Chap 2

Hime
Hime
Truyện lệch nguyên tác nhá.
_______________
Có ai từng nói với hắn rằng.
“Đôi mắt cậu đẹp quá, nhưng buồn ghê.”
Hắn không trả lời.
Chỉ chớp mắt, như để giấu đi gì đó đang run rẩy dưới làn mi.
Vì chỉ mình cậu biết cái cách cậu nhìn nó chưa từng dành cho ai. Và sẽ không bao giờ dành cho một ai khác nữa.
_______________
Hắn ngồi dưới hiên, tay ôm vết xước nơi cánh tay.
Không khóc. Không nhăn mặt.
Chỉ im lặng nhìn mưa rơi, đôi mắt xanh nhạt ánh lên màu tro lạnh.
Nó chạy lại, thở dốc, quỳ xuống trước mặt hắn, mắt loé lên khi thấy máu rỉ ra.
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
bị thương đó! Sao không nói với ai?!
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Sera
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
không sao. Chút là hết.
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
cái kiểu không sao mà ngồi lì như mèo bị ướt mưa á hả?
Hắn quay sang nhìn nó , hơi cau mày.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
mèo gì?
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
mèo mà bị mưa tạt trúng đó. Mắt tròn, ướt, nhìn vừa tội vừa tức cười..
Nó cười khúc khích, rồi nghiêng người, ngó thẳng vào đôi mắt ấy.
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
mắt Haru giống y chang
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
nhìn vô là thấy buồn
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
thấy thương.
Hắn ngẩn người.
Đây không phải lần đầu có người nhìn vào mắt hắn.
Nhưng là lần đầu… hắn thấy mình được nhìn thật sự.
Không phải như “Hachi”.
Không phải như “Haruchiyo”.
Mà là Haru thôi.
Hắn quay mặt đi, nhưng tai đã đỏ ửng.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
vớ vẩn
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
mắt tao giống mèo
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
còn mày thì giống thỏ
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
thỏ thì hợp với mèo lắm mà
NovelToon
Hắn cắn môi.
Không nói gì thêm.
Chỉ kéo tay áo xuống che đi vết thương, và để cô bé ngồi cạnh mà tim đập rất khẽ, nhưng rất thật.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Từ hôm ấy, cái đuôi nhỏ cứ bám theo hắn không ngừng.
Đi đâu cũng lẽo đẽo cách vài bước.
Hắn quay đầu nó đứng đó.
Hắn ngồi xuống nó cũng ngồi theo.
Cái bóng bé xíu, tóc mềm, mắt sáng, tay luôn cầm gì đó: khi thì quyển truyện gấp đôi người, khi thì bánh gói vụng về.
Không nói nhiều. Không làm phiền.
Chỉ có mặt suốt.
Lúc đầu hắn khó chịu.
Sao cứ đi theo?
Sao không chơi với tụi khác?
Sao cười hoài vậy?
Hắn lườm, nó không sợ.
Hắn gắt, nó không chạy.
Chỉ chớp mắt, ngó hắn bằng cái ánh nhìn kỳ cục đó vừa thương, vừa biết rõ mình sẽ bị thương,nhưng vẫn chọn ở lại.
Thế rồi hắn quen.
Quen với cái tiếng “Haru!” mỗi sáng.
Quen với việc có ai đó ngồi cạnh, dù không nói lời nào.
Quen với mùi bánh nướng vỡ vụn dính trên áo.
Quen với cảm giác… không còn một mình.
_______________
Hắn đứng nép sau cánh cửa gỗ ọp ẹp, tim đập mạnh như muốn phá tung lồng ngực.
?
?
cặp vợ chồng ấy muốn nhận nuôi con bé.
?
?
gia đình ấy có vẻ tử tế lắm. Bé Sera gặp may rồi.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
?
May?
Hắn không thấy đó là may mắn gì hết.
Chẳng hiểu vì sao.
Chỉ thấy thứ gì đó trong ngực siết chặt lại, như bị móc đi một phần tim mà không xin phép.
Con nhỏ đó.
Người cứ lẽo đẽo sau lưng hắn mỗi ngày.
Người đã từng gọi hắn là “mèo bị mưa tạt” rồi cười toe toét.
Người duy nhất không sợ khi hắn nổi cáu.
Người duy nhất gọi hắn là Haru.
Vậy mà giờ.
sẽ thành “con gái của ai đó”.
Sẽ mặc váy đẹp, ở nhà có vườn, học trường mới, có họ tên mới.
Sẽ cười với người khác.
Sẽ gọi người khác là “ba”, “mẹ.”
Từ hôm ấy, cái đuôi nhỏ vẫn bám theo hắn như thường.
Cười. Nói. Cằn nhằn chuyện hắn quên ăn sáng.
Vẫn là cái bóng nhỏ lẽo đẽo cách một bước sau lưng.
Nhưng giờ, mỗi bước chân của nó,lại như đang đi xa khỏi hắn từng chút một.
Không ai biết.
Ngay cả nó cũng không.
Rằng mỗi lần nghe ai nhắc đến “gia đình mới”,
Haru lại siết tay mình đến bật máu.
Rằng mỗi tối, hắn nằm quay lưng về phía nó,vì không dám nhìn không dám hỏi không dám giữ.
Giữ bằng cách nào?
Hắn cũng chỉ là một đứa trẻ rách rưới trong trại này.
Không có họ. Không có tiền. Không có tương lai để trao.
Cái duy nhất hắn có… là ánh mắt từng khiến nó ở lại.
Nhưng ánh mắt đâu níu được chân người ta đi.
Và lần đầu tiên trong đời, một ý nghĩ trần trụi trào lên như lửa.
“Tao muốn cướp nó khỏi tay họ.”
“Không phải vì tao tốt.”
“Không phải vì nó cần tao.”
“Mà vì tao không chịu nổi cái cảnh thấy nó thuộc về một nơi không có tao.”
_______________
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Haru
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Haru
Nó thì thầm bên tai hắn.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
?
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
nhìn kìa
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
họ là ai vậy Haru?
Hắn đảo mắt nhìn hai ngừoi lạ đang nói chuyện cùng với bà giáo.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
ra sân chơi
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
được rồi~
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
nghe Haru hết
Tim hắn thoắt lại.
“Sắp đi thật rồi à?”.
_______________
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
là thật ạ?
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
con sắp được nhận nuôi rồi sao
?
?
ừm
?
?
Sera ngoan của ta
?
?
đây là bố mẹ tương lai của con
?
?
ta cho con và họ gặp nhau làm quen
?
?
ngày mai họ đến đón con về nhà.
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Haru có được đi cùng con không ạ
Vừa nghe thấy sắp được nhận nuôi.
Nó liền hớn hở hỏi.
Hiran
Hiran
Haru?
Hiran
Hiran
ta chưa gặp cậu bé lần nào.
Hiran
Hiran
nếu con muốn
Ymahu
Ymahu
chúng ta có thể nhận nuôi cậu bé đó
Ymahu
Ymahu
/cười mỉm/
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
thật sao ạ
Nó sáng mắt.
Ymahu
Ymahu
ta nói thật
?
?
vậy để ta gọi thằng bé nào nhé
?
?
Sera con ở lại nói chuyện thêm với bố mẹ nha
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
vâng ạ!!
___
?
?
Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
vâng?
?
?
bố mẹ của Sera muốn nhận nuôi con cùng với con bé
?
?
con vào nhà nói chuyện cùng họ nhé!
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
..
Hắn gật đầu.
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
aaa
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Haruuu
Nó nhào tới ôm hắn.
Hắn bất lực lấy tay ôm eo để đỡ con nhóc loi choi này.
Hiran
Hiran
đây là cậu bé đó sao?
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
Haruu tớ nói với bố mẹ là muốn chúng ta sẽ về nhà cùng nhau đó!!
Hắn khựng lại.
Đôi mắt hắn dán chặt vào nó không chớp, không chào đón.
Chỉ có thứ gì đó… tối sầm lại.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
làm gì vậy?
Giọng hắn khàn khàn. Không hẳn là giận.Nhưng lạnh.
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
tớ muốn chúng ta được ở cùng nhau mà! Haru khỏi phải lo nữa, không ai chia rẽ chúng ta hết
Nó cười.
Vô tư.
Còn hắn thì nhìn nụ cười đó như thể… nó sẽ biến mất bất cứ lúc nào.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
không muốn
Một câu nói rơi xuống như đá nặng giữa tim nó.
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
hả..?
Hắn siết chặt tay.
Quay mặt đi.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
không muốn được nhận nuôi
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
không muốn vào căn nhà đó
Nó lặng người.
Không hiểu. Không chấp nhận được.
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
tại sao?
Everleigh Seraphina
Everleigh Seraphina
tớ làm gì sai hả..?
Hắn hít một hơi thật sâu.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
không
“không”.
“cậu ấy không muốn bên cạnh mình sao?”.
“tại sao?”.
_______________
Hot

Comments

awita_llu

awita_llu

Tác giả có tài, truyện hay quá mức mong đợi 🤗

2025-06-26

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play