Chapter 5

8giờ tối
Quán bar sương lạnh
Y/n bước vào cùng Trương Mục Dao ngồi vào bàn khu VIP trong góc tối nhất
Trương Mục Dao
Trương Mục Dao
/rót rượu/ tao vẫn thấy run
Trương Mục Dao
Trương Mục Dao
mày biết rõ là hắn có thể tìm ra bất kỳ ai trong cái thành phố này
Y/n
Y/n
/ngồi vắt chân/ mày nghĩ tao sợ?
Trương Mục Dao
Trương Mục Dao
không, tao nghĩ… mày đau
Trương Mục Dao
Trương Mục Dao
mà mày không chịu nhận
Y/n
Y/n
/nhếch môi/
Y/n
Y/n
đau rồi sao? có chữa được không?
Trương Mục Dao
Trương Mục Dao
/cười nhẹ/
Trương Mục Dao
Trương Mục Dao
không, chỉ có say được thôi
nhân vật phụ
nhân vật phụ
/cầm ly rượu/ mời em một ly được chứ?
Y/n
Y/n
/giọng lạnh + mắt không cảm xúc/ biến!
cùng lúc đó, đám bạn anh và anh cũng ở đó
Hàn Văn Húc
Hàn Văn Húc
lâu lắm rồi mới kéo được mày ra ngoài đó nha
Hàn Văn Húc
Hàn Văn Húc
/cười lớn/
Tiểu Hàn
Tiểu Hàn
/liếc nhìn đám đông/
Tiểu Hàn
Tiểu Hàn
hình như dưới kia đông hơn thường ngày đó
Tiểu Hàn
Tiểu Hàn
hôm nay bar có lửa
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/giọng lạnh/ ồn
dáng vẻ quen thuộc lọt vào tầm mắt của anh. Không ai khác là Y/n
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/giọng trầm/ em gan thật
Ôn Ngọc Châu
Ôn Ngọc Châu
ai vậy? /nghiêng đầu hỏi/
không ai kịp phản ứng, một gã đàn ông lạ từ sàn bar tiến tới bàn của Y/n, cúi người mời rượu Y/n nhìn hắn, ánh mắt sắc lạnh, nhưng gã vẫn lì lợm
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/đứng dậy + giọng trầm đầy sát khí/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
ai cho hắn lại gần cô ấy?
Lưu Gia Lương
Lưu Gia Lương
gì vậy chờ đã, không phải… đó là—
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/liếc đám bạn/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
đụng vào một sợi tóc của cô ấy… tao chặt tay
không nói gì thêm, anh nhanh chóng bước xuống bậc thang đi đến chỗ em
nhân vật phụ
nhân vật phụ
sao cô em chảnh thế /cười khẩy/
nhân vật phụ
nhân vật phụ
cho anh làm quen chút đi nha—
*chát*
chưa kịp dứt lời, cổ áo hắn bị kéo giật ngược ra sau một lực mạnh đến nghẹt thở khiến hắn va mạnh vào tường bên
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/giọng trầm/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
loại rác rưởi như mày… cũng dám lại gần người của tao?
nhân vật phụ
nhân vật phụ
/hoảng loạn/
nhân vật phụ
nhân vật phụ
tôi… tôi đâu biết cô ấy là—
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
không cần biết, mày chỉ cần nhớ kể từ giây này mày mất tay phải
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/buông tay khỏi người gã đàn ông/
nhân vật phụ
nhân vật phụ
/bỏ chạy/
Y/n
Y/n
/đứng dậy + liếc anh/
Y/n
Y/n
ai là người của anh?
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/quay lại, nhìn cô chằm chằm/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
em nghĩ tôi cho phép em ra khỏi nhà
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
là để tiếp chuyện loại đàn ông như vậy?
Y/n
Y/n
/gắt/ tôi đâu phải tù nhân của anh
Y/n
Y/n
tôi có chân, tôi có bạn và tôi có đời sống
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/không đáp + tiến tới nắm cổ tay rồi siết chặt/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
từ giây phút em bước chân vào nhà tôi
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
tất cả những thứ đó đều là của tôi
Trương Mục Dao
Trương Mục Dao
/giật mình định chen vào/
Trương Mục Dao
Trương Mục Dao
này! anh làm gì vậy—
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
/liếc Dao + mắt lạnh như băng/
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
cô mở miệng thêm một câu nữa
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn
tôi không ngại chôn luôn quán bar này
Trương Mục Dao
Trương Mục Dao
/cứng họng + lùi lại/

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play