Kế bên vũng máu là hộp sữa chuối

Tôi không hiểu sao mình vẫn chưa đuổi em ra khỏi hiện trường
Tôi nên làm vậy từ đầu, làm theo quy định, làm theo đúng trách nhiệm của một anh hùng quốc gia
Nhưng không. Tôi đứng đó, tay khoanh lại, nhìn em lom khom cạnh hàng rào, dí cái máy ảnh cũ xì vào mấy vết máu dưới đất
Takami Keigo
Takami Keigo
Nhóc chụp vậy có ra được gì không?
Takara Mono
Takara Mono
Ra được cái bóng anh đổ lên vũng máu
Takara Mono
Takara Mono
Thấy cũng nghệ thuật ghê
Lại cái giọng điệu tỉnh bơ đó...
Tôi rũ cánh xuống đầy cam chịu. Em không phá án, em đang sống trong một bộ phim đen trắng nào đó mà chỉ mình em xem
Takami Keigo
Takami Keigo
( thở dài )
Takami Keigo
Takami Keigo
Nếu muốn chụp nhiều ảnh hơn thì đi theo tôi
Tôi chẳng hiểu mình đang làm cái quái gì nữa
Em đi sau tôi, bước chân hơi nhỏ do chiều cao khiêm tốn, em chỉ tầm gần mét sáu là cùng
Mỗi lần tôi dừng lại, em cũng dừng. Mỗi lần tôi cúi xuống xem xét gì đó, em cũng cúi theo, nhưng không hẳn là nhìn cùng một thứ
Tôi đang kiểm tra mấy dấu vết trầy trên tường, thì em đột nhiên chỉ tay vào cái lon soda bị đá méo trong góc gần đó
Takara Mono
Takara Mono
Cái này không phải của nạn nhân, là vị cam. Nhưng nạn nhân có mùi trà bạc hà
Takami Keigo
Takami Keigo
( nhướng mày )
Takami Keigo
Takami Keigo
Nhóc biết nạn nhân uống gì luôn hả?
Takara Mono
Takara Mono
Hồi nãy tôi ngửi thấy, miệng còn hơi nồng mùi bạc hà
Takami Keigo
Takami Keigo
Và nhóc kết luận là trà bạc hà?
Takara Mono
Takara Mono
Ừ, hoặc là nước súc miệng siêu mạnh
Tôi định gạt phăng cái lí luận đó đi, nhưng… cái lon đó thật sự nằm hơi xa. Không có dấu trượt nào dẫn từ chỗ xác đến đó. Nghĩa là có người khác đã ở đây trước
Tôi quay lại nhìn em
Em không nói gì thêm, chỉ đang giở sổ ra vẽ lại hiện trường bằng nét vẽ nguệch ngoạc như tranh thiếu nhi. Vậy mà mấy chi tiết chính xác một cách lạ lùng
Takami Keigo
Takami Keigo
Nhóc học ở đâu ra mấy cái này vậy?
Takara Mono
Takara Mono
Hồi trước có định thi vô ngành hình sự, nhưng lười học luật. Vậy nên viết báo cho lẹ ( nhún vai )
Takami Keigo
Takami Keigo
Và vậy là chọn nghề nhà báo tự do?
Takara Mono
Takara Mono
Tự do ở đây nghĩa là tôi có thể vô dụng mà vẫn sống sót. Có khi còn sống khỏe
Takami Keigo
Takami Keigo
Nghe truyền cảm hứng quá ha ( nhướng mày )
Takara Mono
Takara Mono
Vậy anh có cảm hứng chưa?
Có. Nhưng không phải theo kiểu tôi nên có
Takami Keigo
Takami Keigo
Thật sự là đã học đại học rồi hả? Nhóc thật ra bao nhiêu tuổi vậy?
Takara Mono
Takara Mono
Lấy tuổi của anh trừ đi 2 là ra tuổi của tôi
22 trừ 2 tức là...
Takami Keigo
Takami Keigo
20?? ( ngạc nhiên )
Takami Keigo
Takami Keigo
Con nít thì không nên nói xạo đâu
Takara Mono
Takara Mono
Ai thèm xạo anh, không tin thì thôi
Takara Mono
Takara Mono
Cũng không cần tin
Takami Keigo
Takami Keigo
Nhưng rất khó tin mà, thật đó
___________________
Khi trời bắt đầu xế chiều, hiện trường được thu dọn bớt, mấy cảnh sát lần lượt rời đi, nhưng tôi vẫn chưa rời khỏi chỗ đó
Và em - vẫn loanh quanh chụp ảnh mấy cái góc “nhìn chẳng có gì đặc biệt” theo lời mọi người, đặc biệt là vị cảnh sát trưởng đã quá quen mặt em
Nhưng chính lúc đó, em dừng lại, chỉ tay lên tường
Takara Mono
Takara Mono
Ủa anh ơi, cái này có phải vết móng tay không? ( chỉ tay )
Takami Keigo
Takami Keigo
Cái nào? ( ngẩng mặt lên )
Vết xước trên nền tường xi măng. Nhỏ, mảnh, nằm rất cao, gần ngang tầm mặt người trưởng thành
Takara Mono
Takara Mono
Sờ thử đi, anh có quyền mà phải không?
Takami Keigo
Takami Keigo
Ờ, có
Tôi đưa tay sờ thử. Vết xước rất nông, nhưng rõ ràng là có ai đó đã bám vào đây. Cái vị trí này… quá cao để là điểm tựa của nạn nhân - người đó thấp hơn
Nhưng nếu có ai cao hơn, đang kéo người kia lên?
Tôi hạ tay xuống, đầu bắt đầu xâu chuỗi. Từng chi tiết nhỏ, từ vết máu loang bất thường, đến lon nước cam lạc lõng, và giờ là dấu móng tay… đều chỉ về một chuyện: nạn nhân đã giằng co
Nhưng quan trọng nhất - không phải tôi là người phát hiện ra
Là em
Em, với đôi mắt nhìn mọi thứ theo cách không ai nghĩ đến. Với mấy lời nói nghe như đùa nhưng lại khiến tôi phải đứng lại mà nghĩ kỹ thêm lần nữa
Tôi quay sang nhìn em. Em đang ngồi bệt xuống lề đường, uống hộp sữa chuối mua từ đâu đó, miệng còn dính một vệt trắng nhỏ trông vụng về hết chỗ nói
Takami Keigo
Takami Keigo
Nhóc thật sự không cố tình làm vậy đúng không?
Takara Mono
Takara Mono
Làm gì?
Takami Keigo
Takami Keigo
Phá án
Takara Mono
Takara Mono
Không
Takara Mono
Takara Mono
Tôi chỉ đi lượm mấy chuyện nhỏ nhỏ, mà mấy chuyện nhỏ nhỏ thì hay dính vào chuyện lớn lắm
Tôi bắt đầu thấy hơi nghi ngờ
Không phải nghi ngờ em là ai
Mà là nghi ngờ... có khi nào, mình cố ý không đuổi em đi từ đầu?
_________________
Fact:
Mono từng đi theo một con mèo hoang suốt 3 tiếng đồng hồ vì nghĩ nó dẫn tới hiện trường vụ án
Nhưng thật ra nó đang trong mùa gào và đang tìm bạn đời

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play