(Hieutus) Lời Chào 10 Năm Trước
mưa
đôi khi gặp một người trong đời không phải là vô tình, có thể là một sự bắt đầu của tình yêu trẻ
chỉ như cơn gió, đi ngang trời rồi không gặp lại
Họ dễ dàng đáp vào tim bạn , rồi lại nhẹ nhàng bước đi nơi khác
Không một dấu tích , những gì về họ cũng chỉ còn trong kỉ niệm hoặc trí nhớ của bạn
trần Minh hiếu
//đưa tay hứng mưa//
trần Minh hiếu
Mưa lâm râm thì phải
trần Minh hiếu
Vẫn đi được.....
Tại ngôi trường cấp 2 , nơi mà cậu đang đứng, mấy đám mây đen kéo đến che khuất cả mặt trời. giọt nước nặng trĩu đáp từng giọt từng giọt xuống mái hiên trường
Cậu là Minh Hiếu, một học sinh lớp 9 chỉ mới tròn 15 tuổi. Nhưng nhìn từ góc độ ngoài trông như các thằng con trai 11-12 tuổi. Dáng người lùn lùn do chưa phát triển chiều cao, cộng thêm khuôn mặt ngây ngô . đâu ai ngờ đó lại là người bệnh trầm cảm đâu chứ
trần Minh hiếu
ah-// bị xô ngã//
......
HS1: thế mà cũng té được
......
HS2: hê hê tao lỡ tay, xin lỗi mày nhà hiếu
......
HS2: ôi sao im lặng vậy bạn tôi
......
HS1: //cười trêu chọc// chắc sắp khóc rồi kìa
......
HS2: ừa phải ha, đúng là thằng mít ướt
Hai thằng nhóc đó cười cợt rồi trêu chọc cậu. buông ra những lời cay đắng mà đáng ra học sinh không nên nói
nhưng ngoài im lặng thì cậu còn làm được gì. Người bé tí teo không có sức phản kháng, cậu uất ức lắm. đôi mắt chỉ có thể hoe đỏ
Hôm nay cậu vẫn nhịn như thường ngày thôi
mọi chuyện sẽ không xảy ra nữa
trần Minh hiếu
" nhịn nhịn, một chút nữa"
trần Minh hiếu
"mình sẽ được giải thoát"
hai tên nhóc kia sau khi đánh cậu xong thì cũng đi về với gia đình của chính mình
Còn cậu vẫn lủi thủi ngồi một góc chờ đợi kèm theo cơn đau thể xác
Khoảng bao nhiêu cũng không rõ nữa, chỉ là đối với cậu rất lâu
cái giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng xen lẫn chút ấm áp khiến cậu chú ý mà ngước mặt lên
trần Minh hiếu
//ngơ người//
trần Minh hiếu
"anh ấy đẹp quá"
trước mắt cậu là một cậu thiếu niên chắc khoảng 16-17 tuổi gì đấy . Da trắng sáng, đôi mắt rất đẹp , tổng quan khuôn mặt thì không dùng từ nào có thể diễn tả. đây là lần đầu tiên cậu thấy một người đẹp như thiên thần thế này
cậu nhìn đến ngốc luôn, không hề biết đối phương gọi hàng chục lần
Bùi Anh Tú
Nhóc này //hét lớn//
trần Minh hiếu
a- dạ ? //giật mình//
trần Minh hiếu
A-anh kêu em ạ?
giọng cậu không ngừng lắp bắp
Bùi Anh Tú
Nhóc có phải minh hiếu không
nghe thấy tên mình, cậu gật gật chiếc đầu nhỏ
trần Minh hiếu
Anh là ai ạ?
người trước mắt mỉm cười nhìn cậu
Bùi Anh Tú
vậy đúng người rồi
vẫn chưa kịp hiểu vấn đề , cậu tiếp tục hỏi
trần Minh hiếu
Anh là ai mà kiếm em vậy?
Bùi Anh Tú
Anh là xe ôm mà em thuê nè //chỉ vào điện thoại chính mình//
Trên màn hình điện thoại anh là số điện thoại quen thuộc, trước đó cậu đã điện
trần Minh hiếu
anh là xe ôm ạ
Bùi Anh Tú
ừm đúng rồi nhóc
Bùi Anh Tú
Anh kiếm nhóc nãy giờ
anh vừa nói vừa vuốt mái tóc bị mưa làm rủ xuống mắt mình
trần Minh hiếu
"anh...anh ấy bị ướt mà vẫn đẹp"
Bùi Anh Tú
nhóc đi đâu , để anh đưa
trần Minh hiếu
chở em đến cầu xxx là được rồi ạ..
Anh nghe vậy cũng đạp ga khởi động xe
Cả hai băng băng trên đường
Bùi Anh Tú
nhóc mấy tuổi rồi nhỉ, sao lại đến cầu vào buổi chiều mưa thế
trần Minh hiếu
em đến cầu chỉ vì chuyện riêng thôi...
Giọng cậu nhỏ dần , từ phía sau , hai cái tay nhỏ ôm chặt vào anh hơn
Cái cảm giác ấm áp trong lúc mưa gió thật sự rất tuyệt, nhưng chắc chỉ có anh mới cho cậu suy nghĩ như thế
Comments