[MegaSmP/KisaKijay] Khoảng Cách Giữa Chúng Ta Là Một Bước
Chương 5. Quan Tâm Là Cảm Giác Ấm Áp Như Vậy?
Từ hôm đó, trời vẫn hay đổ mưa nhẹ vào chiều.
Kijay mang dù. Nhưng vẫn thường dừng lại ở mái hiên, nhìn quanh xem... có ai quên mang áo khoác không.
Không ai quên cả. Nhưng mỗi lần thấy Kisa bước ra từ lớp học, tóc hơi rối, tay đút túi áo, Kijay lại thấy lòng mình… an ổn.
Họ không nói chuyện quá nhiều. Nhưng cậu biết — cậu đang nhớ người ấy, một chút.
Trong thư viện, hôm làm nhóm, Ozin đem theo mấy sticker hoạt hình, hí hoáy dán lên laptop mình và... cả laptop của White.
White
Cậu dán cái này lên máy tôi làm gì?
Ozin
Để nhận diện. Lỡ tôi yêu cậu, biết máy cậu đâu mà trả nhẫn cưới?
White suýt nghẹn nước. Ozin cười nghiêng ngả, nhưng White chỉ hừ nhẹ. Không gỡ sticker ra.
Kisa hôm đó không nói nhiều. Nhưng khi Kijay vô tình ho nhẹ, cậu liền rút chai nước trong cặp ra, đặt lên bàn không nói lời nào.
Kijay sững lại. Cầm chai nước bằng cả hai tay, mắt cụp xuống.
Kisa gật đầu, vẫn không nhìn cậu.
Nhưng khi Kijay quay đi, Kisa lại nhìn theo — ánh mắt mềm xuống, chậm rãi.
Cuối ngày, Kijay nhận được tin nhắn từ giáo viên chủ nhiệm:
> “Mai em ghé văn phòng nhé. Có một vài thông tin cần bổ sung từ hồ sơ cũ.”
Kijay ngồi lặng trong lớp học trống, gió lùa nhẹ qua cửa sổ. Mùi gỗ ẩm, mùi giấy, mùi quen thuộc của một không gian an toàn… mà cậu đã từng đánh mất.
Ở trường cũ, cũng có ngày như thế này. Cũng có nắng, có bạn học. Nhưng kết thúc lại chẳng đẹp như giấc mơ.
Kijay tự nhủ, siết nhẹ dây quai cặp.
Bỗng cậu nghe tiếng bước chân. Quay lại — là Kisa.
Kijay
Ừ, mình định về đây.
Kisa không hỏi thêm. Chỉ đứng bên cạnh cậu vài giây. Rồi nói.
Kisa
Nếu ngày nào đó… cậu không muốn ở một mình. Thì nói.
Kijay
Cậu sẽ… ở bên mình à?
Kisa nhún vai, mắt nhìn lên trần nhà.
Kisa
Không hứa. Nhưng sẽ thử.
Gió thổi qua khe cửa. Kijay nghe thấy tim mình… rung nhẹ. Không ồn ào. Chỉ là… rung động.
Và Kisa thì lần đầu nhận ra — có người khiến cậu muốn dịu dàng hơn.
Tuiii
Quan tâm rùi quan tâm rùii.
Comments