RhyCap | Bệnh Nhân Cuối Cùng...
#2 : Tường gạch không cửa
GẶP NHAU TRONG TỔN THƯƠNG
Phòng điều trị nội trú 286
Cậu ngồi gọn trên chiếc ghế sát cửa sổ
Ánh sáng nhẹ nhẹ của buổi sáng rọi qua tấm kính mờ
Cậu mặc một bộ đồ đồng phục bệnh nhân màu trắng ngà , rất sạch sẽ nhưng lại lạnh lẽo
Chỉ nhìn vào một khoảng trống trên bầu trời
Y tá đưa khay đồ ăn sáng vào , đặt trên một chiếc bàn nhỏ
Y tá
Sáng nay có cháo thịt bằm
Đáp lại cô Y tá là một sự im lặng
Sau đó cô Y tá lặng lẽ ra ngoài như đã quen với việc này
Bên ngoài hành lang - Phòng theo dõi tâm lí
Bác sĩ Anh đứng nhìn qua tấm kính một chiều
Trong tay anh là hồ sơ điều trị của cậu
Vài dòng ghi chú ngắn ngủi từ đêm trước
Bệnh nhân hoàn toàn im lặng
Không phản ứng với bất kỳ hình thức tiếp cận nào
Nguyễn Quang Anh
Đóng hoàn toàn
Nguyễn Quang Anh
Một kiểu trốn chạy cấp độ cuối
Cậu nghe tiếng mở cửa nhưng cũng không thèm quay lại
Anh bước đến , kéo ghế ngồi đối diện cậu
Giữa cậu và anh là một chiếc bàn đơn sơ trên đó là khay cháo đã nguội , ly sữa cũng chưa uống
Nguyễn Quang Anh
Tôi là bác sĩ phụ trách điều trị cho cậu
Anh nói chậm , giọng trầm và mềm
Nguyễn Quang Anh
Tôi là Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu cậu không thích gọi tên tôi thì gọi là người lạ cũng được
Mắt nhìn về cửa sổ nơi bầu trời xanh dịu nhẹ
Nguyễn Quang Anh
Tôi sẽ đến mỗi sáng
Nguyễn Quang Anh
Dù cậu có thích hay không
Nguyễn Quang Anh
Tôi không bắt cậu nói
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nếu một lúc nào đó cần người nghe thì tôi ở đây
Nguyễn Quang Anh
Tôi từng có một bệnh nhân giống cậu
Anh nói , mắt không rời khỏi cậu
Nguyễn Quang Anh
Cậu ấy cũng ngồi như vậy
Nguyễn Quang Anh
Không nói gì trong suốt 3 tuần
Nguyễn Quang Anh
Nhưng ngày thứ 22 cậu ấy đặt xuống một mẩu giấy
Nguyễn Quang Anh
Chỉ đúng một dòng " Tôi không còn đủ sức để ghét chính mình nữa "
Nguyễn Quang Anh
Câu đó cứu được cậu ấy
Như thể cơ thể vẫn còn nhớ cách phản ứng
Anh từ từ lấy ra trong túi áo một quyển sổ màu nâu nhỏ , đặt lên bàn
Bên cạnh là một cây bút bi xanh
Nguyễn Quang Anh
Nếu cậu không nói thì hãy viết
Nguyễn Quang Anh
Nếu không viết thì hãy vẽ
Nguyễn Quang Anh
Nếu không vẽ được , thì cứ xé từng trang ra cũng được
Nguyễn Quang Anh
Chỉ cần để lại một vết nào đó
Nguyễn Quang Anh
Chứng minh cậu còn ở đây
Cậu nhìn quyển sổ trong vài giây rồi quay mặt đi
Nguyễn Quang Anh
Tôi sẽ để nói ở đây
Anh đứng dậy xếp ghế ngay ngắn
Nguyễn Quang Anh
Mai tôi lại tới
Camera theo dõi phòng bệnh ghi lại
Chỉ lặng lẽ cầm quyển sổ lên
Chỉ rút ra một trang - xé đôi
Đặt dưới ly sữa đã nguội lạnh từ lúc sáng
Cậu không biết lý do tại sao mình lại xé trang giấy đó
Có thể là chứng tỏ mình vẫn đang thở
Để người lạ đó đừng bỏ cuộc
Chỉ nhìn thấy tờ giấy đã xé
Anh viết vào sổ tay của mình
Ngày 2 :
Bệnh nhân xé đôi một trang sổ.
Còn hơn cả viết.
Cậu ấy vừa chứng minh rằng mình còn cảm xúc.
‼️ TRUYỆN HƯ CẤU KHÔNG CÓ THẬT ‼️
Comments