[Kiệt Hằng] Em Là Con Mồi Của Tôi ~

[Kiệt Hằng] Em Là Con Mồi Của Tôi ~

#1

Ari
Ari
Chào mừng 👋
Ari
Ari
Mong các bạn yêu quý bộ truyện này nhaa🫰🏻
_____
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tắt học rồi mà còn bắt tao đi vòng rừng sau, mấy đứa đáng ghét thật…
Cậu khịt mũi, kéo áo khoác lại sát người rồi rảo bước nhanh hơn.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Chắc đi tắt một đoạn là ra đến cổng sau thôi mà… lạnh thiệt…
Một tiếng “soạt” lướt qua sau lưng. Dịch Hằng giật mình quay lại, chẳng thấy gì ngoài bóng cây dày đặc.
Nam phụ
Nam phụ
???: …Ngọt vậy, làm tao đói.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Ai!? Ai đó!?
Một bóng đen cao lớn từ từ bước ra, mái tóc rối, đôi mắt đỏ như máu. Mùi sắt tanh thoảng qua mũi khiến Hằng sững lại.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Mày là người. Vào đây làm gì?
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi… tôi đi lạc… tôi không biết đây là-…
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Im.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Càng nói tao càng thèm.
Hắn tới gần. Cậu run rẩy, lùi lại từng chút một cho tới khi đụng phải thân cây.
Bàn tay lạnh ngắt của hắn túm lấy cằm cậu, siết nhẹ.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Run nữa đi. Tao thích cảm giác con mồi sợ hãi.
Hắn cúi sát tai cậu, thì thầm bằng giọng khản đục.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Tao không ăn mày ngay đâu. Tao muốn chơi với đồ ngọt này trước đã.
“Tách.” Cúc áo đầu tiên của Hằng bị giật bung. Cậu hoảng hốt giữ chặt lấy vạt áo.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Đừng… làm ơn… tôi không-…
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Không phải món ngon?
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Thế sao thơm đến vậy?
Lưỡi hắn liếm dọc từ xương quai xanh lên cổ. Hằng cắn môi đến bật máu, cả người run rẩy.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Tao cấm mày kêu.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Nếu mày rên… tao ăn thật đấy.
Hắn kéo áo Hằng lệch xuống, tay luồn vào trong lớp áo mỏng. Ngón tay lướt dọc từ thắt lưng lên sườn.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
A…~ tôi… không chịu nổi…
Một tiếng rên nhỏ lỡ thoát ra. Hằng đỏ mặt, mắt ngấn nước.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Tao nói rồi. Mày rên thì không ai cứu nổi đâu.
“Rắc.” Cúc áo cuối cùng bị giật tung. Cả người Hằng lộ ra dưới ánh trăng.
Quỷ không cần lý do để săn. Vương Lỗ Kiệt nhìn Trần Dịch Hằng như một bữa tiệc…
Một bữa tiệc thơm ngọt, run rẩy, và chỉ thuộc về hắn.
Dù chưa “ăn”… nhưng hắn đã nếm rồi. Và nghiện.
End.
Hot

Comments

tao là má mày

tao là má mày

tuyệt và duyệt nha mom, đừng có xoá hay drop đó💋

2025-06-23

2

iuu Xiao Mao😋😍

iuu Xiao Mao😋😍

Âu mai ca, kích thích💔😭

2025-06-23

2

Vợ anh Hằng😔

Vợ anh Hằng😔

CHÀO Ả RÌ NHOA🥵

2025-06-25

2

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play