2

[Anh tên Quang Hùng, em là gì đó bánh mì không bơ]
Quán vẫn vắng khách như thường lệ vào sáng Chủ nhật.
Chỉ có tiếng gió lướt qua tấm kính cửa và tiếng thìa khuấy trong ly cà phê.
Thành An bước lại quầy, đặt thêm khay bánh ngọt mới ra.
Trong lúc cẩn thận xếp từng chiếc vào hộp, cậu nghe thấy giọng người lạ — lần này vang lên ngay sát bên.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không chào khách à?
Thành An hơi ngẩng lên.
Đối diện cậu là người đàn ông ban nãy — anh ta đứng dựa nhẹ vào quầy, tay cầm ly cà phê, ánh mắt như thể đang tìm trò gì đó để giải khuây.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tôi không phải nhân viên phục vụ
An nói, giọng đều đều, không cảm xúc.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vậy là chủ tiệm?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ồ, vậy em là bánh mì không bơ
Thành An nhìn anh. Một giây,rồi hai giây,rồi quay đi.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đừng gọi tôi là em
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ủa, gọi vậy là sai tuổi tác à?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Là sai tâm trạng
Quang Hùng bật cười.
Nụ cười không lớn, không ồn ào, chỉ nhẹ như thể đang thưởng thức một loại bánh lạ miệng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh là Quang Hùng
Im lặng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bình thường người ta giới thiệu xong thì người kia phải nói ‘Tôi là…’ chứ nhỉ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không có nghĩa là ai cũng bình thường
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ờ ha
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mà công nhận, em thật sự giống bánh mì không bơ thật
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhìn thì ổn, nhưng nếm vào thì khô và khó nuốt
Thành An không trả lời.
Nhưng tay cậu lỡ tay bóp hơi mạnh khiến túi bánh hơi méo.
Bà ngoại từ trong bếp ra, mang thêm mẻ bánh sừng bò nóng hổi đặt lên kệ. Vừa thấy Quang Hùng đứng gần cháu mình, bà đã cười.
Ngoại
Ngoại
Nó tên Thành An đó. Nhưng ít ai gọi đủ tên lắm, toàn gọi là An thôi
Quang Hùng lập tức quay sang em.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chà, An ha
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vậy anh là Hùng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mình thân rồi nhé?
Thành An cúi xuống, chỉnh lại túi bánh méo, không nhìn lên.
Nhưng lần này, khóe miệng có hơi nhích nhẹ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh ghé đây làm gì?
Thành An hỏi, giọng thấp, nhỏ, nhưng rõ ràng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
À, nghỉ phép
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Muốn trốn khỏi thành phố một thời gian
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Có người nói thị trấn này dễ thở, nên tôi tìm đại một homestay gần đây,ai ngờ có tiệm bánh luôn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh là gì?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Người bình thường, hơn tuổi em
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
À nhầm, hơn tuổi An//cười gian//
Thành An không đáp,nhưng bà ngoại thì.
Ngoại
Ngoại
Cậu ấy làm kiến trúc sư đó
Ngoại
Ngoại
Trước từng thiết kế một chuỗi cà phê lớn ngoài Hà Nội, nghe nổi lắm
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bà ơi//gãi đầu, hơi ngượng//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bà nói vậy người ta tưởng con là đại gia không đó
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không đại gia thì cũng biết nói chuyện đấy//lầm bẩm//
Quang Hùng bật cười thành tiếng lần nữa.
Lúc anh rời quán, bà nói nhỏ với An
Ngoại
Ngoại
Cậu này lạ ghê ha
Ngoại
Ngoại
Cứ có cảm giác nó… không vội
Thành An không trả lời.
Nhưng mắt cậu lặng đi một lúc, nhìn vệt nắng xiên qua tấm kính vừa mờ hơi nước.
Ở nơi đó, Quang Hùng vừa đứng.
Nơi đó… vừa có một người không quen, nhưng nụ cười lại khiến trái tim ai đó hơi chệch khỏi quỹ đạo thường ngày.
-------
E
N
D

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play