[LyHan × Occ] Em Là Nắng!
3
Em ngủ thiếp đi trong góc phòng, co người lại như con mèo nhỏ bị mưa dập, tay vẫn băng sơ sài bằng lớp gạc cũ
Vết máu thấm nhẹ qua băng, loang thành một đốm đỏ trên vạt áo mỏng
Không bật đèn, chỉ lặng lẽ bước vào
Dưới ánh sáng nhạt từ hành lang hắt vào, đôi mắt ả tối thẫm như vực sâu
Ả ngồi xuống bên em, thật khẽ, đôi tay quen cầm súng giờ đây lại chạm nhẹ như sợ làm em thức giấc
Ả nhìn băng gạc em quấn, khẽ chau mày
Lôi từ túi áo ra một cuộn băng y tế mới, kéo nhẹ tay em lại
Vết cắt tuy không sâu, nhưng vị trí lại dễ dính bẩn
Ả thấm thuốc sát trùng, lau rất nhẹ… như thể từng có lần làm đau, giờ đang cố chuộc lỗi trong im lặng
Một giọt nước mắt từ khóe mắt em rơi xuống
Nhưng hình như… trong mơ, em khóc
Trần Thảo Linh_LyHan
Khóc trong mơ nữa à?
Trần Thảo Linh_LyHan
Em ngốc thật đấy
Ả cúi xuống, đặt lên trán em một nụ hôn thoảng qua nhẹ như không khí
Một thứ dịu dàng không ai tin có thể tồn tại trong một kẻ máu lạnh như ả
Gỡ dây thun buộc tóc em ra, ả khẽ vuốt ve
Trần Thảo Linh_LyHan
Lần sau đừng tự làm nữa
Trần Thảo Linh_LyHan
Muốn gì cứ gọi
Trần Thảo Linh_LyHan
...Ngủ tiếp đi, ngoan rồi
Ả đứng dậy, trước khi rời đi, còn kéo lại chăn cho em, cẩn thận như đang chăm một thứ gì đó quý giá
Em tỉnh dậy, thấy tay mình được băng gọn gàng, sạch sẽ, một miếng cao dán mùi bạc hà dán lên trán, chiếc gối kê cao hơn, cả chăn được đắp ngay ngắn
Em không nhớ rõ mơ thấy gì, chỉ biết... trong giấc mơ có người vuốt tóc em, có giọng nói trầm thấp bảo em "ngoan", có hơi thở ấm áp gần sát má
Ả không cần ở bên, nhưng cách ả chăm sóc... vẫn luôn âm thầm len vào từng góc nhỏ cuộc đời em
Và em, dù không dám mong gì… cũng đã bắt đầu khẽ mỉm cười mỗi lần nhặt được dấu vết dịu dàng đó
Comments