[LyHan × Occ] Em Là Nắng!
1
Tên truyện:
-[LyHan × Y/n] Em Là Nắng!
❌NO TOXIC ❌
-GL ai kì thị xin lướt qua
-Nu9 là bot=)
-Sẽ không giống ngoài đời thực vì đây là trí tưởng tượng của T/g
-*Cần thời gian cập nhật thêm*
Mưa đêm hôm đó không lớn, nhưng lạnh buốt
Từng giọt rơi như dao cắt vào da thịt, như chính cái cảm giác bị ba mẹ mình thản nhiên đẩy vào tay người lạ
Ba
Nó ngoan lắm, sẽ không gây phiền đâu
Trần Thảo Linh_LyHan
Giá như đã bàn
Trần Thảo Linh_LyHan
Đưa đi
Em bị kéo đi mà không ai ngoảnh đầu lại
Đôi dép lê rách toe toét kéo lê trên mặt đường, ánh đèn xe phía sau lưng dần lùi xa, mang theo cả một tuổi thơ tan vỡ
Người phụ nữ đưa em đi tên Trần Thảo Linh người trong giới còn gọi ả là LyHan
Ánh mắt ả sắc lạnh, môi không mỉm, dáng vẻ như một con dã thú đứng đầu bầy
Ai cũng cúi đầu trước ả, kể cả người đàn ông vừa bán em
Không bị đánh đập, không bị xâm hại như từng hoảng sợ
Một căn phòng rộng, sạch sẽ, đầy đủ mọi thứ, nhưng không có cửa sổ
Mỗi sáng đều có người mang cơm đến, mọi yêu cầu đều được đáp ứng nhưng em chẳng bao giờ được rời khỏi nơi này nếu không có sự cho phép từ ả
LyHan không hay xuất hiện
Có khi vài tuần mới đến, nhưng mỗi lần đến đều mang theo một món gì đó nho nhỏ, một chiếc kẹp tóc, một cuốn truyện tranh, một hộp sữa dâu, không nói gì, chỉ đặt xuống, ngồi lại mười lăm phút rồi đi
Em nghĩ mình bị giam, bị nuôi như thú cưng
Nhưng rồi dần dần… em không biết nữa
Cứ mỗi lần ả đến, tim em lại đập nhanh
Không phải vì sợ, mà là... vì thấy yên tâm lạ kỳ
Một đêm nọ, em ho sù sụ vì cảm lạnh
Lúc ấy đã gần nửa đêm, em tự quấn chăn run rẩy
Ả đứng đó, mái tóc đen ướt nhẹ vì mưa, mặc nguyên đồ vest, mặt không đổi sắc
Trần Thảo Linh_LyHan
Em sốt à?
Giọng nói không lớn, không nhỏ
Nhưng đủ khiến em bật khóc
Ả không nói gì thêm, bước đến, ngồi xuống cạnh em, lấy khăn ướt lau trán em, rồi nhẹ nhàng... kéo em vào lòng
Tay ả lạnh, nhưng lòng ngực ả ấm
Em không dám ngẩng đầu lên nhìn
Chỉ biết rằng, đêm ấy, lần đầu tiên sau hai năm, em ngủ ngon
Trong vòng tay một người đáng ra phải là ác quỷ
Comments