#chap 3

Chủ nhật. Trung tâm thương mại.
Trương Cực (nam chính, ít nói, lạnh lùng) vốn không thích đến nơi đông người, nhưng vì lời hứa từ tuần trước với Chu Chí Hâm (bạn thân của Trương Cực – hoạt bát, thích kéo bạn đi chơi), cậu đành theo.
Trương Cực
Trương Cực
/Lạnh nhạt./ Chỉ một tiếng thôi, mua xong là về.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Một tiếng? Ông đừng quên ai là người đắn đo cả nửa tiếng chỉ để chọn màu áo khoác.
Hai người dừng lại ở gian hàng quần áo nam. Trương Cực lướt mắt qua mấy cái áo khoác, dừng ở chiếc màu xanh rêu, rồi lại lắc đầu.
_____________
Ở tầng trên, Tả Hàng (ít nói, dịu dàng, thông minh) cùng Tô Tân Hạo (bạn thân của Tả Hàng – tinh nghịch, hay trêu ghẹo) đang dạo quanh khu sách
it me🌸
it me🌸
phần trong ngoặc nói qua 1 chút về tính của nhân vật nhé!
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Cậu cứ mua quyển tạp chí kiến trúc đó đi. Cậu mê mấy thứ này còn gì.
Tả Hàng
Tả Hàng
Không phải cứ mê là mua
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/Gõ nhẹ lên trán cậu/ Cẩn thận chần chừ mãi thì bỏ lỡ.
Câu nói vu vơ khiến Tả Hàng khựng lại trong giây lát. Có gì đó chạm đến, như một lời nhắc mơ hồ.
_______________
Lúc cả bốn người va nhau ở khu vực thang cuốn.
Ánh mắt Trương Cực và Tả Hàng chạm nhau – không hẳn là ngạc nhiên, mà là một kiểu tĩnh lặng khó nói.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/Vẫy tay/ Trùng hợp ghê, hóa ra lại là đôi bạn vàng của trường ta.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/Lẩm bẩm/Gặp ở đây thì chắc là duyên.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/Đề xuất/ Đi uống gì không? Tầng dưới có tiệm trà mới mở, tôi bao.
Quán trà. Góc khuất. Không gian hơi trầm.
Tả Hàng
Tả Hàng
/ khuấy ly chanh đá, mắt không nhìn ai/
Trương Cực
Trương Cực
/Nhìn ly nước của mình, ánh mắt tối/
Trương Cực lên tiếng trước:
Trương Cực
Trương Cực
Hôm cắm trại... lúc cậu bỏ đi khỏi đống lửa, tôi có tìm.
Tả Hàng
Tả Hàng
Tôi biết.
Tả Hàng
Tả Hàng
/Đáp mà không ngẩng lên /
Trương Cực
Trương Cực
/Cau mày/ Vì sao không để tôi tìm thấy?
Tả Hàng
Tả Hàng
/Khẽ cười, buồn bã/ Vì tôi sợ. Nếu để cậu tìm thấy... tôi không chắc mình còn đủ can đảm để nhìn vào mắt cậu.
Chu Chí Hâm và Tô Tân Hạo nhìn nhau. Cả hai đều im lặng. Họ hiểu, khoảnh khắc này không thuộc về họ – mà là của hai người kia, giữa một buổi chiều trong veo, và ánh sáng mùa hạ còn vương trên tay áo.
____________________
TUA
Sáng thứ Hai. Trường học.
Cổng trường rộn ràng tiếng xe, tiếng học sinh cười đùa. Trên bậc thềm đá cũ, Trương Tuấn Hào – anh trai của Trương Cực – ngồi nghịch điện thoại, mái tóc rối bù vì vội, chiếc cà vạt đeo lệch một bên.
Chu Chí Hâm xuất hiện, vỗ vai Trương Cực từ phía sau
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Ông đến sớm dữ ha
Trương Cực không đáp. Ánh mắt cậu dừng lại ở bóng người đang ngồi trước lớp – Tả Hàng. Cậu ấy cũng vừa đến, đang lau ống kính kính mắt bằng khăn vải.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/Lén liếc rồi thì thầm/Cậu biết không, nếu mắt người ta có mùa hạ thì mắt của Hàng chắc là lúc mây sắp mưa.
Trương Cực
Trương Cực
/Lườm bạn một cái/ Cậu thôi luyên thuyên đi.
Từ đầu hành lang, Trương Tuấn Hào ngẩng lên, thấy em trai đứng nói chuyện, liền chạy tới, khuôn mặt sáng rỡ.
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Ê! Trương Cực! Cái áo khoác hôm qua mua đâu rồi?
Trương Cực
Trương Cực
Không mua
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Lại kén chọn nữa chứ gì. Chuẩn ông.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/Bật cười/ Anh em giống nhau ghê
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
/Gật đầu tự tin/ Tôi đẹp trai hơn chút thôi.
Tả Hàng đứng bên cửa lớp, nghe tiếng nói chuyện, thoáng liếc về phía Trương Cực, ánh mắt khó đoán. Cậu quay vào lớp, ngồi ở bàn gần cửa sổ, nơi ánh nắng chiếu xuyên qua vệt rèm, rơi lên trang sách.
_____________
Trong lớp. Giờ ra chơi.
Tả Hàng cầm sách ra sân sau. Không khí có nắng, có gió, và mùi cỏ.
Đột nhiên, có ai đó đến gần
Trương Tuấn Hào – không biết từ lúc nào đã đi theo. Anh ngồi bệt xuống bên cạnh, vắt chân lên nhau, chống tay sau lưng.
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Cậu là Tả Hàng đúng không? Anh của Trương Cực đây.
Tả Hàng
Tả Hàng
Tôi biết
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
Cậu chơi với nó lâu chưa?
Tả Hàng
Tả Hàng
Chúng tôi không thực sự thân.
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
/Gật gù/ Vậy thì thân đi. Nó chẳng bao giờ chủ động bắt chuyện ai, trừ khi... cậu đặc biệt.
Tả Hàng khựng lại. Quyển sách trong tay cậu như chệch một nhịp.
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
/Chống cằm nhìn trời/ Dạo này nó lạ lắm. Im hơn cả mọi khi. Nhưng nếu ánh mắt là lời nói, thì tôi đoán nó đang muốn lại gần ai đó.
__________________
Cuối ngày. Trước cổng trường.
Tả Hàng đi bộ về phía trạm xe buýt, gió lùa áo sơ mi nhè nhẹ.
Phía sau, Trương Cực bước nhanh hơn, rồi dừng ngang với cậu.
Trương Cực
Trương Cực
Hôm nay... cậu tránh mặt tôi đấy à?
Tả Hàng
Tả Hàng
Không
Trương Cực
Trương Cực
Vậy sao không nhìn tôi lấy một lần trong lớp?
Tả Hàng
Tả Hàng
/Dừng lại, nhìn thẳng/ Tôi đang cố nhìn cậu mà không để lộ quá nhiều.
Câu trả lời khiến Trương Cực đứng sững. Lần đầu tiên, không phải ánh mắt, mà là lời nói khiến cậu không kịp phản ứng.
Ánh chiều kéo dài, lặng im phủ lên cả hai.
CẮT!!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play