[DuongHung] Dư Luận Xã Hội?
Chapter 1
Tiếng nhạc dương cầm nhẹ nhàng vang lên trong căn phòng vắng.
Quang Hùng ngồi trước micro, mắt hướng về màn hình laptop đang livestream.
Ánh sáng từ màn hình hắt lên khuôn mặt gầy, đôi mắt thâm quầng và câm lặng.
#Le Quang Hung♡
Cảm ơn mọi người đã nghe bài hát tối nay.
Không ai biết rõ cậu là ai.
Chỉ có giọng hát ấy là thật.
Bài hát vang lên, Quang Hùng dần chìm đắm vào ca khúc.
Phía dưới, bình luận hiện lên dày đặc:
: Giọng hát này... Giống Quang Hùng quá...
: Không phải cậu ấy biến mất rồi sao?
Mỗi bình luận như một nhát kéo cắt vào ký ức.
Khách sạn ở Quận 1 - Phòng 2302.
Ánh đèn vàng dịu. Mùi cà phê và gió điều hòa.
Cửa sổ chưa đóng. Màn che bị gió thổi lay nhẹ.
#Le Quang Hung♡
Hôm nay... anh lên show nói gì vậy?
Đăng Dương từ phòng tắm bước ra, lau tóc, cười nhạt.
#Tran Dang Duong♡
Chuyện gì cơ?
#Le Quang Hung♡
MC hỏi anh từng yêu ai sâu sắc chưa.
#Le Quang Hung♡
Và anh nói... chưa từng?
Gió thổi qua khe cửa, một khoảng lặng rơi xuống.
#Tran Dang Duong♡
Đó là... công việc, Hùng... anh không thể...
#Le Quang Hung♡
Không thể thừa nhận em?
Hùng ngẩng lên - đôi mắt ướt nhưng không đỏ.
#Le Quang Hung♡
Chúng ta yêu nhau hai năm.
#Le Quang Hung♡
Anh chưa từng dắt em đi ăn ngoài, chưa từng nắm tay em giữa đường.
#Le Quang Hung♡
Khi bạn bè hỏi, anh nói em là đồng nghiệp.
#Le Quang Hung♡
Khi MC hỏi, anh nói anh chưa từng yêu.
#Le Quang Hung♡
Vậy em là gì?
#Tran Dang Duong♡
| Tiến gần - Ngồi xuống | Hùng, nghe anh.
#Tran Dang Duong♡
Ngành này... khắc nghiệt.
#Tran Dang Duong♡
Em không hiểu đâu.
#Tran Dang Duong♡
Một lời nói sai, một ánh mắt lệch, có thể hủy hoại hết tất cả những gì anh gây dựng.
#Le Quang Hung♡
Vậy còn em?
#Le Quang Hung♡
Anh sợ mất danh tiếng, còn em mất cái gì?
#Le Quang Hung♡
Em mất cả thanh xuân, mất cả bản thân mình... để yêu một người không bao giờ dám công khai em.
#Tran Dang Duong♡
| Nắm tay em | Anh yêu em, thật lòng.
#Tran Dang Duong♡
Nhưng anh không thể...
#Le Quang Hung♡
Yêu mà không thể bảo vệ, thì không phải là yêu.
#Le Quang Hung♡
Em đã luôn là cái bóng.
#Le Quang Hung♡
Luôn là phía sau sân khấu.
#Le Quang Hung♡
Luôn là người phải hiểu, phải im lặng, phải chờ đợi.
#Tran Dang Duong♡
Đừng nói vậy...
#Le Quang Hung♡
Anh chưa từng là người em cần.
#Le Quang Hung♡
Và em không còn đủ sức để tiếp tục yêu theo cách đó.
Dương cúi đầu, đôi vai hơi run.
Nhưng vẫn không nói gì, không níu tay. Không một lời giữ lại.
Hùng đứng dậy, bước ra khỏi phòng.
Tiếng cửa khép lại chậm rãi, như kết thúc của một bản nhạc dở dang.
Dương ngồi một mình trong xe.
Trên radio, giọng hát của Hùng vang lên.
Anh siết tay lái, tim đau như có ai siết chặt.
Điện thoại bỗng rung lên.
Trợ Lý
: Có tin đồn anh từng yêu nam.
Trợ Lý
: Họ đang đào lại ảnh cũ.
Anh mở mạng, thấy ảnh cũ: tay anh đặt trên vai Hùng, một khoảnh khắc ngắn ngủi sau hậu trường.
Tin đồn nổ ra - Họ réo tên Hùng.
Lại một lần nữa, cậu trở thành mục tiêu bị săn lùng.
Dương nhắn một dòng duy nhất cho Hùng.
#Tran Dang Duong♡
: Hùng... anh xin lỗi.
Tin nhắn không gửi được - Hùng đã chặn số.
Cậu ngồi trong phòng tối.
Cậu gỡ tai nghe, nhìn ra cửa sổ.
Không có ai bên cạnh - Không có ai để dựa vào.
Chỉ có một bản nhạc dang dở, và một tình yêu chưa từng được gọi thành tên.
#Le Quang Hung♡
Em không trách anh.
#Le Quang Hung♡
Vì em biết, yêu anh là sai ngay từ đầu.
#Le Quang Hung♡
Nhưng nếu được chọn lại... em vẫn muốn sai thêm một lần nữa.
Comments