? Vì sao?..
Nhìn Seina lớn lắm chỉ khoảng tầm 5 - 6 tuổi thôi? Làm sao lại thành 18 tuổi rồi.
Kiyori Seina
... Cháu bị lùn bẩm sinh.
Seina đứng lên, chuông bên chân kêu vài cái cô đi tới trước mặt Brook.
Dừng ở trước ông, ngước lên nhìn một cách khó khăn.
Một thì cao như cây sào, một thì thấp chưa tới đầu gối cây sào.
Cảnh tượng một ngước lên một cúi xuống, bốn mắt nhìn nhau có chút kỳ dị.
Kiyori Seina
Cơ thể cháu đã không thể phát triển nữa từ năm cháu 8 tuổi rồi.
Chỉ xui là vào năm 8 tuổi cơ thể cô vẫn nhỏ nhắn như một đứa con nít 4 - 5 tuổi thôi.
Brook
Yohoho.. Xin lỗi vì đã chạm vào nổi đau của cháu.
Kiyori Seina
Không sao ạ..
Seina cảm thấy rất mỏi cổ, cô không nhìn Brook nữa, quay lại chỗ cột buồm ngồi xuống.
Kiyori Seina
Ông ăn Trái Ác Quỷ đúng không?
Brook
Yohohoho, sao cháu biết.
Kiyori Seina
Vì ông rất dị.
Seina mặt không chút biểu cảm phán một câu làm Brook cũng hơi sững người.
Ý Seina là Brook đang tồn tại với cơ thể là một bộ xương, không dị thì là gì?
Kiyori Seina
Ngoài việc đã chuẩn bị tâm lý đón chờ mọi thứ, cháu đã đoán được ông ăn Trái Ác Quỷ nên mới không sợ ông.
Mọi thứ kỳ lạ trên đời này, xuất hiện ở con người phần lớn đều được giải thích bằng Trái Ác Quỷ không phải sao?
Brook
Ừm, ta đã ăn trái Yumi Yumi.
Kiyori Seina
Thì cháu hiểu vì sao ông lại thành thế này thôi ạ.
Nói chuyện thêm một lát, Brook cũng thả lỏng hơn đối với Seina, bất giác lát sau thì thân quen luôn.
Hai người một lớn một nhỏ ngồi cạnh nhau nói đủ thứ chuyện trên đời.
Seina biết Brook đã cô độc 50 năm, Brook lại biết Seina hiện giờ cũng một mình lang thang.
Cứ như gặp được tri kỷ vậy.
Một lát sau nói tới giữa chừng câu chuyện của mình, Brook cảm thấy Seina bên cạnh im bặt, nhìn qua thì thấy cô ngủ rồi.
Chiếc ô đen được Seina xếp lại đặt bên cạnh, vẫn còn một con bướm đen đậu bên tay cô.
Brook cũng không nói gì nữa, cầm tách trà lên khẽ uống một hớp.
Rất lâu rồi ông mới có lại cảm giác cùng một người khác rôm rả nói chuyện như vậy.
Seina bị đánh thức, cô chầm chậm mở mắt.
Vẫn là con tàu khổng lồ mục nát, cô vẫn ngồi ở chỗ cột buồm.
Mà bên cạnh cô Brook đã không thấy đâu nữa.
Lúc nãy, Seina nghe được một loạt âm thanh lạ, nó đánh thức cô, giờ đây Seina mới nhận ra, thứ đánh thức mình là một tiếng hát vang vọng âm u cả một vùng biển.
Mà người phát ra lại không phải ai xa lạ. Là Brook chứ còn ai nữa.
Bóng dáng bộ xương khô đang thấp thoảng ờ phía bên kia.
Thanh âm kéo dài mấy chục giây, lúc trầm lúc bỗng.
Seina nghe ra đây cứ như tiếng của hồn ma vất vưởng nơi vùng biển u tối này.
Cô cầm ô, che lên, đi tới chỗ của Brook.
Kiyori Seina
Ông đang làm gì vậy ạ?
Brook
Yohohoho.. Ta cảm thấy, có người tới á.
Seina xếp ô, muốn đi tới nhìn xuống, nhưng khổ nổi, chiều cao của cô so với thành tàu có hơi chênh lệch.
Brook cảm thấy Seina thật đáng thương, ông cúi người bế cô lên.
Seina được bế lên thì bám vào thành tàu, nhìn xuống dưới.
Bên dưới, ẩn trong lớp sương mù âm u có bóng dáng của một con tàu.
Mà con tàu này đang sáng đèn, tức là có người trên tàu đó.
Kiyori Seina
Ông đang kêu họ lên đây ạ?
Seina quay ra nhìn Brook, thấy ông vui vẻ gật đầu.
Seina nhất thời cứng họng, gọi kiểu đó là đuổi người ta đi chứ gọi người ta tới hồi nào?
Nhưng mà Seina sẽ không ngờ, thật sự sẽ có người bị tiếng gọi đó của Brook mà tiến lên con tàu này.
Một lát sau cô liền thấy cầu thang dây của con tàu đang chuyển động.
Là có người bám vào leo lên.
Kiyori Seina
Ông cho cháu xuống đi.
Brook buông Seina xuống, sau đó mặc kệ cô làm gì, quay đầu ra nhìn xuống chuẩn bị nghênh đón người tới.
Seina thật sự rất muốn nói.
Nếu người ta lên mà thứ đầu tiên đập vào mắt người ta là cái hộp sọ của Brook, có khi lại bị dọa rơi luôn xuống biển đó.
Nhưng mà nghĩ lại thì thôi, cô quay lại cột buồm.
Brook
A.. Seina, ta có pha cho cháu một tách trà á.
Seina nhìn qua bên cạnh, lúc nãy không để ỹ, quả nhiên là có một tách trà.
Tách bị mẻ gần hết một nửa luôn rồi, may mắn vẫn còn đựng trà được.
Kiyori Seina
Cháu.. Cảm ơn ạ.
Brook không trả lời, lại tiếp tục nhìn xuống dưới.
Seina thở dài, im lặng nhấm nháp trà.
Mong là không có ai bị dọa tới nổi rơi xuống biển.
Comments
Meteor
☺️
2025-08-08
1
Haguchi
Bỏ đi Brook ơi!
2025-06-16
2