Chap 3: Những Ngày Đầu Làm Vợ

3 tháng sau đám cưới Bangkok – Căn hộ cao cấp nơi vợ chồng Tata và Bank dọn về sống chung sau khi kết hôn.
Buổi sáng trong căn bếp nhỏ tràn ngập ánh nắng, mùi cà phê mới pha quyện cùng mùi bánh mì nướng. Tata đứng quay lưng lại, đeo tạp dề, tay đảo nhẹ chảo trứng.
Tata
Tata
"Anh dậy sớm thế? Hôm nay không phải được nghỉ sao?"
Bank ngồi xuống ghế, mái tóc còn hơi rối.
Suphanat (Bank)
Suphanat (Bank)
Anh nhìn Tata, mỉm cười: "Ừm. Nhưng lát nữa có buổi họp đội đột xuất. Có thể chiều mới về."
Tata quay lại, đặt đĩa thức ăn xuống bàn.
Tata
Tata
"Lại thay đổi đột xuất à? Từ lúc lấy nhau đến giờ, em đếm được chắc chưa tới 5 bữa mình ăn tối chung."
Suphanat (Bank)
Suphanat (Bank)
Bank hơi nhíu mày, nhưng vẫn giữ giọng nhẹ nhàng: "Bóng đá mà em. Lịch tập thất thường. Em biết rồi còn gì."
Tata cười nhẹ, che giấu nỗi hụt hẫng.
Tata
Tata
"Em biết... chỉ là, làm vợ rồi mới thấy — yêu một người bận rộn, nó khác với sống cùng một người luôn vắng nhà."
Bank không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ cầm dao nĩa cắt trứng, nhưng đôi mắt thì không nhìn vào đĩa ăn — mà đang dõi ra ngoài cửa kính, nơi ánh nắng rọi vào một ngày mới.
Buổi tối – căn hộ vắng tanh Tata ngồi trong phòng khách, mắt dán vào laptop. Bài viết phỏng vấn đang dang dở, nhưng tâm trí cô không tập trung nổi.
9h20 tối. Không tin nhắn. Không cuộc gọi. Cô mở điện thoại, bấm thử gọi cho Bank. Tín hiệu đổ chuông dài... rồi ngắt.
Tata
Tata
(lẩm bẩm): "Anh đang bận... hay là quên mất em đang chờ?"
Sáng hôm sau – 5h30 sáng Bank về đến nhà. Anh mở cửa nhẹ, cố không đánh thức Tata. Nhưng cô đã ngồi sẵn trên ghế sofa, trong ánh đèn vàng nhạt của phòng khách. Mắt cô thâm quầng.
Tata
Tata
"Anh bảo họp đội. Họp đến sáng?"
Suphanat (Bank)
Suphanat (Bank)
"Anh... xin lỗi. Họp xong mấy đứa rủ đi ăn đêm, rồi ngồi nói chuyện hơi lâu..."
Tata
Tata
(nhìn thẳng): "Anh đi với ai?"
Suphanat (Bank)
Suphanat (Bank)
Bank ngập ngừng. Một khoảng lặng ngắn. "Đồng đội thôi. Em đừng nghĩ linh tinh."
Tata khẽ gật đầu. Nhưng nụ cười hôm nay của cô không còn trọn vẹn như ba tháng trước nữa.
Một tuần sau – tại tòa soạn báo nơi Tata làm việc
NV bí ẩn/ NV khác
NV bí ẩn/ NV khác
Đồng nghiệp nữ: “Tối qua tôi thấy chồng cô ở Siam Paragon đó nha. Đi với ai nhìn sang lắm. Tôi còn tưởng là người mẫu cơ đấy!”
Tata cứng người.
Tata
Tata
"Chắc là đồng nghiệp trong giới thể thao thôi..."
Cô cười trừ, nhưng tim lại khẽ nhói.
Tối hôm đó – khi Bank về nhà Tata đặt bữa tối lên bàn. Không khí yên lặng. Bank đang nhắn tin, tay lướt trên điện thoại không ngừng.
Tata
Tata
"Bank."
Suphanat (Bank)
Suphanat (Bank)
(ngẩng đầu): "Hả?"
Tata
Tata
"Em nhớ hồi mới yêu nhau... anh từng bảo: 'Dù đi đâu, làm gì, anh cũng muốn chia sẻ với em đầu tiên.'"
Bank nhìn cô. Ánh mắt khó đoán.
Tata
Tata
(nhẹ giọng): "Giờ thì... em lại là người biết sau cùng. Mọi thứ."
Anh không đáp. Không phủ nhận. Cũng không giải thích.
Chỉ có tiếng muỗng chạm vào thành chén, và khoảng cách giữa hai người – ngày một rõ rệt hơn.
Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Toi thấy kết se đến nơi

2025-06-25

1

tuanhh

tuanhh

tạm ngưng đọc fic này ở đây...nào kết he rồi đọc🤓

2025-06-25

1

Đặng Ngọc Linh

Đặng Ngọc Linh

sao mà cưới nhau xong khoảng cách lại càng xa là sao zị

2025-06-25

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play