[AllKira_MyAu] Học Bá Lười Biếng Được Cưng Chiều.
Chương 3. Tình Địch... Hay Đồng Minh?
Kuro
/Kéo cậu ra bếp/ Ăn sáng!!
Kira không phản kháng, chỉ ậm ừ bị kéo theo sau như một con mèo ngái ngủ bị lôi khỏi ổ
Hai người vừa ra đến phòng bếp của Ký Túc thì-
Cửa bật mở, một người bước vào, Nổi bật với mái tóc nâu màu hạt dẻ được thể hiện dưới chiếc mũ được xoay về sau, trên tay anh ta cầm một số đồ ăn sáng
Anh ta Sững lại khi thấy cảnh tượng trước mắt...
Kira - Tóc rối, áo ngủ rộng lười biếng còn đang bị Kuro nắm tay kéo đi, mắt vẫn lim dim như vừa từ giường bước xuống (Vì thật tế là vậy)
Bầu không khí đông cứng lại giây lát rồi anh ta lên tiếng
Kira
/Khựng lại một chút rồi nghiêng đầu nói tỉnh bơ/ Ồ, Lộc.
Anh ta thả bọc thức ăn xuống bàn, bước lại gần hoàn toàn bỏ qua sự hiện diện của Kuro
Lộc Zutaki
Cậu ngủ ở đây sao không nhắn tôi?
Kira
/Dùng tay che miệng ngáp một cái/ Quên. Tối qua buồn ngủ quá.
Anh ta nhìn cậu từ đầu đến chân, áo rộng, tóc rối, má còn in hằn vết do gối rồi ánh mắt chậm rãi chuyển sang Kuro
Lộc Zutaki
...Hai người ngủ cùng phòng-?
Kuro
Cậu ấy quên mật khẩu phòng mà bạn cùng phòng lại không có nên tôi cho cậu ấy ở nhờ.
Lộc Zutaki
/Cười nhạt khoanh tay/ Và cậu không nghĩ là cần nhắn cho tôi, người thân với Kira NHẤT ở đây để sắp xếp chỗ ngủ đàng hoàng hơn à?
Kira
/Chen vào, giọng lười biếng cất lên/ Cậu dạy kèm cho bạn. Về Trễ.
Lộc lúc này có hơi Sững lại
Lộc Zutaki
...Thế nên cậu chọn ở với Kuro?
Kira
/Bổ sung thêm/ Cậu ấy có sữa ấm và rèm cản sáng
Một hồi lặng im khẽ trôi qua
Lộc cuối cùng bước tới gần Kira, giơ tay và... Xoa đầu cậu như thói quen
Lộc Zutaki
Tóc cậu vẫn rối như vậy. *Biết vậy hẹn cậu ta hôm khác kèm rồi...*
Cậu khẽ Gật, chẳng phản ứng gì đặc biệt như thể đã quen thuộc với việc đó
Nhưng Kuro thì thấy rõ. Ánh mắt hắn thoáng tối lại
Kuro
Cậu ấy không thích bị chạm vào tóc.
Lộc Zutaki
/Nghiêng đầu khóe môi nhếch lên/ Nhưng tôi... là ngoại lệ.
Chỉ ngắn gọn vài từ nhưng lại thoáng chốc khiến bầu không khí trở nên kỳ lạ
Cậu thì vẫn vô tư chẳng để ý mà ngồi xuống ghế trước mặt có một ly sữa và 1 chiếc bánh. Cậu với lấy ly sữa trên bàn, uống một ngụm rồi lẩm bẩm
Kira
Sáng sớm đã cãi nhau... chẳng có hứng ăn gì cả...
Lộc Zutaki
/Nhướng mày ngồi xuống cạnh cậu/ Được rồi, tôi im
Kira
/Gật đầu tỏ vẻ hài lòng/
Kira
/Đẩy nửa miếng qua phía anh/ Chia cậu nửa miếng
Lộc Zutaki
Là cậu không ăn hết nổi chứ gì. /Vừa cười vừa cầm nĩa xiên một miếng không quên hỏi/ Đêm qua ngủ ngon không?
Kira
Ừ, giường Kuro sạch sẽ, cũng không ồn với cả... ấm... /Càng nói càng nhỏ/
Lộc Zutaki
/Chậm lại vài nhịp quay sang Kuro cười/ Cũng biết chăm người ta ghê ha?
Kuro
Đương nhiên, dù gì tôi cũng là Trúc Mã chơi cùng Từ nhỏ với cậu ấy mà. /Kéo ghế xuống ngồi bên cạnh/
Lộc Zutaki
/Nhíu mày định nói gì đó nhưng rồi đổi ý quay sang tán gẫu với cậu/ Tôi thấy cậu kén ăn lắm rồi đấy, ăn nhiều vào
Kira
Cậu đúng là có Tiềm năng trở thành người mẹ nội trợ... /Khẽ Liếc sang/
Lộc Zutaki
/Cười nhưng khi liếc sang Kuro, nụ cười kia lại có phần không vui/
Kuro
/Bình tĩnh đặt Cốc trà đã pha sẵn xuống/ Tôi có bánh gạo, cậu thích nó mà nhỉ?
Kira
/Quay sang/ Có nhân đậu không?
Kuro
Có, không ngọt gắt đâu, tôi đã đặt biệt chọn loại mềm dễ nhai.
Kira
/Gật gù giơ 2 tay về phía hắn/
Kuro
Ăn xong đi, bánh gạo phải ăn xong mới được, không thì cậu lại bỏ bữa ăn bánh gạo nữa
Lộc Zutaki
Lần này thì tôi thừa nhận, cậu ta nói đúng đó Kira
Lộc Zutaki
Cậu ăn xong đi đã
Kira
/Không biểu lộ cảm xúc nhưng biểu hiện lại có chút hờn dỗi không quan tâm đến cả 2/
Kira
Ở với hai người sớm muộn gì tôi cũng trở thành kí sinh mất thôi...
Lộc Zutaki
/Bật cười/ Không sao, tôi nuôi được
Kuro
/Khẽ mỉm cười mắt nhìn Cậu/ Tôi cũng không thiếu đâu
Kira
/Ngẩng đầu ngơ ngác như nai con ở giữa 2 con sói/ Hai người đang nói chuyện gì thế...?
Sau khi dọn bàn ăn, Kira bỗng... biến mất khỏi bàn ăn
Không ai nói câu gì mà cùng lúc nhìn về hướng Ghế Sofa
Cậu đang nằm cuộn trong chăn, nằm nghiêng, mắt lờ đờ
Kira
No rồi, buồn ngủ... đừng ồn. /Nói rồi nằm gục xuống ghế Sofa ngủ/
Lộc Zutaki
Haizzz, ăn xong là cậu ấy sẽ "sập nguồn" một lúc
Kuro
/Đứng dậy vào phòng lấy một chiếc gối ôm vừa vặn đặt cạnh cậu/
Lộc Zutaki
/Cũng không thua kém mà lặng lé đun lại nước để lát nữa có thể hâm lại sữa/
Cả hai không ai nói với ai câu nào, chỉ có tiếng đồng hồ vang lên [Tích Tắc] Cùng với tiếng hơi thở đều đều của cậu trong bầu không khí tĩnh lặng
Kuro
Tôi tưởng cậu không thích tôi? /Mở lời/
Lộc Zutaki
/Ngẩng đầu lên/ Không, chỉ là sợ cậu không có ý đồ tốt tiếp cận cậu ấy thôi
Kuro
/Gật/ Có lẽ tôi và cậu giống nhau rồi đấy
Lộc khẽ cong lên một đường ở môi, nhìn thẳng vào Kuro, ánh mắt không còn thánh thức mà là một sự đồng cảm kỳ lạ
Lộc Zutaki
Cậu có dám thừa nhận là cậu thích cậu ấy không?
Kuro
/Gần như đáp ngay lập tức/ Sao Lại không chứ?
Lộc Zutaki
Chà... tôi nghĩ là sau này cậu ấy sẽ thu hút thêm không ít ong bướm đâu...
Kuro
Hợp tác chứ? /Cười nhếch mép/
Lộc Zutaki
Được...- /Nhìn vào hắn cười mỉm/
Comments
Ê, Buồn Ngủ.
Tình hình là lười quá bây ơi... Sủi vài hôm nha:))
2025-06-19
1
🐱Yrika_meomeoz💕
tặng t/g 5 bông hoa nè t/g viết chuyện hay quá
2025-06-18
1
𝙆𝙖𝙚𝙡_𝔸𝕤𝕙𝕖𝕟²⁹⁸☆
tối an lành nha nàng 💤🎀
2025-06-17
1