[ShionHaru] Người Duy Nhất Ở Đây...
Chap 3
Không khí quanh phòng bõng nặng nề đến khó tả, tôi không thể hiểu hết những gì Tatsunami vừa nói, nhưng tôi biết...con người đang đứng trước mắt tôi...
Akinashi Haru
Không- cậu không thể làm thể được! //đẩy Tatsunami ra//
Bị đẩy ra bất ngờ không làm Tatsunami ngã mà chỉ khiến cậu ta điên hơn, Tatsunami ôm đầu mà lẩm bẩm cái gì mà "phải có được anh, phải giam anh", tôi cố nuốt khan một cái mà tìm câch bỏ chạy nhưng Tatsunami đã nhanh như một con thú săn mồi đề chặt tôi vào tủ tài liệu
Akinashi Haru
Oái-! //đau//
Tatsunami Shion
Nơi này...đáng sợ quá anh nhỉ?
Tatsunami Shion
Em sẽ đưa Senpai đến một nơi tốt hơn
Tatsunami Shion
Một nơi, chỉ có em và Senpai //ghì chặt//
Akinashi Haru
Gì- gì chứ?! Tatsu-!
Tatsunami dơ tay lên sau đó mọi thứ quanh tôi mờ dần, thứ duy nhất tôi nhớ...là gương mặt như hối lỗi và lời thì thầm "sẽ ổn thôi" của Tatsunami...
Em xin lỗi người nhưng em không còn cách nào khác, việc phải ra tay đánh ngất người khiến em đau lắm, biết sao giờ? Người quá cố chấp nên em đành làm vậy, xin hãy tha lỗi cho em, em xin lỗi người- EM XIN LỖI NGƯỜI!
NVP
Tch- cái tên đó lại không đi làm à?! //khó chịu//
NVP
Chả lẽ là sợ quá nên nghĩ luôn rồi~?
NVP
Trong hồ sơ điện tử bảo là đang nghĩ phép không thời hạn
NVP
M* nó! được muốn nghĩ thì nghĩ luôn đi!
NVP
Tatsunami chắc vui lắm nhỉ? Thoát khỏi tên rác rưỡi đó mà~? //quay sang Tatsunami//
Tatsunami Shion
Um //cười nhẹ//
Đã ba ngày người không đến công ty, mọi người tuy có hỏi về người nhưng chỉ toàn những lời trách móc và chăm biến, thật là đúng là đám ngu mụi khi không hiểu gì về người
Em thì khác, em biết mọi thứ về người và chủ còn mình em có thể gặp người, ôi~ em nhớ người quá~, muốn về với người quá đi~!
Tôi tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ, nó kín mít chả có lấy một cái cửa sổ, cổ tay tôi bị cột lại bởi một sợi dây lụa, tuy không đau nhưng chả thể cởi ra được
Tatsunami Shion
A~ Senpai anh tỉnh rồi! //vui mừng//
Cửa mở tiếp theo là Tatsunami bước vào, vẫn như cũ, vẫn là bộ vest và mái tóc quen thuộc, đôi mắt đỏ vô hồn ngày nào nay đã thoáng ánh lên sự vui vẻ
Akinashi Haru
Đây- rốt cuộc là đâu-...?! //hoảng loạn nhìn xung quanh//
Akinashi Haru
Tại- tại sao tôi lại bị trói-?!
Tatsunami Shion
Bình tĩnh đã
Tatsunami Shion
Đây là nơi mà anh sẽ sống•hết•phần•đời•còn•lại~ //nhấn mạnh//
Akinashi Haru
Tôi- tôi không muốn-! Thả tôi ra ngay-! //vùng vẫy//
Tatsunami Shion
Senpai...tại sao anh vẫn muốn rời đi? //chạm rãi hỏi//
Akinashi Haru
Vì- tôi vẫn còn việc phải lo!
Akinashi Haru
Tôi phải nộp hồ sơ cho trưởng phòng! Tôi phải chạy xong deadline!
Tatsunami Shion
...Ra vậy, em hiểu rồi
Akinashi Haru
Vậy cậu m- //thoáng mừng//
Tatsunami Shion
Bây giờ em chỉ cần xử ả trưởng phòng và những kẻ đẩy việc cho Senpai là được đúng không?! //cười rạng rỡ//
Akinashi Haru
Ha- hả-?! //tối mặt//
Tatsunami Shion
Chỉ cần những thứ khiến Senpai vướng bận không còn
Tatsunami Shion
Thì Senpai sẽ chấp nhận ở với em! //nâng mặt Haru lên//
Akinashi Haru
Kh- không đừng! //vội ngăn cản//
Akinashi Haru
Tôi- tôi sẽ không đòi ra khỏi đây nữa!
Akinashi Haru
Làm ơn- đừng làm vậy! //bật khóc//
Tatsunami Shion
Oái-? //giật mình//
Tatsunami Shion
Sao Senpai lại khóc?!
Akinashi Haru
Tôi- tôi-... //cố lau nước mắt//
Tatsunami Shion
Thôi không sao đâu, có em đây rồi //vỗ về Haru//
Tatsunami Shion
Từ giờ sẽ không ai có thể làm Senpai đau khổ đâu
Tatsunami Shion
Vì giờ đã có em rồi, em sẽ mãi ở bên Senpai dù có gì đi nữa
Akinashi Haru
Ức-! //nấc//
Tôi cắn chặt môi, tôi không tin người như Tatsunami lại làm những chuyện này, bây giờ thứ ánh sáng duy nhất tôi có thể nhìn thấy...là ánh sáng lóe lên từ đôi mắt đỏ của Tatsunami
Đôi mất của kẻ "yêu tôi đến điên dại"
"Em không cần cả thế giới, em chỉ cần người sống trong cái thế giới mà em kiểm soát là đủ rồi"
Comments