Chương 2: Gặp lại

______________________
"Định mệnh – thứ vô hình nhưng đầy quyền lực. Nó không gõ cửa, không hỏi ý kiến, chỉ lặng lẽ dẫn dắt ta đến những ngã rẽ không ngờ. Đôi khi, chỉ một cái nhìn, một cuộc gặp tình cờ, cũng đủ thay đổi cả hành trình. Người ta có thể cố gắng né tránh, có thể tự huyễn hoặc rằng mình đang làm chủ mọi thứ, nhưng rồi vẫn quay về đúng nơi cần đến, đúng người cần gặp. Có lẽ định mệnh không quyết định tất cả, nhưng nó là sợi chỉ đỏ – âm thầm kết nối ta với những điều nên thuộc về. Và đôi khi, chính những điều bất ngờ nhất… lại là điều đúng đắn nhất."
______________________
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cậu tỉnh rồi.
Hắn nói, giọng trầm và nhẹ như gió thoảng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi… đang ở đâu vậy?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Bệnh viện!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi là… Đăng Dương. Có duyên chúng ta sẽ gặp lại . Nếu một ngày nào đó chúng ta gặp lại, hãy nhớ tên tôi.
Em khẽ gật đầu
Hắn rời đi không nói lời nào
.
.
.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đã lâu không gặp.
Giọng nói trầm thấp ấy một lần nữa vang lên, như gợn sóng trong lòng em
Em sững người, quay đầu lại. Người đàn ông đứng đó — cao ráo, sắc sảo, vẻ đẹp lạnh lùng như tạc tượng. Bộ vest đen đơn giản không che giấu được khí chất bí ẩn, ánh mắt sâu thẳm như nuốt trọn mọi ánh nhìn
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh là…
Em khẽ thốt ra, như không tin vào mắt mình.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đăng Dương.
Hắn cười nhẹ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi đã nói, nếu có duyên, chúng ta sẽ gặp lại.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi nhớ anh rồi
Định mệnh hay là sắp đặt?
Buổi tối ấy, cả nhóm tụ họp tại quán rượu cũ để ăn mừng Đức Duy được nhận vào làm ở một công ty lớn. Thành An và Minh Hiếu đã đến, Đức Duy thì nắm tay Quang Anh ngồi cạnh. Chỉ có em là đến trễ — và khi em bước vào quán, người đầu tiên em nhìn thấy… không phải bạn bè, mà là hắn, ngồi lặng lẽ ở góc quán, như đã chờ sẵn.
Đức Duy
Đức Duy
Không quen à?
Duy trêu khi thấy em cứ liếc nhìn người đàn ông lạ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi… từng gặp anh ta một lần. Sau tai nạn
Em lẩm bẩm.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Ồ! Trùng hợp thật!
Em cười trừ, nhưng trái tim thì đập thình thịch.
Sau buổi tiệc, khi nhóm bạn đã về, em vẫn đứng lại trước quán rượu. Hắn cũng đứng đó, như thể chờ em
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi có cảm giác... như anh đã cứu tôi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Có lẽ là vậy
Hắn mỉm cười
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tại sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tại tôi thích cậu từ cái nhìn đầu tiên
Hắn trả lời không chần chừ
Câu nói khiến em chết lặng vài giây. Hắn không hề ngại ngùng, cũng không có vẻ đùa cợt. Chỉ là nói ra một sự thật như thể... chuyện đó là điều hiển nhiên.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi không phải người tốt đâu.
Hắn khẽ nói, ánh mắt vẫn dịu dàng kỳ lạ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vậy thì càng phải cẩn thận với anh.
Em cười nhẹ, rồi bước đi.
Không ngờ, chính nụ cười đó… khiến hắn siết chặt bàn tay trong túi áo. Một phần trong hắn, có lẽ là trái tim... đã rung động thật rồi
.
Từ đêm đó, những lần tình cờ trở nên thường xuyên một cách khó hiểu. Lúc em đi làm, lúc em đi siêu thị, thậm chí là khi đang đứng chờ xe buýt — hắn luôn xuất hiện, lặng lẽ nhưng đúng lúc, như thể đã biết trước mọi chuyển động của em.
Và mỗi lần gặp, cảm xúc trong em lại càng rối bời.
Không ai từng cho em cảm giác vừa an toàn, vừa nguy hiểm như vậy.
______________________
Hot

Comments

TN☆Master

TN☆Master

đầu nè t/g ơiiiii

2025-06-20

3

Duonghung

Duonghung

em qua với sốp nè hihi

2025-06-20

0

²⁰'¹𝓝𝓪𝓶𝓲 ⚡🐑 🐼

²⁰'¹𝓝𝓪𝓶𝓲 ⚡🐑 🐼

anh có phát người đâu?anh là quỷ mà!

2025-06-29

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play