Dưới Mái Nhà Hội Đồng Nguyễn!?
Không lối thoát
Đêm. Cửa phòng khóa trái. Mưa như trút nước ngoài trời. Trong căn phòng phủ rèm dày, ánh đèn dầu lập lòe, như nuốt trọn mọi sự kháng cự.
Nguyễn Quang Anh
Mày có thể nhìn tao bằng ánh mắt ghê tởm…
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mày không được quyền rời khỏi tay tao.
Hoàng Đức Duy
Cậu… xin cậu…
Con không còn gì để mất…
Nguyễn Quang Anh
Không.
Mày vẫn còn thân xác này.
Và cả tiếng rên mà tao chưa từng nghe.
Hắn đẩy Duy xuống giường. Động tác không mạnh, nhưng vừa đủ khiến người hầu nhỏ không thể vùng vẫy. Tay Duy run, tim đập loạn, nhưng không có tiếng nào bật ra.
Chỉ là… im lặng. Và nước mắt nóng rơi trên gối lạnh.
Nguyễn Quang Anh
// thì thầm//mày không phản kháng.nghĩa là này chấp nhận?
Nguyễn Quang Anh
Nói nhiều !
Nguyễn Quang Anh
Đôi môi hắn chạm xuống cổ Duy. Không âu yếm, không yêu thương. Mà là đánh dấu. Là chiếm giữ. Là cướp đoạt.
Duy đành bất lực để người đàn ông xâm chiếm mấy cờ thể mình một cách thô bạo
Trong khoảnh khắc ấy, cậu chỉ thấy mình như tan biến.
Không phải người. Không phải ai cả.
Chỉ là cái xác nằm im, thở gấp, và để mặc cho nỗi nhục quấn lấy từng khúc xương
Quang Anh gằn giọng ghì chặt Duy dưới thân
Nguyễn Quang Anh
Tao không cần mày yêu tao…
Tao chỉ cần mày… không thuộc về bất kỳ ai khác.
Nguyễn Quang Anh
từ lần gặp mày
Nguyễn Quang Anh
Tao cảm giác , mày rất thú vị
Đêm đó không có tiếng nói.
Chỉ có da thịt va vào nhau… trong im lặng, trong lệ rơi, trong sự bất lực đến tột cùng.
Duy không biết… là thân thể mình đau, hay là linh hồn đã chết từ lúc bị ánh mắt ấy gọi tên.
Comments
⋆˚࿔ ⓈⓊⓈⓊ 𝜗𝜚˚⋆⚡ 🐑
đan ơi, t lạy m 🙏
2025-06-22
2
Thủy Tiên
chơi duy thú vị :))
2025-06-20
1
chao xingg iuu
ê lộn r kìa bé 😳
2025-06-25
0