[RhyCap] Đoá Hồng Chơi Vơi...

[RhyCap] Đoá Hồng Chơi Vơi...

chap 1: “Mắt em buồn hơn cả mùa mưa…"

Trường học vang tiếng cười, nắng trải vàng trên hành lang dài dằng dặc. Đâu đó, tiếng giảng bài đều đều vang lên, xen lẫn tiếng phấn viết lạch cạch trên bảng. Ở một góc khuất sau lớp học 11A2, Hoàng Đức Duy lặng lẽ ngồi cúi đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào trang sách mở dang dở.
Nhưng cậu không đọc. Đôi mắt cậu... thật buồn. Buồn đến mức nếu ai đó đủ tinh tế, sẽ nhận ra: ánh nhìn ấy giống như một người đang chờ chết.
“Mai có học không?” – tin nhắn hiện lên.
Duy nhìn màn hình, không trả lời. Cậu nhét điện thoại vào túi áo, rồi siết chặt tay.
Một vết bầm tím hiện lờ mờ trên cổ tay cậu
__________
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Em là Duy đúng không?
Hoàng Đức Duy - Captain
Hoàng Đức Duy - Captain
//ngẩng đầu lên nhìn//
Trước mặt cậu là một người con trai cao hơn, vóc dáng gọn gàng, nụ cười nhạt như sương sớm. Anh mặc sơ mi trắng đơn giản, tóc rối nhẹ theo kiểu bất cần, và ánh mắt… ánh mắt ấy khiến Duy khựng lại vài giây.
Hoàng Đức Duy - Captain
Hoàng Đức Duy - Captain
...Anh là... Quang Anh...?
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Lâu rồi không gặp. //Quang Anh khẽ gật đầu//
Trong một giây ngắn ngủi, không ai nói gì. Thời gian như bị bóp nghẹt giữa hai nhịp tim chênh nhau hai năm tuổi đời.
Duy ngồi thẳng dậy, giọng nhỏ như gió thoảng
Hoàng Đức Duy - Captain
Hoàng Đức Duy - Captain
Anh... biến mất ba năm không một lời... Giờ quay lại làm gì?
Quang Anh vẫn nhìn cậu, không né tránh. Anh đút tay vào túi quần, khẽ thở dài
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Anh không muốn em thấy anh trong bộ dạng lúc đó. Nhưng giờ... anh nghĩ, ít nhất... anh có thể dạy em Toán.
Giọng anh pha một chút đùa cợt – cố giấu đi gì đó.
Hoàng Đức Duy - Captain
Hoàng Đức Duy - Captain
Dạy Toán?//Duy nhếch môi// Anh làm gia sư?
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Ừ. Hiệu trưởng nhờ vả. Anh không nghĩ lại gặp em... như thế này.
Quang Anh nhìn xuống tay cậu. Chiếc tay run nhẹ vì vết bầm chưa tan.
________
Tối hôm đó, Duy về nhà.
Căn nhà nhỏ tối om, bố cậu nằm ngủ gục trên ghế sofa, hơi rượu nồng nặc. Duy lặng lẽ bước vào phòng, khóa cửa. Cậu bật đèn bàn, mở vở ra... rồi dừng lại.
Tờ giấy ghi chú nhỏ rơi ra từ sách:
*"Mai học 6h30. Anh đợi ở thư viện cũ. Quang Anh."*
Tối hôm đó, Duy không ngủ.
Cậu nằm trên giường, mắt mở trừng trừng nhìn trần nhà. Bên cạnh, tờ giấy ghi chú nhỏ bé ấy vẫn còn nằm đó, thẳng thớm, gọn gàng như chính nét chữ của người viết ra nó.
*"Mai học 6h30. Anh đợi ở thư viện cũ. Quang Anh."*
Một mảnh ký ức nhỏ thôi… mà khiến tim cậu nhói lên như có kim đâm.
______
Sáng hôm sau, Duy dậy từ rất sớm. Cậu không ăn gì, cũng không nói gì. Chỉ mặc chiếc áo khoác cũ, đeo balo lên vai và đi bộ đến trường. Gió sớm lạnh buốt, thổi tê hai má gầy guộc.
Hoàng Đức Duy - Captain
Hoàng Đức Duy - Captain
//Bước vào thư viện...//
Cái góc cũ ấy, chiếc bàn thứ ba sát cửa sổ, vẫn còn nguyên. Chỉ khác là… không còn ai ngồi đó nữa.
Không còn người con trai với ánh mắt trầm lặng, đôi tay luôn chìa ra đưa cậu hộp sữa ấm.
Không còn ai cười dịu dàng mà gọi: – "Duy, ăn sáng chưa?"
Cậu đứng lặng. Rồi ngồi xuống. Bàn tay run run đặt lên mặt bàn, như thể có thể chạm lại bóng dáng ấy… dù chỉ một chút.
Một giọt nước rơi xuống mặt gỗ cũ kỹ.
Hoàng Đức Duy - Captain
Hoàng Đức Duy - Captain
//rơi nước mắt//
---
📱 Tin nhắn đến từ số đã lâu không còn hoạt động:
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
📱> Nguyễn Quang Anh: "Duy... Nếu em đọc được tin này, tức là anh không còn cơ hội để nói nữa rồi."
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
📱> "Anh xin lỗi vì đã đi mà không từ biệt. Nhưng nếu quay lại, anh vẫn sẽ chọn yêu em – dù biết rõ cái kết là đau đớn."
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
📱> "Giá như anh có thể ở lại, chờ em lớn thêm một chút…"
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
📱> "Giá như thời gian thương tụi mình hơn…"
Tin nhắn dừng lại ở đó. Không thêm một chữ nào. Không dấu chấm hết.
Duy nhìn màn hình điện thoại đang tối đen, rồi ngẩng đầu lên bầu trời xám xịt. Mưa không lớn, nhưng lạnh – lạnh như trái tim đang chằng chịt vết cắt.
Hoàng Đức Duy - Captain
Hoàng Đức Duy - Captain
//ngồi lặng lẽ bên bậc thềm, đôi vai run lên từng nhịp nhỏ.//
Hoàng Đức Duy - Captain
Hoàng Đức Duy - Captain
“Anh đi rồi… còn lại em với nỗi đau này thì sao?”
Mọi thứ giữa họ… có lẽ từ đầu đã không công bằng. Một người luôn cố bước tới, một người chỉ biết quay lưng lại. Và thời gian – không bao giờ đủ dịu dàng.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
📱> "Anh xin lỗi. Vì đã bước vào cuộc đời em… rồi lại bước ra như chưa từng tồn tại."
Lời xin lỗi đến muộn. Như một nhát dao, cắt sâu hơn vào lòng Duy. Cậu cười – nụ cười méo mó.
"Xin lỗi à…? Anh đã bao giờ hiểu em đau đến mức nào chưa?"
Hoàng Đức Duy - Captain
Hoàng Đức Duy - Captain
//Em bật dậy, chạy trong mưa, chạy trốn khỏi chính mình.//
Không còn nước mắt. Không còn hy vọng.
Chỉ còn lại trái tim tê dại, từng nhịp đập đều là vết rạn nứt.
Nếu được ước, Duy chỉ mong một điều… Ước gì anh chưa từng xuất hiện.
hết chap 1
Chapter
Chapter

Updated 24 Episodes

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play