05 | Cậu hai cười rồi kìa!

__
Sáng hôm sau, phòng riêng Cậu Hai.
Căn phòng vẫn có mùi gỗ đàn hương dịu nhẹ, rèm được vén lên hở một khoảng nhỏ đủ để tia nắng đầu ngày len vào.
Duy vẫn còn nằm trên giường, chăn đắp ngang bụng, mắt chưa mở.
Có tiếng gõ cửa nhẹ ba tiếng.
: Cậu hai dậy chưa ạ?
Giọng người ấy không quá trầm, nhưng ấm, mang theo chút nắng và lòng thành.
Duy khẽ “ừ” một tiếng, chưa mở mắt đã nghe thấy tiếng chân vào trong.
: Em đem nước rửa mặt tới cho người. Có thêm chút tinh dầu bưởi, cậu hai vẫn thích mà.
Duy mở mắt, thấy Minh Hiếu đang cẩn thận đặt chậu nước cạnh bàn, khăn gấp ngay ngắn bên cạnh, nụ cười luôn hiện rõ trên gương mặt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngươi tên gì?..
Hiếu thoáng ngẩn ra, rồi cười tươi.
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Dạ là Minh Hiếu, nhưng mọi người hay gọi em là Cún. Cậu hai thích gọi sao cũng được ạ.
Duy không nhịn được, môi cong nhẹ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngươi được phân vào hầu phòng ta từ bao giờ?
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Dạ,từ hôm qua. Quang Anh bận việc ở vườn sau bên ông quản sự đổi ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bột ấy hả?..
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Dạ..
Duy gật đầu, đưa tay nhúng vào nước. Bỗng, một bàn tay khác đưa khăn lên đỡ nhẹ – là Hiếu, đã đứng bên cạnh từ khi nào.
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Để em giúp. Sáng ra nước lạnh lắm ạ, người dễ bị nhức đầu.
Duy hơi ngẩn ra. Đôi tay kia… không phải tay của Đăng Dương – cứng cỏi và đầy kiềm chế. Cũng không phải kiểu ngại ngùng của Quang Anh . Là tay của một người đã quen chăm sóc, nhưng lại mang theo sự chân thành hiếm có.
Một hồi, Duy khẽ lắc đầu, cầm khăn lau nhẹ lên mặt mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ta chưa bao giờ thấy ngươi trong phủ.
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Dạ, em mới lên phủ trên. Trước đó ở nhà dưới. Nghe bảo hầu cậu hai là vinh hạnh… em cũng hơi hồi hộp.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hồi hộp?
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Dạ. Vì người...đẹp quá.
Hiếu nói rồi cười, không ngượng cũng không né tránh.
Duy bất ngờ, nhưng không giận. Chỉ nhẹ nhàng đặt khăn xuống bàn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngươi thật thà.
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Thật thà mới được giữ lại lâu mà đúng không cậu?
Lần đầu tiên sau nhiều ngày mưa gió, một tiếng cười nhỏ khẽ bật ra từ nơi lồng ngực Cậu Hai.
Hiếu ngẩng đầu nhìn, mắt ánh lên rõ ràng.
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Cậu hai, cậu cười rồi kìa..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vô lễ!
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Trần Minh Hiếu 「 Cún 」
Vô lễ thì chịu phạt. Nhưng được nghe người cười, đáng lắm.
__
Chiều muộn, hiên sau.
Duy ngồi trên ghế, mắt nhìn ra xa. Lúc này, Dương đứng cách đó không xa, trong tay là chậu trà mới pha.
Trần Đăng Dương 「 Bống 」
Trần Đăng Dương 「 Bống 」
Cậu hai,trà người dặn.
Duy gật đầu. Không nói nhiều. Tay nhận lấy, ánh mắt chỉ thoáng liếc người đối diện.
Đăng Dương nhìn sang phía sau vai Duy – nơi Minh Hiếu đang quỳ gối gom lại những cánh hoa rụng rơi khắp sân.
Trần Đăng Dương 「 Bống 」
Trần Đăng Dương 「 Bống 」
Người mới có vẻ hợp ý người.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngươi cũng từng là người mới.
Duy đáp, rất khẽ, nhưng lạnh vừa đủ để Bống im lặng rời đi.
Hot

Comments

Gọi tớ là cừu 🐑

Gọi tớ là cừu 🐑

hay quá sứa ơii 👏

2025-06-14

1

Baobao🐏

Baobao🐏

Ê sao như gọi chó vậy bây:)))

2025-06-14

2

𝘙𝘺𝘤𝘢. [ Sâu 🐛 ]

𝘙𝘺𝘤𝘢. [ Sâu 🐛 ]

rồi cái sở thú

2025-06-14

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play