[MegaSmP/KisaKijay] Khoảng Cách Giữa Chúng Ta Là Một Bước
Chương 3. Không Ưa.. Cũng Không Tránh Được.
Một buổi sáng chán nản như mọi buổi sáng khác.
Kisa chống cằm nhìn ra cửa sổ, nơi ánh nắng chưa kịp lọt qua ô kính đã bị màn che lười biếng nuốt chửng. Tiếng giáo viên giảng bài ở phía trên vang vọng như tiếng còi báo cháy xa xôi, không chạm nổi vào não cậu.
Bên cạnh, chỗ của Kijay trống trơn.
Thật lạ. Tên đó vốn đến rất đúng giờ.
Không phải Kisa đang nhớ nhung gì ai. Chỉ là… khi bạn ngồi cạnh một người ngày nào cũng ngồi im lặng đúng một cách, rồi đột nhiên không thấy họ nữa, bạn sẽ… bực. Nhẹ thôi.
White ngồi hàng ghế phía trước thò tay xuống chọt vào mặt Kisa.
White
Ê, người yêu cậu hôm nay off à?
Kisa lập tức ngẩn đầu, trừng mắt
Kisa
Muốn rớt môn sinh học không?
White ngáp dài, nhún vai.
White
Tôi chỉ thấy cậu nhìn cái ghế trống đó được… mười lần rồi đấy.
Kisa
Không phải chuyện của cậu.
White nhếch mép, định nói thêm thì cửa lớp mở.
Kijay bước vào, khẽ khàng như một cơn gió mùa thu. Cậu lí nhí cúi đầu xin lỗi giáo viên, rồi nhanh chóng lướt tới chỗ ngồi, tay cầm một túi bánh to gói trong giấy nâu. Kèm theo cậu… là một người khác.
Một nam sinh tóc xoăn, đồng phục hơi xộc xệch nhưng phong thái… tự tin không ai bằng.
Ozin
Xin lỗi cô giáo nhaaa! Em là Ozin – lớp A. Em chỉ ghé ngang đưa bạn Kijay cái bánh tự làm sáng nay thôi.
Ozin nói xong còn chớp mắt kiểu anime.
Một vài đứa trong lớp bắt đầu xì xào.
White bĩu môi: “Cái thằng gì dễ thương tới mức mình muốn cho bay ghế vậy?”
Kisa không nói gì. Chỉ quay sang nhìn Kijay đang ngồi xuống, mỉm cười nhỏ với Ozin và thì thầm điều gì đó.
Chẳng hiểu sao, khó chịu thật sự.
Ra chơi, tin sốc nhất là —
NVP
Tuần này lớp mình có dự án liên lớp! Ghép nhóm ngẫu nhiên với học sinh lớp A nha!
Cô giáo nói xong, giơ bảng chiếu lên như đang công bố kết quả bốc thăm trúng thưởng cuộc đời.
NVP
Tổ 5: Kisa, Kijay, White và Ozin từ lớp A.
Kisa đập trán xuống bàn cái "cộp".
White thì ngẩng đầu nhìn trời kiểu: “Không lẽ mình bị dính nghiệp kiếp trước vì bắt thằn lằn phơi khô ăn chơi hồi nhỏ…”
Ozin thì sung sướng vỗ tay bôm bốp: “Vũ trụ biết mình cần gì và đáp ứng ngay!!”
Kijay quay sang nhìn Kisa, nhỏ giọng:
Kijay
Nếu cậu không thoải mái… mình có thể xin đổi.
White
Ủa, vậy là ok làm chung với người ta rồi đó hả?
Kisa
.. Tao có nói ok đâu.
White
Cậu nói không cần đổi. Tức là chịu đựng người ta. Trong ngôn ngữ Kisa, vậy là mềm lòng cấp độ 2.
Bốn con người, bốn vibes khác nhau, tụ tập quanh một cái bàn tròn.
Ozin đem cả ổ bánh bơ tỏi tự làm đến, chia cho từng người, không quên ghi chú: “Đứa nào chê mặn là tự hiểu khẩu vị mình có vấn đề.”
White nhận bánh, cắn một miếng, gật đầu.
White
Ổn phết. Mặn đủ để đỡ nhạt như cậu.
Ozin đơ mất 3 giây rồi cười
Ozin
Tui thích kiểu nói chuyện trùm quăng muối như vậy đó.
Kijay ngồi giữa hai người họ, nhìn như đang coi livestream “chó mèo cãi nhau”.
Kisa thì không đụng gì vào bánh. Cũng không nói lời nào.
Chỉ nhìn Kijay — người đang cười rất nhẹ với Ozin. Một nụ cười hơi nghiêng đầu, hơi nhắm mắt — cái kiểu nụ cười mà… cậu chưa từng thấy cậu ấy dành cho mình.
Ozin
Ứng xử của Gen Z trên mạng xã hội?
Ozin đề xuất, miệng nhồm nhoàm.
Kijay
Khá được. Có thể làm cả khía cạnh toxic với ảnh hưởng tâm lý.
Ozin
Đúng, đúng! Tụi mình có thể đưa meme minh họa. Ví dụ: ‘Người đăng status ẩn ý và người giả vờ không hiểu đang ngồi cạnh nhau.
Ozin vừa nói vừa nhìn Kisa.
Kisa
Này, cậu cố tình chọc tôi à?
Ozin
Ủa? Không. Tôi chỉ nghĩ… ví dụ thực tế dễ hiểu mà.
Kisa
Đừng có ví dụ bằng tôi.
Kijay
Kisa, đừng hiểu lầm. Ozin hay nói linh tinh thôi.
Kisa
Linh tinh đến mức khó chịu.
Không khí im bặt vài giây.
White đập laptop lại cái “cộp”.
White
Ôk, nghỉ họp. Tinh thần teamwork tụt như pin iPhone đời cũ.
Ozin cười trừ, khẽ liếc sang Kisa.
Ozin
Xin lỗi nếu tôi lỡ chạm vào dây thần kinh đạp chân ga nhà cậu.
Kisa đứng dậy, bỏ đi không nói lời nào.
Kijay khựng lại vài giây, rồi vội đứng lên đi theo.
Kijay
Kisa, đợi mình một chút!
Ozin nhìn theo, khẽ nói nhỏ với White.
White
Cậu thường làm người ta giận vậy à?
Ozin
Cũng không biết. Nhưng cậu là người đầu tiên hỏi tui câu đó mà không khó chịu. Dễ thương ghê.
White ngó đi chỗ khác, tai hơi đỏ.
Ozin
Ờ. Nhưng giờ nói thêm chút nữa được không? Cậu nhìn hơi giống kiểu người ngoài lạnh trong nóng, tui đoán đúng không?
White
Không sai. Nhưng lạnh đủ để cậu đừng thử kiểm tra nhiệt độ.
Ở hành lang phía sau thư viện, Kijay cuối cùng cũng đuổi kịp Kisa.
giọng cậu nhỏ như mèo con.
Kijay
Mặt cậu đang nói là có.
Kisa dừng bước, quay sang.
Kisa
Tôi chỉ không thích kiểu người nói quá nhiều mà không để ý cảm xúc người khác.
Kijay
Mình hiểu… nhưng Ozin không có ý xấu.
Kisa
Vậy cậu thích cậu ta hả?
Kisa nhìn cậu, đôi mắt lạnh mà thẳng đến mức làm Kijay đỏ mặt.
Kisa
... không có gì. Về đi.
Kisa quay đi, để lại Kijay đứng yên với mặt đỏ lựng.
Quái thật… mình có cảm giác như đang bị tra khảo bởi người yêu.
Comments