Chương 3: 31/08/2008 – Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Đăng Dương suốt cả tiết tự học buổi sáng, lúc tiếng chuông hết tiết vang lên anh mới tỉnh dậy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(lười biếng dựa vào tường, mắt mang theo tơ máu, uể oải nhìn các bạn trong lớp chạy tới chạy lui)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
"Bạn cùng bàn mới cũng không ở đây"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(cúi đầu ngáp rồi vươn vai, đứng dậy)
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(từ phía sau đột nhiên vọt lên, treo lủng lẳng trên vai anh, một nửa trọng lượng cơ thể đè lên người anh)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(hơi cúi người xuống, phải dùng sức duỗi tay chống lên bàn mới không bị ngã)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mày là lợn à Thái Ngân? (cười mắng)
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(cười cợt nhả, leo từ trên vai anh xuống, cầm cuốn sách Thiên Di để trên bàn lên rồi ngồi xuống, chân giẫm lên thành ghế) Nghỉ hè mày làm gì thế? Sao hôm qua không thấy đi khai giảng?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lão An mở một trại thi đấu, vừa rồi phải tham gia tập huấn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(xoa xoa cổ) Thi đấu mất tròn mười ngày, hôm qua là ngày cuối cùng
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(tặng một cái like) Thi cử thế nào, có lấy được thưởng không? Tiền thưởng bao nhiêu? Nói trước nhé, nhận tiền thưởng xong nhớ khao đấy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(nhấc chân kéo ghế ra ngồi xuống)
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(lật giở sách Sinh học trên tay, sáp lại gần Đăng Dương) Ê, bạn cùng bàn mới của mày là một học bá siêu giỏi luôn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(hờ hững) Ờ
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
Hôm qua thi khảo sát chất lượng, môn Sinh của cậu ấy được điểm tuyệt đối lận
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(nhảy từ trên bàn xuống) Minh Tường ra đề đó, hồi lớp 10 chúng ta từng làm nhiều bài kiểm tra do Minh Tường ra như thế, mày thấy có mấy ai được điểm tuyệt đối không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(nhướng mày, nét mặt có vẻ ngạc nhiên) Giỏi thế à
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
Chứ sao?
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(tỏ vẻ đắc ý, thỉnh thoảng đập đập quyển sách vào tay, vài phần tiếc nuối) Nhưng mà trông mộc mạc giản dị quá…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(đưa tay giật lấy cuốn sách trên tay cậu ta) Nếu cô Hoa biết mày dùng từ ngữ linh ta linh tinh như thế, có khi đuổi giết từ Trung học số Một đến tận đây đấy
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(bật cười, khuôn mặt rạng rỡ hẳn lên) Thôi không nói chuyện với mày nữa, đến giờ lên văn phòng gặp lão Tường rồi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(mở cuốn sách Sinh học trên tay ra)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
"Thiên Di"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(gấp sách lại đặt về chỗ cũ, đứng dậy bước ra khỏi lớp)
***
Vừa tan học, Thiên Di đã bị Minh Tường gọi lên văn phòng, là chuyện cuộc thi. Hằng năm trường Trung học số Tám sẽ đào tạo một nhóm học sinh cấp ba để cử đi tham gia thi đấu
Chu Minh Tường
Chu Minh Tường
Đây là phiếu đăng ký dự thi, em mang về điền vào rồi đưa lại cho thầy trước thứ sáu tuần này nhé
Chu Minh Tường
Chu Minh Tường
(sợ cô thấy áp lực, khuyên bảo) Quy mô cuộc thi này cũng không lớn lắm đâu, em cứ coi như đang luyện tập, đi cảm nhận bầu không khí của cuộc thi thôi
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
"Không phải trước kia mình chưa từng tham gia thi đấu bao giờ, chỉ là do mới đến nên mình không muốn để lại ấn tượng xấu với thầy là mình không phối hợp với công việc"
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(gật đầu) Em biết rồi ạ, cảm ơn thầy Tường
Bàn chuyện thi đua xong, Minh Tường lại hỏi quan hệ của cô với các bạn cùng lớp thế nào rồi
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
Cũng khá tốt ạ
Chu Minh Tường
Chu Minh Tường
Vậy là được rồi
Chu Minh Tường
Chu Minh Tường
Đa số các bạn trong lớp đều không quen biết nhau từ trước, giờ chúng ta là một lớp mới, em cứ coi như được phân đến một lớp không quen biết ai ấy, được một thời gian là sẽ quen ngay thôi
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
Vâng, em biết rồi ạ
cửa văn phòng đã bị ai đó gõ
Thiên Di và Minh Tường nhìn sang
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(một tay đút túi quần đứng ở cửa, mặt mang theo ý cười) Lão Tường, buổi sáng tốt lành
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(nhìn Thiên Di, cười híp cả mắt) Bạn mới cũng ở đây à
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(gật đầu)
Chu Minh Tường
Chu Minh Tường
(tỏ vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép) Quy định cũ, kiểm điểm một nghìn chữ, trưa nay mang đến đây cho tôi
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(giơ tay tạo thành dấu OK) Được ạ, viết thì viết thôi. Cam đoan lần sau sẽ không tái phạm nữa
Chu Minh Tường
Chu Minh Tường
(cau mày, tỏ vẻ chán ghét) Đi đi
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(đi là đi, vô cùng dứt khoát)
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(kinh ngạc mím môi dưới, chỉnh lại cảm xúc rồi lưỡng lự) À thì, thầy Tường, em cũng về trước nha?
Chu Minh Tường
Chu Minh Tường
(tươi cười) À được, em về lớp trước đi
Thiên Di đi ra khỏi văn phòng, lúc đến cửa lớp thì trông thấy Đăng Dương và Thái Ngân đang đứng ở hành lang, bộ đồng phục màu xanh trắng ôm lấy thân hình cao ngất tựa trúc xanh của chàng tra
Sau khi Thiên Di đi vào lớp, bên cạnh anh và Thái Ngân có thêm một cậu bạn nữa. Ba người vừa nói vừa cười, tiếng nói chuyện và tiếng cười không chút che giấu truyền vào lớp học
.....
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
Đức Phúc vừa mới nhắn cho tao, trưa nay cậu ta phải giúp giáo viên sắp xếp lại bài kiểm tra nên không đi ăn với chúng ta được
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(phấn chấn khác thường) Nghe nói học kỳ này giáo viên dạy Văn lớp bọn họ là Trường An
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chủ nhiệm giáo dục á?
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
Trường chúng ta còn có giáo viên nào khác tên là Trường An à?
Phạm Đình Thái Ngân
Phạm Đình Thái Ngân
(vài phần hả hê khi người khác gặp họa) Học kỳ trước Trường An nói kỳ này chỉ định dẫn một lớp, ai ngờ lại đúng lớp của Đức Phúc
Vũ Đức Thịnh
Vũ Đức Thịnh
Bạn học Tiểu Phúc của chúng ta gặp rắc rối rồi
Vũ Đức Thịnh
Vũ Đức Thịnh
(không nhịn được cười) Thảm quá đi mất
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(cười theo)
dù lẫn với tiếng cười không rõ của bọn họ nhưng Thiên Di cứ như máy dò tìm giọng nói của anh vậy, luôn có thể bắt được chính xác giữa đủ loại âm thanh hỗn loạn
Tiếng chuông vào lớp nhanh chóng vang lên. Lớp học giống như chim về tổ, nhưng tiếng ồn ào chỉ tồn tại một lúc, khi tiếng chuông dừng lại, cả căn phòng đã trở nên yên tĩnh
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
(kéo ghế ra ngồi xuống)
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(nắm chặt cây bút, lòng rối như tơ vò)
Trạng thái này cứ giằng co suốt một ngày, mà một ngày này, Thiên Di và Hạ Vy ngồi bàn trên vì cùng đi WC nữ nên đã nhanh chóng thành lập tình bạn hữu nghị
Sau này trải qua một thời gian rèn giũa và tôi luyện, tình hữu nghị đi WC này tiến hóa thành tình hữu nghị Cách mạng
Hồi lớp 10, Hạ Vy và Đăng Dương không cùng lớp, nhưng vì có quan hệ với Đức Phúc nên hai bên đã từng xuất hiện không ít lần cùng nhau
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
Đăng Dương chính là con cưng của trời, hạnh kiểm lẫn học lực đều giỏi, đẹp trai ngang tàn, trong trường không ít bạn nữ theo đuổi cậu ta
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
(mang theo ý tán thưởng đơn thuần) Tính cách thì hiền hòa cởi mở, có nhiều bạn bè, giáo viên lẫn bạn học đều thích cậu ta, con gái lại càng thích. Tớ dám đảm bảo, trong mười sáu bạn nữ lớp mình có đến mười bốn người rung rinh với cậu ấy
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
Hai người còn lại là ai? (nhất thời không kịp phản ứng lại)
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
Còn lại chính là tớ với cậu đó
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
(vặn vòi nước ra) Thích một người như con cưng của trời như cậu ấy, chắc chắn khổ nhiều hơn sướng. Nhưng mà thích một ai đó hẳn là chuyện vui vẻ nhất mới đúng, tớ không muốn sau này nhớ lại, trong hồi ức chỉ toàn là đau thương
Người nói vô tâm, người nghe lại có tâm
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(lờ mờ thấy được tương lai của chính mình, tắt vòi nước, lắc lắc nước trên tay, điềm tĩnh) Đi thôi, sắp vào lớp rồi
***
Tiết sinh học buổi chiều, Minh Tường gọi Đăng Dương đứng lên tự giới thiệu. Thực ra chuyện này không cần thiết, ở trường Trung học số Tám này chẳng ai là không biết Đăng Dương
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
"Đến cả người mới chuyển đến là mình, dưới sự phổ cập kiến thức của Hạ Vy, đã nắm được kha khá thông tin về anh"
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
"Chắc Đăng Dương cũng biết nên chỉ đứng lên báo tên chứ không nói gì tiếp"
Minh Tường cho anh ngồi xuống, sau đó nhanh chóng thông báo những ứng cử viên cho chức lớp trưởng, về cán sự bộ môn, ngoài Thiên Di được thầy xác định từ trước ra, những cán sự môn khác đều do giáo viên bộ môn quyết định
Một tiết học kết thúc
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
(kéo Thiên Di đi lấy nước)
Quan hệ thân thiết của hai người nhanh chóng khiến Tố Tâm chú ý. Tối hôm đó trên đường tan học về nhà, Tố Tâm tỏ vẻ quái gở châm chọc cô vài câu
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(chẳng thèm phản ứng lại)
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
"Một gia đình chắp vá vốn chẳng hề dễ dàng, trở thành người một nhà thật sự cũng chẳng phải chuyện xảy ra trong một sớm một chiều, chuyện duy nhất mình có thể làm chính là giảm bớt rắc rối cho mẹ mà thôi"
Về đến nhà
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(lấy phiếu đăng ký dự thi từ trong cặp ra, bắt đầu điền thông tin theo thứ tự, dừng bút, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ)
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(Trong đầu dần hiện lên lời Hạ Vy nói lúc sáng —)
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
Người nhà Đăng Dương ai cũng giỏi
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
Cha là chuyên gia nghiên cứu thiên văn học, mẹ là vũ công, có cậu là quân nhân, ông ngoại là tướng quân về hưu, bà ngoại là bác sĩ, ông bà nội đều là lớp người đi trước nổi tiếng trong giới văn học
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
Cậu ta là con một trong nhà, sinh ra tại Rome, từ bé đã là con nhà người ta
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
Nhà cậu ta ở Dương Trấn công quán, giá nhà ở đó siêu đắt, nhưng không phải cứ có tiền là mua được nhà ở đó
.....
Trong trí nhớ, Thiên Di có thể nghe thấy giọng của bản thân
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(mang vài phần trầm tĩnh lạnh nhạt sau khi đã ngụy trang) Cậu ấy, tớ nói Đăng Dương ấy, người nhà cậu ấy tài giỏi như thế, cậu ấy có nghĩ đến tương lai sẽ làm gì hay không?
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
Có chứ
Mạnh Hạ Vy
Mạnh Hạ Vy
Khi thay mặt học sinh lớp 10 mới vào trường phát biểu, cậu ta nói sau này muốn làm quân nhân, con trai mà, ai chẳng mang nặng tình yêu gia đình, tình yêu tổ quốc, huống chi bản thân cậu ta cũng thuộc gia đình dòng dõi quân nhân. Nhưng giờ cậu ta có thay đổi tư tưởng hay không thì tớ không rõ
Sau đó đề tài này bị tiếng chuông bất chợt vang lên cắt ngang
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(hoàn hồn, cất phiếu đăng ký dự thi vào cặp sách, mở khóa ngăn kéo ra, lấy một quyển sổ nhật ký từ trong đó)
Bên trên có hai hàng chữ
— 16/08/2008. — Đăng Dương, Dương trong đại dương, bao la, rộng lớn
Nguyễn Thiên Di
Nguyễn Thiên Di
(lật sang một trang khác)
— 31/08/2008. — Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Tác giả có lời muốn nói: – Truyện này khá chậm nhiệt. – Độ dài phần vườn trường chiếm một nửa
Chapter
1 Chương 1: Đăng Dương, Dương trong đại dương, bao la, rộng lớn
2 Chương 2: Thiên trong bao la và cao cả, Di trong vui vẻ, an nhiên
3 Chương 3: 31/08/2008 – Chuyện gì đã xảy ra vậy?
4 Chương 4: Cô ấy là bạn cùng bàn của em
5 Chương 5: “Trông cậu căng thẳng thế, sợ tôi à?”
6 Chương 6: Ho đến nỗi mặt mũi đỏ bừng
7 Chương 7: Nói một câu tôi cũng đâu có ăn thịt cậu
8 Chương 8: Chàng trai cất giấu trong lòng ấy
9 Chương 9: Tại sao lại khóc?
10 Chương 10: Khoảng cách mấy trăm mét, lại vẽ nên vui buồn của hai thế giới
11 Chương 11: “Tấm ảnh” đầu tiên của cô và Đăng Dương
12 Chương 12: Hết thảy sự điên cuồng nơi đây đều chẳng liên quan gì đến anh
13 Chương 13: Cô là người hèn nhát đến nỗi dũng khí để tiến thêm nửa bước cũng khôn
14 Chương 14: Năm mới vui vẻ.
15 Chương 15.1: Chỉ cần liếc mắt một cái đã thích đến nỗi khắc vào trong tim
16 Chương 15.2: Chỉ cần liếc mắt một cái đã thích đến nỗi khắc vào trong tim (2)
17 Chương 16: Nguyện hằng năm vẫn mong gặp người
18 Chương 17: Khiến Thiên Di nhớ mãi không quên
19 Chương 18: Hai cái bóng như vô tình môi chạm môi
20 Chương 19: Thiên đường và địa ngục chỉ cách nhau một khoảnh khắc
21 Chương 20: Không có bắt đầu cũng chẳng có kết thúc
22 Chương 21: Người thích trước sẽ luôn là người thua cuộc
23 Chương 22: Thiên Di rơi vào tình cảnh rối rắm, đong đưa qua lại trên cán cân
24 Chương 23: Mang tinh thần thiếu niên hăng hái
25 Chương 24: Cậu ấy tốt hay không không liên quan gì đến người khác
26 Chương 25: Mỗi người có một con đường riêng phải đi
27 Chương 26.1: Chúc cậu lên đường bình an, tiền đồ như gấm
28 Chương 26.2: Chúc cậu lên đường bình an, tiền đồ như gấm
29 Chương 27: Thiên Di chợt nhớ đến Đăng Dương
30 Chương 28: Ngày 04 tháng 03, Đăng Dương trở về Dương Trấn
31 Chương 29: Khắc cốt ghi tâm như lần đầu họ gặp gỡ
32 Chương 30: Thiên Di như nhìn thấy anh hồi trung học
33 Chương 31: Có lẽ chính là bỏ lỡ cả đời
34 Chương 32: Bỗng liên tưởng đến chàng trai trong trí nhớ
35 Chương 33: Gửi bác sĩ Thiên Di của bệnh viện Hòa Phong
36 Chương 34: Đúng là chẳng có xíu lương tâm nào
37 Chương 35: Anh cảm thấy hình như mình đã bỏ qua điều gì đó
Chapter

Updated 37 Episodes

1
Chương 1: Đăng Dương, Dương trong đại dương, bao la, rộng lớn
2
Chương 2: Thiên trong bao la và cao cả, Di trong vui vẻ, an nhiên
3
Chương 3: 31/08/2008 – Chuyện gì đã xảy ra vậy?
4
Chương 4: Cô ấy là bạn cùng bàn của em
5
Chương 5: “Trông cậu căng thẳng thế, sợ tôi à?”
6
Chương 6: Ho đến nỗi mặt mũi đỏ bừng
7
Chương 7: Nói một câu tôi cũng đâu có ăn thịt cậu
8
Chương 8: Chàng trai cất giấu trong lòng ấy
9
Chương 9: Tại sao lại khóc?
10
Chương 10: Khoảng cách mấy trăm mét, lại vẽ nên vui buồn của hai thế giới
11
Chương 11: “Tấm ảnh” đầu tiên của cô và Đăng Dương
12
Chương 12: Hết thảy sự điên cuồng nơi đây đều chẳng liên quan gì đến anh
13
Chương 13: Cô là người hèn nhát đến nỗi dũng khí để tiến thêm nửa bước cũng khôn
14
Chương 14: Năm mới vui vẻ.
15
Chương 15.1: Chỉ cần liếc mắt một cái đã thích đến nỗi khắc vào trong tim
16
Chương 15.2: Chỉ cần liếc mắt một cái đã thích đến nỗi khắc vào trong tim (2)
17
Chương 16: Nguyện hằng năm vẫn mong gặp người
18
Chương 17: Khiến Thiên Di nhớ mãi không quên
19
Chương 18: Hai cái bóng như vô tình môi chạm môi
20
Chương 19: Thiên đường và địa ngục chỉ cách nhau một khoảnh khắc
21
Chương 20: Không có bắt đầu cũng chẳng có kết thúc
22
Chương 21: Người thích trước sẽ luôn là người thua cuộc
23
Chương 22: Thiên Di rơi vào tình cảnh rối rắm, đong đưa qua lại trên cán cân
24
Chương 23: Mang tinh thần thiếu niên hăng hái
25
Chương 24: Cậu ấy tốt hay không không liên quan gì đến người khác
26
Chương 25: Mỗi người có một con đường riêng phải đi
27
Chương 26.1: Chúc cậu lên đường bình an, tiền đồ như gấm
28
Chương 26.2: Chúc cậu lên đường bình an, tiền đồ như gấm
29
Chương 27: Thiên Di chợt nhớ đến Đăng Dương
30
Chương 28: Ngày 04 tháng 03, Đăng Dương trở về Dương Trấn
31
Chương 29: Khắc cốt ghi tâm như lần đầu họ gặp gỡ
32
Chương 30: Thiên Di như nhìn thấy anh hồi trung học
33
Chương 31: Có lẽ chính là bỏ lỡ cả đời
34
Chương 32: Bỗng liên tưởng đến chàng trai trong trí nhớ
35
Chương 33: Gửi bác sĩ Thiên Di của bệnh viện Hòa Phong
36
Chương 34: Đúng là chẳng có xíu lương tâm nào
37
Chương 35: Anh cảm thấy hình như mình đã bỏ qua điều gì đó

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play