[ Hàm Hằng/ Kỳ Hằng ] Trở Về Bên Anh
Chap 2
Từ xa xa có 2 thiếu niên đi về phía Kỳ Hàm.
Một người với nụ cười tỏa ánh dương với cái băng đô ngang trán - Trương Quế Nguyên.
Một người thì điềm tĩnh và lạnh lùng đến mức đáng sợ - Vương Lỗ Kiệt.
Trương Quế Nguyên
Wait, làm gì ở đây vậy? Không phải giờ này mày đang nằm ngủ ngon lành trên sân thượng trường sao?
Quế Nguyên vỗ vai Kỳ Hàm cười một cách toả nắng.
Tả Kỳ Hàm
Quế Nguyên, mày bỏ cái nụ cưới giả tạo đó dùm cái, cái điệu cười đó chắc sẽ gạ gẵm được vài cô, còn tao thì miễn đi.
Kỳ Hàm hất mạnh tay Quế Nguyên qua một bên.
Vương Lỗ Kiệt
Hai đứa mày bớt càm ràm đi, giờ đi học được chưa? Tao muốn tới lớp đánh một giấc, tao mệt lắm rồi.
Vương Lỗ Kiệt ngáp dài một tiếng, dùng tay xoa nhẹ cổ, rồi lướt qua 2 cậu bạn.
Tả Kỳ Hàm
Nó bị gì vậy? *nhìn Quế Nguyên hỏi*
Trương Quế Nguyên
À tối qua nó đi với Ngọc Ánh cả đêm nên chắc ngủ không được bao nhiêu. *nhún vai*
Tả Kỳ Hàm
Ngọc Ánh? Dù biết 2 người đang hẹn họ nhưng theo tao biết, Lỗ Kiệt đâu có tình cảm với cô tiểu thư đó chứ.
Hai người bước theo sau Lỗ Kiệt vừa đi vừa nói.
Trương Quế Nguyên
Ừ thì chắc do phụ mẫu của nó ép buộc thôi, nó còn có thể làm gì được chứ. Nó quá thờ ơ với cuộc sống này, cứ vậy mà để mặt cho cuộc đời mình bị phụ mẫu sắp đặt.
Tả Kỳ Hàm
Cậu ta cần thứ gì đó kích thích để cuộc sống thú vị hơn.
Cả ba cùng nhau đến trường. Họ đã là học sinh năm ba của đại học TF. Họ chơi với nhau từ nhỏ, thân thiết hơn cả anh em ruột, tuy đôi lúc họ tranh cãi và gây gỗ với nhau nhưng anh em thì làm gì thù dai chứ.
Gia đình họ tuy là đối tác lâu dài qua các thế hệ nhưng trên thực tế cả 3 dòng họ đều mập mờ chờ cơ hội lật đổ 2 dòng tộc còn lại.
Nhưng chắc rằng chuyện đó sẽ chấm nhất nếu cả 3 thiếu niên này thừa hưởng gia nghiệp sau này. Tuy nhiên, điều đó chắc sẽ không xảy ra đâu.
Đầu tiên là Tả Kỳ Hàm, anh ghét ông bố già của mình cực kỳ, ông ta chỉ chú tâm vào làm ăn tiền bạc. Còn quá đáng hơn khi ngoại tình với thư ký công ty, dẫn đến mẹ anh qua đời khi anh chỉ vừa 14 tuổi. Từ lúc mẹ mất anh đã chuyển ra sống riêng anh cố dành học bỗng và tự làm tự học. Dù ba anh có nói gì thì anh vẫn không muốn có một chút quan hệ gì với ông già đó, ngoài việc anh mang họ của ông.
Tiếp theo là Trương Quế Nguyên. Quế Nguyên là người có tố chất lãnh đạo nhất trong cả 3, nhưng anh quá lười với việc vùi đầu vào chuyện học cách điều hành hay chuyện suốt ngày ngồi trên bàn tính toán sổ sách các thứ. Anh nghĩ tuổi trẻ của mình không thể nào lãng phí như vậy nên luôn tỏ ra mình là công tử bột một dạng ăn chơi đúng nghĩa bad boy trong mắt mọi người.
Cuối cùng là Vương Lỗ Kiệt. Từ nhỏ anh đã bị quản giáo rất kỹ bởi những người quá sức nghiêm khắc và nhàm chán, hôn nhân của ba mẹ anh là kiểu hôn nhân mua bán trên hợp đồng. Họ sống với nhau một chút tình cảm cũng không có. Chính xác hơn thì họ là bạn đối tác làm ăn. Nếu không có sự xuất hiện của 2 thiếu niên còn lại thì chắc Lỗ Kiệt sẽ luôn sống và làm theo mọi mong muốn của bố mẹ mình, mà không cần nghĩ đến tương lai và cuộc đời của mình.
Một mặt khác của 3 thiếu niên nhiệt huyết tràng đây năng lượng này là họ không hẳn giống với các sinh viên đại học khác, họ là những kẻ thống lính thế giới ngầm, họ giữ vai trò quan trọng trong việc cân bằng cái xã hội tối đen đó.
Và tất nhiên để có được vị trí đó anh đã trãi qua không ít chuyện phải đem mạng ra đặt cược và tính đến hiện tại khi Tả Kỳ Hàm là thủ lĩnh trông xã hội đó. Có ai nghĩ rằng sinh viên năm 3 lại có vị thế lớn như vậy trong thế giới ngầm và đang sở hữu cả khối tài sản khổng lồ có thể sẵn sàng khiêu chiến với bất kỳ ai bất cứ lúc nào.
Tất nhiên 2 cậu bạn thân còn lại cũng biết chuyện này. Ban đầu cả hai không nghĩ đến sẽ tiếp tay cho anh trong mấy chuyện vượt quá giới hạn và suy nghĩ đến như vậy nhưng đến cuối cùng tình bạn, tình đồng đội là trên hết mà.
Cái danh sinh viên năm 3 chỉ dùng như là một lớp võ ngụy trang để tránh ánh nhìn bởi đám cảnh sát.
Comments