Buổi hẹn

...

" Biết, sao à"

" Không có gì"

Nghe thấy cậu ta nói biết lái xe tôi cũng yên tâm được phần nào.

Một lúc sau...

Bọn tôi đến nơi và đang đứng trước cửa tại một nhà hàng 5 sao tôi hỏi Lục Viễn " Chúng ta vào đây ăn sao?"

" Ừ, vào đi"

Tôi theo Lục Viễn bước vào,bên trong nhà hàng này trang trí thật tinh xảo nội thất thì đầy đủ.

Lễ tân thấy Lục Viễn thì nói " Chào anh Lục phòng vip của anh đây ạ"

Tôi "..."

Lục Viễn bảo tôi đi theo sau cậu ấy , vào đến phòng tôi liền ngồi xuống bàn thì có nhân viên đến đưa menu cho tôi để chọn món .

Khi thấy giá của các món ăn tôi giật mình nói với Lục Viễn "hay là thôi đi"

Lục Viễn nhìn tôi rồi nói "hôm nay tôi mời mà ,cậu thích ăn gì để tôi gọi cho"

Tôi ngập ngừng một lát rồi nói " Tớ thích ăn hải sản"

Nghe thế Lục Viễn liền gọi tất cả loại hải sản có trong menu.

" Sau cậu lại gọi nhiều thế làm gì?"

Lúc này tôi thầm nghĩ cậu ta mời tôi thế này thì tôi phải mời lại cậu ta như thế nào nữa.

Vài phút sau nhân viên đã mang hết đồ ăn vào nhưng tôi không thấy cậu ta có ý định ăn " sao vậy ,cậu không ăn à"

" Không, Dị ứng với hải sản"

" Cậu bị dị ứng với hải sản mà sao lại gọi nhiều hải sản thế này"

" Vì cậu thích"

"Dù tớ thích thì cậu cũng đâu cần gọi nhiều thế này, cậu cũng phải gọi gì đó cho cậu ăn chứ, chứ đừng để bị đói không tốt cho sức khoẻ đâu"

" Cậu đang quan tâm tôi đấy à"

" Tớ đâu có"

" Thôi cậu cứ ăn trước đi đồ ăn của tôi sắp đến rồi"

" Thế còn nghe được" nói xong tôi cầm cốc nước lên uống.

Cánh cửa đột nhiên mở ra , Lục Viễn nói với tôi "đó đồ ăn của tớ đến rồi"

Tôi liền quay lại xem đó là món gì thì đập vào mắt tôi đó là bốn chị gái nào đó ăn mặc rất sexy đang đứng ở cửa

Cảnh đó làm tôi đang uống nước ho sặc sụa . Lục Viễn thấy tôi bị sặc liền lấy khăn giấy cho tôi và vỗ nhẹ vào lưng tôi.

" Sao lại bị sặc thế này"

Tôi vừa ho vừa chỉ tay ra ngoài cửa " Cậu... cậu  nhìn ra ngoài cửa đi"

Lúc này Lục Viễn quay lại cũng thấy được cảnh giống tôi cũng ngạc nhiên không kém, thì ra mấy chị kia vào nhầm phòng vậy mà tôi cứ tưởng.

Một lúc sau ,cuối cùng thì món ăn của Lục Viễn cũng lên hoá ra là Bò hầm sốt vang.

" Muốn ăn cùng tôi không?" Lục Viễn đột nhiên lên tiếng.

" Cậu không thấy còn hẳn đống hải sản ở đây hả"

Lúc này tôi liền trêu trọc Lục Viễn " Tớ tưởng cậu vẫn còn bốn món nữa mà"

Lục Viễn nghe thấy thế không nói gì rồi gắp cho tôi một miếng thịt tôm " ăn nhiều vào"

Thấy trêu Lục Viễn cậu ấy không có phản ứng gì thì tôi cảm thấy chán nản.

Vì trong đầu Lục Viễn lúc này đang nghĩ tại sao Từ Mộc nhắc đến chuyện đáng xấu hổ của anh làm gì và anh đang tìm đủ cách để giải thích cho Từ Mộc về hiểu lầm đó .

Cả bữa ăn đấy Từ Mộc và Lục Viễn chả ai nói với ai câu nào.

Lúc ăn xong thì tôi xem giờ thì mới có 8 giờ tối ra đến ngoài xe thì tôi đang định ngồi lên thì tiếng gọi của Lục Viễn gọi lại làm tôi giật mình.

"Từ Mộc"

"Gì vậy"

" Cậu có muốn đi đến nơi này cùng tôi không"

Lúc này tôi thấy cũng chưa muộn nên cũng đồng  ý.

Trong xe bỗng Lục Viễn lên tiếng " Nãy cậu đừng hiểu lầm gì nha, dù tôi hay đến đó ăn thật nhưng tôi chưa bao giờ làm chuyện gì ở đấy cả"

Sự ngây ngô của Lục Viễn làm tôi bật cười " Tớ đâu có hiểu lầm cậu đâu"

" Cậu cười là vẫn chưa tin tôi "

" Đâu tớ có cười đâu"

" Cậu đừng có mà chối tôi thấy hết rồi"

15 phút sau...

Cuối cùng cũng đến nơi tôi bước xuống xe thì ra nơi này là một khu vui chơi, Lục Viễn dẫn tôi vào bên trong , chúng tôi phải có vé mới được vào nên Lục Viễn bắt tôi đứng đợi cậu ấy ở đây.

Trong lúc chờ Lục Viễn đi mua vé về thì có một gã đàn ông tiến tới gần tôi.

" Này cô gái đi đâu sao đứng ở đây một mình thế này hay là đi chơi với anh đi"

" Tôi đứng đây đợi bạn của tôi" tôi nói lớn.

" Mặc chiếc váy này thì chẳng phải muốn cho anh ngắm hả , cô cứ hét to lên đi chẳng ai đến giúp cô đâu mà tất cả người xung quanh họ đã vào khu vui chơi hết rồi giờ chỉ còn tôi và cô ở đây thôi"

Quả nhiên mọi người đã vào khu vui chơi hết rồi còn Lục Viễn thì không biết bao giờ mới quay lại đây nữa theo phản xạ tôi liền lùi lại nước mắt không ngừng rơi " Đừng đến gần tôi"

Ông ta định vồ vào người tôi thì lúc này Lục Viễn vừa về thấy thế liền đấm mạnh vào mặt ông ta.

" Cái thằng danh con này mày muốn chết à"

" Ông có tin là tôi cho ông sống không bằng chết ở cái thành phố này không"

" Mày đợi đó" rồi ông ta liền chạy đi mất.

Lục Viễn quay sang tôi rồi nói " Xin lỗi cậu nha nếu tớ không bắt cậu đứng đây chờ thì cậu sẽ không bị như vậy."

" Tớ không sao"

Lục Viễn lấy tay nâng mặt tôi lên rồi lau nước mắt cho tôi " Đừng khóc nữa cậu mà khóc nữa thì sẽ không xinh nữa đâu"

" Vậy tớ không khóc nữa"

" Tớ mua được vé rồi giờ chúng ta vào trong thôi"

"ừ"

Tôi theo Lục Viễn vừa vào trong tôi liền thấy ba người nào đó quen quen hoá ra là ba người chị yêu dấu bỏ mặc tôi ở bữa tiệc đây còn gì.

Đi qua ba người kia tôi cố núp sau lưng Lục Viễn để ba người kia không phát hiện ra tôi.

" Cậu làm cái gì vậy"

" Cậu không thấy à"rồi tôi chỉ tay về phía ba người kia.

" Cậu định trốn ba người kia sao"

" Đúng rồi"

" Để tôi giúp cậu"nói xong Lục Viễn liền cởi chiếc áo khoác của mình ra rồi úp lên đầu tôi.

Tôi "...đúng là không nên tin cậu ta mà."

Tôi cảm nhận mình đã đi được một đoạn rồi thì lấy chiếc áo ra trả lại cho Lục Viễn " Trả cậu này"

Tôi đưa cho Lục Viễn chiếc áo rồi chạy đến một máy gắp thú trong lúc tôi đang chơi thì Lục Viễn có điện thoại nên đi ra một góc nghe.

Một lúc sau vẫn chưa thấy Lục Viễn quay lại tôi liền ngó nghiêng tìm thì thấy Lục Viễn và một cô gái nào đó đang nói chuyện với nhau rồi nọn họ quay sang nhìn tôi.

Tôi không biết bọn họ nói gì nhưng thấy hai người nhìn tôi rồi cười nên tôi cũng cười lại.

Với sự đen đủi của mình khi chơi gắp thú thì tôi vẫn chưa gắp được con nào đang định bỏ cuộc thì Lục tiến lại gần " Để tôi giúp cậu"

Lục Viễn vừa nói dứt câu thì cậu ấy đã gắp được được một con rồi đã vậy còn là con tôi thích nữa chứ.

" Tặng cậu" Lục Viễn đưa con gấu bông về phía tôi.

Tôi vui vẻ nhận lấy " cảm ơn cậu nha"

Bọn tôi đi dạo quanh đó một lúc thì thấy đã là 9 giờ 30 phút rồi, mà cổng ký túc xá sẽ đóng vào lúc 10 giờ.

"Lục Viễn chúng ta mau về đi muộn rồi"

" Ừ"

May mà khu vui chơi này cũng gần ký túc xá nên bọn tôi đi chỉ mất 10 phút.

Lục Viễn đưa tôi về đến cổng.

"Tạm biệt nha" Tôi quay người bỏ về thì Lục Viễn gọi lại.

" Từ Mộc"

" Hả"

" Cậu ... cậu hôm nay mặc chiếc váy này xinh lắm"

Nghe thấy cậu ấy khen mình tao bất giác đỏ mặt " tớ cảm ơn nha , lúc cậu đánh cái gã đàn ông ở khu vui chơi cũng rất ngầu đó"

" Vậy à" Lục Viễn mỉm cười,

" Thôi muộn rồi tớ lên ký túc xá đây , chúc cậu ngủ ngon nha"

" Chúc cậu ngủ ngon"

Hot

Comments

Beerus 🎉

Beerus 🎉

Chap mới tác giả ơi, tôi đang hóng!

2025-06-24

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play