Chap 2: Thực tại khó chấp nhận

Buổi chiều
Khoảng 16h30
Tại biệt phủ của Quang Anh
Trong gian tiếp khách
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh đang có chuyến buôn vào tận Nam kì, định tuần sau mới ra đây mà không ngờ mọi chuyện lại đường đột thế này.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Thở dài//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cũng đành chịu thôi anh ạ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dù gì cũng là bất trắc cả, cũng đâu ai mong muốn đâu đúng không anh?
Đăng Dương và Quang Hùng ngồi trò chuyện, tuy có vẻ trầm ngâm nhưng lại mang biết bao nỗi đau buồn, xót xa về sự việc hồi sáng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mà vụ tai nạn này đúng là ngoài sức tưởng tượng!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Bất chợt lên tiếng//
Dương đột ngột lên tiếng, chen ngang vào dòng suy nghĩ dường như rối loạn của hai người đàn ông trong căn phòng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thằng Quang Anh trước giờ chạy xe đâu ít, kĩ năng xử lí tình huống cũng không phải tồi...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vậy mà...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh nghĩ là chắc chắn đã có kẻ đứng sau vụ việc này.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Giọng lạnh lùng, đầy quả quyết//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tin anh đi!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chắc chắn đây không phải là một vụ tai nạn giao thông bình thường.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Siết chặt bàn tay thành nắm đấm//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng kẻ nào dám lớn gan mà làm chuyện này cơ chứ!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Quang Anh nó đứng đầu cả cái thị trường Bắc kì, lại cũng có uy tín không nhỏ ở cả Trung và Nam kì...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đức Duy cũng có nhà họ Hoàng chống lưng kia!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lần này chắc là nhắm tới thằng Quang Anh thôi!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cạnh tranh không lại trên thương trường thì lại bày ra mưu hèn kế bẩn hại người.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đúng là bọn vô lương tâm, đồng tiền che mờ con mắt!
Hai người đàn ông vốn điềm đạm, lạnh lùng, lúc này đang dần trở nên kích động.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em nghĩ là người của bên Trịnh gia!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vì ngoài bọn chúng ra, cả cái thương trường xứ Đông Dương này đều kiêng nể Nguyễn gia ra mặt.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lần trước, tụi chúng nó cũng đã từng chơi đểu nhưng may mà thằng Quang Anh cảnh giác nên mới không bị lừa, anh nhớ chứ?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cũng có lý...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đúng là nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, lần trước tụi mình còn nương tay quá...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chúng nó còn lì lắm, lại ngựa quen đường cũ!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cái này anh cứ để em cho người đi điều tra lại đã.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Có đầy đủ chứng cứ rồi ra tay cũng chưa muộn.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ừm... Giờ cứ lo cho thằng Duy đã...
Cạch!
Tiếng đóng cửa cuối hành lang vọng lại đột ngột cắt ngang giữa cuộc trò chuyện.
Pháp Kiều và Thành An vừa từ phòng Đức Duy đi ra, nhanh chóng tiến lại gian tiếp khách.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Kiều, An...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tình hình thằng Duy nó sao rồi?
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
//Lắc đầu thở dài//
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Nó gần như hoá điên đến nơi rồi...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Mà cũng phải thôi...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Sự thật này đến em còn không thể tin được, huống chi là nó...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tội nghiệp thằng bé...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Còn có đâu 10 ngày nữa thôi là cưới rồi mà...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có ai ngờ được sự đời...
Nói đến đây, đôi mặt của cả Kiều và An đều rưng rưng ngấn lệ.
Dương và Hùng cũng chỉ có thể nén xúc động mà nhẹ nhàng ôm lấy người thương vào lòng, khẽ xoa lưng an ủi...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không sao đâu...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sẽ... Không sao đâu mà...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Giờ mọi chuyện... Tới đâu thì tính tới đó thôi...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sẽ ổn cả thôi mà...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
M-mọi người đấy ạ?
Một giọng nói bất ngờ vang lên từ phía hành lang khiến tất cả như bừng tỉnh.
Một giọng nói trong trẻo quen thuộc nhưng nay đã không còn thấy vẻ vui tươi, lanh lợi như mọi ngày mà lại mang nét u sầu, mỏi mệt...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Khó nhọc lê đi từng bước//
Đôi mắt em mờ đục, sưng húp và còn vương lại lớp màn sương ướt đẫm vì khóc quá nhiều.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Đức Duy!
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Sao em không trong phòng nghỉ ngơi mà lại ra đây thế này?
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
//Đứng bật dậy chạy ra chỗ Duy//
Dương, Hùng và An cũng lập tức chạy lại góc hành lang nơi Duy đang đứng cùng sự lo lắng không thể dấu trên gương mặt.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cơ thể còn yếu mà bày đặt ra ngoài!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Bộ mày định để tụi anh lo chế.t hả Duy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tay chân còn đang lạnh ngắt như thế này!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Đặt nhẹ tay sau lưng An//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em bình tĩnh đã...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Duy nó còn mệt mà vẫn cố bước ra ngoài này, hẳn là có điều muốn nói...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Em chớ trách móc quá, tội em nó ra...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Quay sang nhìn Duy//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Phải không Duy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thôi có gì thì lát nữa rồi nói cũng chưa muộn đâu.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Giờ ra kia ngồi đã nhé!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Để bọn anh dìu em ra.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Em không trả lời, chỉ khẽ lắc đầu, cụp mắt nhìn xuống đất...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Ơ kìa... Duy!
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Còn không mau đồng ý đi chứ!
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Em định tự lết ra tới tận đấy à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ... Thôi ạ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phiền mọi người rồi...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sao lại phiền?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cùng là anh em bao năm với nhau, bây giờ bảo nhìn đứa em út đau đớn thế, tụi anh không cam lòng đâu Duy...
Nói rồi, Hùng và Dương nhẹ nhàng dìu em đi từng bước ra ngoài, xong xuôi còn khéo léo giúp em ngồi lên ghế một cách dễ chịu nhất.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em cảm ơn mọi người...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em làm các anh chị phải lo lắng nhiều quá rồi!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lo cho ai chứ cho đứa em út này thì tụi anh cũng chẳng ngại đâu Duy!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Mỉm cười nhẹ//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mà em thấy trong người sao rồi Duy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Các anh chị cứ yên tâm...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em vẫn ổn mà!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy thì không sao rồi!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có gì khó chịu nhớ nói tụi anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ vâng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà mọi người ơi...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cho em hỏi chút là...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sau lúc tai nạn... Mọi chuyện tiếp theo là như thế nào ạ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Ngập ngừng//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em chắc chắn muốn nghe chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cứ kể đi ạ.
Dương phải chờ Duy xác nhận sẵn sàng nghe mới dám kể.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thì là...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sau khi Quang Anh và em gặp tai nạn...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh là người đầu tiên nhận được tin báo.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh thật sự rất sốc và chỉ có thể cố gắng giữ bình tĩnh hết sức để đến hiện trường tai nạn nhận người.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chiếc xe bị dập nát hoàn toàn phần đầu...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Xăng chảy lan khắp mặt đường, có thể bén lửa mà bùng lên bất cứ lúc nào.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Người ta đã phải rất vất vả mới đưa được hai đứa ra ngoài...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cả em và Quang Anh đều đã mất rất nhiều má.u...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lúc đó em đã bất tỉnh...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Còn Quang Anh thì mới chỉ gần lịm đi...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng nó vẫn cố ôm chặt em vào lòng và luôn miệng gọi tên em...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cả hai được sơ cứu và đưa về đây.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
An nó biết tin cũng lập tức sang đây lo cho hai đứa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng đến trưa nay, thằng Quang Anh ngừng tim...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
An với các đốc-tờ tìm mọi cách rồi nhưng... Cũng đành bất lực...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Kiều cũng thử gọi hồn nó về mà cũng không thành công...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Rơi nước mắt//
Nghe nhắc đến Quang Anh, em chỉ muốn bật khóc thật to nhưng vẫn cố nuốt ngược vào trong...
Em cố kìm nén vì không muốn mọi người thấy mình thật yếu đuối và thảm hại.
Nhưng...
Cuối cùng, em cũng chẳng thể chối bỏ cảm xúc thật đang trào dâng trong lòng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//oà khóc nức nở//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh... Anh x-xin lỗi...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
A-anh không cố ý muốn làm em buồn...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
H-hãy nói với em... Hức...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
L-là đó... Hức... Không p-phải sự thật đâu mà... Hức... Đúng k-không?
An, Kiều, Hùng và Dương cũng không biết làm gì ngoài việc an ủi, dỗ dành em...
Ai cũng buồn, ai cũng đau hết...
Nhưng biết làm gì được đây?
Vì...
Dù khó chấp nhận đến đâu...
Đó vẫn là SỰ THẬT!
_ End Chapter 2 _
H.Lam (tác giả)
H.Lam (tác giả)
Xin chào mọi người!
H.Lam (tác giả)
H.Lam (tác giả)
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Hoa Lam cùng bộ fanfic đầu tay "Minh hôn".
H.Lam (tác giả)
H.Lam (tác giả)
Lưu ý một lần nữa nha
H.Lam (tác giả)
H.Lam (tác giả)
Tất cả tình tiết trong truyện đều là không có thật.
H.Lam (tác giả)
H.Lam (tác giả)
Cái tên "Trịnh gia" ở đây là mình liên tưởng đến sự phân tranh, đối đầu của hai dòng họ Trịnh - Nguyễn thời Lê Trung hưng chứ không có ý định khịa ai hết nha!
H.Lam (tác giả)
H.Lam (tác giả)
💌 Hòm thư góp ý Chapter 2 <3
H.Lam (tác giả)
H.Lam (tác giả)
Thks so much! Love you all <3
Hot

Comments

rriieenneeaa_

rriieenneeaa_

sốp định ra bnhiu chap vayy

2025-06-23

1

rriieenneeaa_

rriieenneeaa_

thương qtqd 💔💔🥹

2025-06-23

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play