[Đam Mỹ] 22 Ngày Cuối Cùng
Chương 1:Bệnh
Năm nay là năm thứ sáu kể từ khi tôi trở thành thế thân cho người tôi yêu.
Hôm nay tôi và anh ấy sẽ đến dự sinh nhật ba tuổi của cháu tôi.
Trần Tịch Vân
Em mau lên được không? Cứ lề mề mãi thế
Trần Tịch Vân là người tôi yêu, nhưng tôi không biết anh ấy có yêu tôi hay không nữa.
Suốt sáu năm ở bên nhau, anh lúc nào cũng cáu gắt với tôi dù tôi chẳng làm gì.
Lâm Khả Dương
Em xong rồi ạ
Tịch Vân nhìn tôi từ trên xuống dưới với ánh mắt dò xét. Anh đột nhiên đứng lên khiến tôi hơi giật mình lùi lại.
Trần Tịch Vân
Ăn mặt phanh phui như này cho ai xem?
Trần Tịch Vân
Bước vào mặc thêm cái áo khoác đi
Chỉ lẳng lặng đi vào phòng lấy áo khoác. Lát sau tôi và anh đã ngồi trên xe để đến bữa tiệc.
Trần Tịch Vân
Sao lúc nào trông em cũng yếu đuối thế?
Trần Tịch Vân
Dạo này lại gầy đi rồi, tuần này đã đến bệnh viện chưa?
Anh ấy nghe tôi nói vậy thì cáu gắt, anh đập tay vào vô lăng.
Trần Tịch Vân
Phiền phức thật, em phải tự mình đi đi. Tôi không rảnh để đưa em đến đó định kì đâu
Trần Tịch Vân
Người gì đâu mà ốm yếu...chẳng giống như---
Tôi biết anh định nói tôi không giống ai.
Trần Tịch Vân
Haizz thôi bỏ đi
Trần Tịch Vân
Người như em sao giống cậu ấy được chứ
Trần Tịch Vân
Chỉ là phiên bản lỗi thôi
Tịch Vân lầm bầm, hình như tôi lại vừa khiến anh phiền lòng rồi.
Lâm Khả Dương
Quả nhiên em không giống anh trai em nhỉ
Lâm Khả Dương
Đành chịu thôi...
Tôi cười nhẹ, anh liền quay sang nhìn khuôn mặt tôi.
Hẳn anh sẽ thấy thương hại.
Trần Tịch Vân
Không nói chuyện này nữa
Nói rồi, tôi cúi đầu nhìn tay mình để bình tĩnh lại. Đầu tôi lại đau như búa bổ, choáng váng, buồn nôn...
Hơi thở tôi cũng không bình thường nữa. Nhưng may thay là tôi có để một hộp thuốc trong túi.
Trần Tịch Vân
Thuốc gì đấy?
Lâm Khả Dương
Thuốc giảm đau
Trần Tịch Vân
Bị gì mà phải uống thuốc giảm đau vậy
Thật ra không chỉ dừng lại ở việc đau đầu.
Anh bật cười như thể đó là chuyện hài.
Tôi không hiểu nên không nói gì thêm.
Đến bữa tiệc, tôi nhìn thấy anh trai tôi ra tiếp đón.
Lâm Trí
Mau vào đi, cả cậu nữa đấy Tịch Vân
Trần Tịch Vân
Ừm, đông khách thật nhỉ
Lâm Trí
Tất nhiên, sinh nhật đứa con đầu lòng của tôi mà
Trần Tịch Vân
Chúc mừng, chúc mừng
Lâm Trí
Tiểu Dương, đi nhanh lên em
Anh trai tôi cứ giục tôi đi nhanh, nhưng làm sao mà tôi đi nhanh được đây?
Trước mắt tôi bây giờ đã mờ đục, tôi dụi mắt để nhìn rõ.
Lâm Khả Dương
Ư...em...không thấy được
Trần Tịch Vân
Đừng đùa chứ
Trần Tịch Vân
Bây giờ lại tỏ ra yếu ớt cho ai xem vậy hả?
Lâm Trí thấy tôi và Tịch Vân đứng lại nên xoay sang hỏi.
Trần Tịch Vân
Không có gì đâu, cứ để em ấy đi sau đi. Dù gì cũng không phải trẻ con
Comments
𝚠𝚒𝚗𝚍𝚢𝚎𝚎𝚗💤 〈𝚎𝚎𝚌𝚑〉
anh mới là phiên bản lỗi của nhân loại đấy^^
2025-06-25
4
Cà rốt ngọt ngào🐱
rồi anh sẽ phải hối hận
2025-06-24
0
sharingei•nguoihonghot•√
hi
2025-06-24
0