[All Lâm] Vùng Vẩy Trong Vũng Lầy
Chap 4
hai bậc một bậc , tay bám lan can đến rách da
Bên dưới, tiếng đập cửa vang rầm rầm
tủ gỗ xê dịch từng chút một
Hạ Tuấn Lâm đạp tung nắp gác xép, trườn người chui vào
rồi kéo một rương gỗ cũ đè lên
Tim anh đập loạn. Toàn thân run bần bật. Mồ hôi lạnh ướt đẫm áo
Hạ Tuấn Lâm
Thở đi… thở đi… Tuấn Lâm…
Hạ Tuấn Lâm
mày là cảnh sát… mày phải bình tĩnh…
Tiếng đập cửa vẫn vang lên
Âm thanh im ắng như đang chực chờ một điều gì đó
Trong không gian im lặng – Gác xép tối tăm
Hạ Tuấn Lâm ngồi co ro, lưng dán chặt vào tấm vách gỗ lạnh ngắt
Tim cậu đập mạnh đến mức như dội vào tai thành những tiếng trống điên loạn
cậu nín thở, cố lắng nghe những thứ bên ngoài
Ban đầu, chỉ có tiếng rơm cọ sát dưới sàn — xào xạc, khô khốc như đống lá chết đang bị quét đi
Rồi một âm thanh khác xuất hiện
Như thể ai đó đang cố… cười
Tiếng cười không có nhịp điệu bình thường
Nó chậm rãi, gãy khúc, giống như ai đó học cách bắt chước tiếng cười của con người
Nhưng không bao giờ học hết được
Thiếu hơi thở.
Thiếu nhịp rung tự nhiên
Chỉ còn âm thanh khô cứng và méo mó, vang lên từng nhịp rời rạc
Tiếng cười vang lên không đều
Lúc nhỏ như thì thầm bên tai
Lúc lại vang vọng khắp căn nhà, như từ trăm cái miệng cất lên cùng lúc
Tuấn Lâm siết chặt nắm tay đến bật máu
Hạ Tuấn Lâm
Loạn....Loạn hết rồi
Tiếng cười bỗng vút lên cao
người rơm
HEE… HEEE… HEEE…
như Tiếng gỗ mục bị bẻ gãy, kim loại bị cọ vào nhau
Kéo dài chói tai, cào xước thẳng vào màng nhĩ.
Nó gằn từng tiếng, vọng lại thành một chuỗi tiếng thét méo mó, gần như tiếng khóc lẫn trong cười.
người rơm
He… he… ha… ha… ha… ha…
Bỗng, tiếng cười ngắt hẳn
Im lặng bủa vây — đặc quánh, nghẹt thở
cậu nín thở , tay quơ đại cây rìu bị rỉ sét bên cạnh
Và rồi, ngay dưới nắp gác xép, vang lên tiếng thì thào lạnh toát....
người rơm
Tìm… được… rồi…...
người rơm
HEE… HEEE… HEEEE…
Hạ Tuấn Lâm
Đi chết đi!—" tay vung rìu xuống đầu người rơm "
từng nhát rìu Hạ Tuấn Lâm bổ xuống , người rơm đều né được
như có một thế lực phía sau điều khiển...
Trong khi đó, bên ngoài, mặt nước đen ngòm bỗng nổi sóng nhẹ
Không có gió. Không có mưa. Chỉ những gợn sóng lan ra từ một bóng người đang đứng giữa cầu gỗ
người đó...đang nhìn thẳng vào con rơm
Mã Gia Kỳ
chơi như vậy là đủ rồi
Người rơm đột nhiên nổ tung
sợi rơm quăng tứ lung tung khắp căn phòng
Luồng khí nóng phả ngược lên khe hở gác xép. Một mùi khét lẹt
Như mùi rơm cháy trộn với mùi thịt khô — bốc lên
Cả căn nhà rung lên nhẹ một nhịp
Mấy tấm ván tường khẽ rung rinh, bụi từ trần nhà rơi lả tả xuống vai cậu
Hạ Tuấn Lâm
…Cái… gì vừa…?
cậu nghe thấy tiếng gì đó rào rạo tan thành tro bụi, rồi không còn tiếng động nào nữa
Tuấn Lâm ngồi im, mắt vẫn mở to, tay run nhẹ
Một lúc lâu, khi chắc chắn bên dưới không còn tiếng cười, không còn tiếng kéo lê, anh mới khẽ nuốt khan
Hạ Tuấn Lâm
Chết tiệt… nó biến mất…?
Hơi thở anh bắt đầu chậm lại
Nhưng cảm giác hoảng loạn đang rút đi
Comments
Dương
ê sao cái nết cười quen quen
2025-07-19
0