[Nguyên Văn]Mùa Hạ Trên Mái Trường
Mưa trên sân thượng
Trên sân thượng, Bác Văn đang đứng tựa lan can, gió thổi bay phần tóc mái, ánh mắt xa xăm.
Trương Quế Nguyên
Cậu gọi mình… lên đây làm gì?
Dương Bác Văn
/không quay lại/
Dương Bác Văn
Cậu có sợ mưa không?
Trương Quế Nguyên
Hả? Không… nhưng mà…
Dương Bác Văn
Vậy thì đứng im một lát đi. Ở cạnh mình là được rồi.
Quế Nguyên đứng im, hơi bối rối.
Trương Quế Nguyên
Cậu lạ thật đó.
Dương Bác Văn
Ừ. Mình lạ mà. Không giống người bình thường. Chắc vì thế mà chẳng ai chơi thân được với mình lâu.
Trương Quế Nguyên
Vậy… cậu muốn mình ở cạnh chỉ vì mình không sợ mưa?
Dương Bác Văn
/Nhìn thẳng/
Dương Bác Văn
Không. Vì mình thấy… ở cạnh cậu, mọi thứ không đáng sợ như trước nữa
Trương Quế Nguyên
/sững người, tim nhói lên một chút/
Trương Quế Nguyên
Cậu… đang nói thật?
Dương Bác Văn
/khẽ cười, giọng nhỏ/
Dương Bác Văn
Cậu nghĩ mình hay đùa sao?
Hai người lặng im một lúc, chỉ còn tiếng mưa rơi nhẹ lách tách trên mái tôn, và… nhịp tim không ai nói ra.
Trương Quế Nguyên
Bác Văn này…
Trương Quế Nguyên
Nếu cậu cần một người không bỏ đi… thì mình ở đây.
Dương Bác Văn
/nhìn cậu chằm chằm/
Dương Bác Văn
Đừng nói mấy câu tốt bụng đó… trừ khi cậu định ở lại thật.
Trương Quế Nguyên
/nhìn lại/
Trương Quế Nguyên
Mình nói thật.
Sáng hôm sau,Quế Nguyên vừa bước vào lớp đã thấy bầu không khí có gì đó... là lạ. Những ánh mắt nhìn cậu đầy tò mò xen lẫn khúc khích.
Nhân vật nữ
Hs13: Quế Nguyên ơi, tối qua cậu với Bác Văn ở sân thượng hả?
Trương Quế Nguyên
Hả? Sao… sao cậu biết?
Nhân vật nữ
Hs13: Thấy rồi mà~ Có người chụp được đó nha.
Cậu giật mình. Lật điện thoại ra, mở group lớp... và đúng thật. Một tấm hình mờ mờ chụp từ xa, hai bóng người đứng gần nhau trên sân thượng. Bác Văn và... chính cậu.
Nhân vật nam
Hs03:“Tình tứ phết nhỉ 😏”
Nhân vật nữ
Hs17:“Từ lúc Bác Văn chuyển đến, thấy hai người hay đi cùng lắm nha~”
Nhân vật nữ
Hs38:“Trương Quế Nguyên, hóa ra gu cậu là vậy à?”
Comments