[CAPRHY] Ánh Sao Nhuốm Máu
Chap 2
"..." : suy nghĩ
'...': trích dẫn lời nói của người khác
//...//: hành động
...-: ngắt quãng
#Abc: Ngôi kể của người khác
Ví dụ: #HDD:___ là ngôi kể của Duy
NGÔI KỂ CHÍNH LÀ TỪ GÓC NHÌN CỦA QUANG ANH
Kiều nhìn tôi, đồng tử co lại như đang khám thính điều gì đó
Cậu ấy nhìn một lúc rồi mắt cụp xuống, miệng mấp máy
Nguyễn Quang Anh
Kiều muốn nói gì?
Kiều ngẩng lên nhìn thẳng vào mặt tôi, long lanh như sắp khóc
Nguyễn Thanh Pháp
Tớ muốn kể về chuyện hồi bé...
Nguyễn Quang Anh
Kiều kể đi, tớ nghe
Nguyễn Thanh Pháp
Hồi nhỏ, tớ đang ngồi coi phim với mẹ thì có một đám người ập vô nhà tớ
Nguyễn Thanh Pháp
Họ thông báo rằng ba tớ đã ch-t
Kiều ngập ngừng nhìn tôi, ánh nhìn như đang cố giấu đi một thứ gì đó
Nguyễn Quang Anh
Kiều không muốn kể nữa thì thôi
Nguyễn Quang Anh
Tớ không ép đâu
Nguyễn Thanh Pháp
Họ nói ba tớ bị lấy n.ội t.ạng
Tôi nghe thấy quen quen, hình như...
Gia đình chúng tôi có chung một biến cố?
Nguyễn Quang Anh
Cậu vào đây từ năm bao nhiêu tuổi?
Nguyễn Thanh Pháp
Từ năm 15 tuổi
Tôi bàng hoàng, tại sao lại có thể vui vẻ sống trong đây được hẳn 5 năm lận vậy?
Nguyễn Quang Anh
Tôi vào đây được 3 tháng má mệt muốn ngất rồi đây nè
Nguyễn Thanh Pháp
Tớ quen rồi
Chúng tôi lại ngồi ăn sáng tiếp, nhưng đang ăn ngon thì loa phát thanh thông báo
🔊: Tôi, Đăng Dương yêu cầu mọi người tập hợp ở sân tập luyện ngay bây giờ!
Kiều nhìn đồng hồ, thắc mắc
Nguyễn Thanh Pháp
Đã đến giờ đâu ta
Nguyễn Quang Anh
Kệ đi, nhanh lên không bị phạt đó
Tôi kéo tay cậu ấy chạy như bay ra sân, bị phạt hít đất một lần là tôi sợ rồi
Chúng tôi đứng ở hàng gần cuối, không nổi bật lắm
Tôi nhìn lên chiếc bục đầu sân, ánh mắt chạm phải người đứng trên đấy
Kế bên là Đăng Dương, vậy... Cậu ta là Hoàng Đức Duy đúng không? Chỉ huy trưởng ấy
Là người đưa tôi về nơi này thật kìa?
Hoàng Đức Duy
Hôm nay có buổi tuyển chọn
Mọi người xì xào, không biết đang nói về cái gì
Trần Đăng Dương
IM LẶNG!!!
Hắn ta đi xuống, đằng sau là Đăng. Họ cứ đi từ hàng trên xuống hàng dưới, chọn ra được 10 người
Bọn họ không cao to, vạm vỡ chỉ trắng và yếu đuối
Nhìn như... Chuột bạnh chăng?
Nguyễn Thanh Pháp
Quang Anh, họ làm gì thế
Nguyễn Quang Anh
Tớ không biết, xem tiếp đã
Đăng Dương kéo mấy người đó đi, chỉ còn Đức Duy ở lại
Hắn ta nhìn về phía tôi và Kiều, môi hơi nhếch lên
Hoàng Đức Duy
Quang Anh và... Thanh Pháp, lên phòng chỉ huy gặp tôi
Hoàng Đức Duy
Cho các cậu 5 phút
Đúng lúc Dương quay lại, không nói gì mà kéo chúng tôi đi
Đến giữa đường thì Dương mới mở miệng nói
Trần Đăng Dương
Muốn ra khỏi đây không...
Trần Đăng Dương
Tôi giúp được
Kiều nhìn Dương, ánh mắt chứa chan bao điều
Nguyễn Thanh Pháp
Tôi muốn
Trần Đăng Dương
Còn Quang Anh...
Nguyễn Quang Anh
Tôi á? Không...
Dương khựng lại, nhìn sang tôi với ánh mắt đầy dấu hỏi chấm
Nguyễn Quang Anh
Tôi muốn đưa người gi-t ch-t mẹ tôi ra ánh sáng
Kiều nhìn tôi như hiểu ra điều gì đó
Cậu ta nhìn tôi rồi bật cười
Nguyễn Quang Anh
Ý anh là sao?
Trần Đăng Dương
Tôi cũng giống các cậu! Muốn báo thù nhưng lại bị điều khiển như một quân cờ
ánh mắt chân thành làm Kiều xúc động, nhưng tôi nhận ra có gì đó không đúng trong ánh mắt ấy
Nó chân thành một cách giả tạo
Trần Đăng Dương
Tôi... Đã lún quá sâu vào vũng lầy này rồi
Trần Đăng Dương
Sâu đến mức nếu thoát ra thì cũng bị mất phương hướng
Tôi nhìn anh ta, có gì đó lạ lắm...
Có vẻ một phần là sự thật
Nhưng mọi người biết đó 'nửa sự thật chưa chắc đã hoàn toàn là sự thật '
Nguyễn Quang Anh
Vậy anh đồng ý làm quân cờ đến hết đời
Trần Đăng Dương
Đúng, tôi đã bước quá sâu vào bóng tối
Trần Đăng Dương
Để rồi bây giờ không nhớ được ánh sáng thật sự ra sao
Chúng tôi im lằng cùng nhau bước ngang qua những tán cây đã héo vàng khi vào thu
Dương dừng trước cửa phòng cuối cùng ở dãy hành lang, gõ cửa nhẹ nhàng rồi mới bước vào
Hắn chỉ vào 3 cái ghế giữa phòng, chúng tôi nhìn như tội phạm bị tra khảo
Chúng tôi ngồi xuống, không gian im lặng mất 5 giây
Hoàng Đức Duy
Theo như tôi thống kê thì ba người có chung một biến cố
Hoàng Đức Duy
Khớp đến từng chi tiết
Hoàng Đức Duy
Cách gây án, nơi gây án đều quy ra một hung thủ
Kiều há hốc miệng, Dương siết tay dưới bàn để kìm chế cảm xúc
Hắn ta nhìn biểu hiện của từng người rồi chậm rãi nói tiếp
Hoàng Đức Duy
Tôi có thể giúp
Hắn chưa nói xong thì Kiều đã lên tiếng
Nguyễn Thanh Pháp
Tôi chấp nhận!
Trần Đăng Dương
Kiều!! Để chỉ huy nói xong đã
Hai người này nhìn là biết, rất khó kìm chế cảm xúc
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà đâu ai cho không ai cái gì đâu?
Hoàng Đức Duy
Các người phải giúp tôi trong một việc
#NTP: Sao lại phải giúp? Nếu không giúp thì có bị sao không?
#TDD: Kế hoạch này... Tôi biết thừa rồi
Nguyễn Quang Anh
Tôi muốn chỉ huy nói rõ ra
Nguyễn Quang Anh
Chúng tôi không làm những việc vi phạm pháp luật
Hắn ta bật cười, nụ cười như đã đoán trước được câu nói này
Hoàng Đức Duy
Tất nhiên, đã là người của quân đội thì sao có thể vi phạm pháp luật được
Câu nói ẩn ý nhưng chẳng ai phát hiện ra
Trần Đăng Dương
Tôi đồng ý
Nguyễn Thanh Pháp
Tôi cũng vậy
Tôi là một người thông minh nhưng... Không có chính kiến
Nguyễn Quang Anh
Tôi... Cũng vậy
Hoàng Đức Duy
Tối nay, 10 giờ có mặt ở đây
Comments