Ái Tình Khó Cưỡng
Diệp Tuyết Dao hôm nay vừa mới mở mắt dậy đã được ông anh trai không mấy tốt lành của mình hứa hẹn dắt cô đi chơi, tưởng đi đâu thú vị lắm, không ngờ là đi leo núi.
Dòng suy nghĩ "Diệp Châu Phong, anh đúng là thằng hâm." - Vừa lướt qua thì "bịch" một tiếng, quả báo vì khẩu nghiệp đến ngay tức khắc, Diệp Tuyết Dao trượt chân, té rách cả đầu gối.
Nhìn một mảng đỏ lòm, ứ máu trên chân mình, Diệp Tuyết Dao ức lắm, vừa vì đã không được ngủ ngon, lại còn phải bị tổ thương "thể xác", đau muốn chết, càng nghĩ càng tức, cô bật khóc nức nở, ánh mắt trừng trừng nhìn Diệp Châu Phong.
Diệp Châu Phong vừa thấy em gái bị té thì vội vàng móc điện thoại ra chụp lại, mấy khoảng khắc thảm thương này của Diệp Tuyết Dao còn đỉnh gấp mấy lần mấy vở hài kịch tivi.
Chụp đã đời rồi, được tận hai mươi bức, Diệp Châu Phong vẫn không có ý định đỡ Diệp Tuyết Dao dậy. Anh đứng đó nhìn cô cười cười, điệu bộ gợi đòn, châm chọc nói:
"Mới té chút đã khóc bù lu bù loa lên rồi, em làm mất mặt ông cha già làm tướng của anh quá."
Diệp Tuyết Dao trân trối nhìn lên khuôn mặt ngứa đòn của ông anh trai trời đánh của mình. Cô đáng yêu như vậy, hai người sao có thể là cùng một bụng mẹ chui ra được trời?
Hôm nay, Diệp Châu Phong hào phóng rủ rê em gái nhỏ của mình đi leo núi, thật ra là vì anh muốn nói với Diệp Tuyết Dao chuyện mình sắp sang Mỹ du học. Bình thường ở nhà hai anh em phải bỡn cợt nhau mới ăn cơm ngon được, nhưng thật ra Diệp châu phong rất yêu thương đứa em gái duy nhất của mình. Anh cũng biết Diệp Tuyết Dao cũng rất thương anh, cũng không phải tốt lành gì, nhưng nếu như anh đi rồi thì đâu không còn ai cho con nhóc này bắt nạt nữa.
Nghĩ đến chuyện này, Diệp Châu Phong nặng nề thở hắt ra một hơi, chưa kịp đỡ Diệp Tuyết Dao dậy, thì một giọng nói quen thuộc bất chợt vang lên:
"Mày đúng là thằng anh không đáng tin cậy nhất tao từng gặp." - Hoàng Nam Nguyên từ đằng sau đi tới, gạt Diệp Châu Phong qua một bên, đưa tay kéo Diệp Tuyết Dao đứng dậy, phủi lớp đất cát còn dính trên mặt quần áo cô, nhẹ giọng hỏi: "Em có sao không."
Diệp Tuyết Dao nhìn người đàn ông trước mặt, hai mắt mở to ngờ vực... Người này là ai? Cô có quen sao? Trong đầu còn đang tự hỏi đủ điều thì Diệp Châu Phong sau lưng đã nhào tới, khoác vai anh ấy trêu chọc:
"Là chí hướng lớn gặp nhau, hay mày cũng bắt chước đi leo núi để gần gũi tao."
Cả Diệp Tuyết Dao và Hoàng Nam Nguyên nghe nghe xong đều đơ cả người, Diệp Tuyết Dao cảm thấy người anh này của cô quá là không biết xấu hổ rồi!
Hoàng Nam Nguyên gạt mạnh tay Diệp Châu Phong ra, vẻ mặt kì thị nói:
"Mày vừa không đáng tin cậy vừa, vừa không biết quê là gì."
Nghe tới đây, Diệp Tuyết Dao cũng hiểu, người này hình như là bạn của Diệp Châu Phong, cô nhìn Hoàng Nam Nguyên lễ phép:
"Cảm ơn anh."
"Không có gì, đừng có giao tính mạng mình cho thằng anh không biết tốt xấu của em." Anh dịu dàng nói.
Diệp Tuyết Dao bất mãn nhìn Diệp Châu Phong một hồi đanh giọng trả lời anh:
"Em tất nhiên là không dám giao cho anh ấy rồi! Tại vì anh ấy giỏi nên đầu thai trước, nếu không, em mà làm chị chắc chắn sẽ ngày ngày bảo ban dạy dỗ lại đứa em không ổn định về mặt tinh thần này."
Không khí trên núi hôm nay thực sự rất dễ chịu, nhưng xung quanh Diệp Châu Phong lại lạnh ngắt, anh đang bị chính em gái mình và thằng bạn nối khố, cùng công kích, chê bai sao?
Hoàng Nam Nguyên bật cười trước dáng vẻ không sợ trời, không sợ đất, công kích người khác rất có sát thương này của cô, nếu không phải là em gái của Diệp Châu Phong thì còn là em gái của ai nữa... Hai anh em mỏ hỗn y chang nhau!
Nghĩ rồi, Hoàng Hải Nam mở ba lô của mình lấy trong đó một chai thuốc đỏ và băng gạc ra dìu Diệp Tuyết Dao ngồi xuống một tảng đá gần đó:
"Anh rửa vết thương cho em."
"Không cần đâu sẽ rát lắm." Diệp Tuyết Dao sợ hãi rụt chân lại.
Diệp Châu Phong bên cạnh nghe vậy liền cười hắt ra một hơi, mỉa mai nói:
"Nó không sợ gì hết, nhưng sợ đau... một con tiểu yêu nhưng sợ nhất là đau, kém cỏi!"
Diệp Tuyết Dao nâng mắt lườm Diệp châu phong, cái mỏ nhọn hoắc chỉ biết móc xỉa người khác, thật muốn đá thằng cha này một đá.
"Nếu không rửa vết thương sẽ nhiễm trùng, lúc đó sẽ càng đau hơn." - Hoàng Nam Nguyên vừa nói, vừa nhẹ tay kéo lấy chân cô.
Hai má Diệp Tuyết Dao đột nhiên đỏ lên, ngượng ngùng "dạ" một tiếng, để cho anh muốn làm gì thì làm, còn mình thì nhắm nghiền hai mắt mắt, tay nắm chặt thành nắm đấm.
Hoàng Nam Nguyên làm rất nhẹ nhàng, nhưng đau rát vẫn là đau rát thôi, Diệp Tuyết Dao ứa nước mắt, cắn răng chịu đựng. Khi cô len lén hé mắt ra nhìn, ở góc độ này, nhìn từ trên xuống, cô cảm thấy, anh trai này, cũng rất đẹp trai nha. Ngũ quan này thực sự là thu hút hết đám con gái cũng đang cùng leo núi với bọn họ, nãy giờ cứ ngoái lại nhìn anh. Diệp Tuyết Dao giống như có thuốc tê, cứ chăm chú nhìn Hoàng Nam Nguyên quấn băng gạc lại cho mình, tim cô đập mạnh, thứ cảm xúc dạt dào ấy, là lần đầu cô gặp phải, dù sao cô cũng chỉ mới mười bốn tuổi thôi mà!
Diệp Tuyết Dao nghĩ, đã đẹp trai còn dịu dàng như vậy chắc anh ấy có bạn gái rồi. Cô thoáng thất vọng, mặt xịu xuống, trong đầu suy nghĩ cứ miên man.
"Này nhóc, mày đau đến mất hồn luôn à." - Tiếng nói của Diệp Châu Phong đã vô tình kéo cô về thực tại, cô nhìn xuống thì thấy đầu gối mình đã được Hoàng Nam Nguyên băng bó xong rồi.
Hoàng Nam Nguyên đứng lên, nhìn cô rồi hỏi:
"Em tự đi xuống núi được không?"
"Để tao cõng nó, đúng là gánh nặng cuộc đời tao mà." Diệp Châu Phong nói, còn làm ra vẻ mặt tự an ủi bản thân mình.
Diệp Tuyết Dao nhìn thằng cha trước mặt, chán tới nổi không muốn nhận tên này là anh trai. Cô hậm hực nói:
"Có không đi được cũng không cần anh cõng."
Hoàng Nam Nguyên thấy hai anh em này thực sự như chó với mèo, đành bất lực đề nghị:
"Vậy để anh cõng em" - Nói rồi, anh ngồi xuống đưa lưng về phía cô. Diệp Tuyết Dao có chút ngập ngừng, nhưng vẫn mím môi cười, nhoài người tới, leo lên lưng anh, tại vì hình như cô hơi thích tiếp xúc với ông anh mới quen này.
Trên đường xuống núi chỉ có Diệp Châu Phong cứ không ngớt miệng, thực ra với người khác anh rất lạnh lùng, nhưng trước mặt là em gái yêu và thằng bạn chung chăn gối từ lúc còn học nội trú cấp 2 của mình là giống như một nhân cách khác.
"Em tên là Tuyết Dao đúng không?" - Hoàng Nam Nguyên hỏi cô.
"Sao anh biết ạ!" - Diệp Tuyết Dao ngạc nhiên, không phải cô chưa giới thiệu tên với anh sao?
"Anh trai của em lúc nào cũng nhắc tới em." - Hoàng Nam Nguyên vừa cười nói vừa xốc nhẹ cô lên để cô không trượt xuống.
Diệp Tuyết Dao liếc nhìn Diệp Châu Phong đang đi phía trước, oán trách lên tiếng:
"Chắc không phải là nói xấu em chứ?"
"Nó nói ở nhà nó có một con quỷ nhỏ, không chửi lại người ta thì sẽ méc cha, mách mẹ, để nó bị ăn đòn oan, nhưng hôm nay anh thấy nó không những không biết xấu hổ còn nói xạo nữa, em rõ ràng rất dễ thương mà." Hoàng Nam Nguyên cười nói.
Diệp Tuyết Dao đỏ mặt, anh khen cô dễ thương! Anh khen cô dễ thương đó! Thần trí của Diệp Tuyết Dao như đã bay đến chín tầng mây. Cô cố gắng kiềm nén lại, bĩu môi nói:
"Biết ngay mà miệng anh ấy thì có lời nào tốt đẹp chứ."
Diệp châu Phong nghe cuộc trò chuyện của hai người thì rất bức xức:
"Mày bán đứng anh em, dễ thương chỉ là vỏ bọc nó dùng để dụ dỗ người khác trị tao thôi, mày bị lừa rồi."
Hai người không ai thèm nghe Diệp Châu Phong chỉ im lặng khinh bỉ.
"Tên của em rất đẹp."
Diệp Tuyết Dao đỏ mặt, cô cảm thấy hình như mình lại xấu hổ nữa rồi, mỗi khi anh khen cô lại xấu hổ:
"Còn anh, anh tên gì?"
"Nam Nguyên, Hoàng Nam Nguyên."
Diệp Tuyết Dao thầm lẩm bẩm cái tên của anh trong miệng, khóe môi khẽ cong lên một nụ cười rạng rỡ.
Im lặng cả đoạn đường dài, cuối cùng cũng xuống đến chân núi, Hoàng Nam Nguyên đặt Diệp Tuyết Dao xuống, khẽ cười nói:
"Tạm biệt, anh còn phải về nhà soạn đồ để kịp ra sân bay."
"Anh đi nước ngoài sao?" Diệp Tuyết Dao thắc mắc hỏi anh.
"Anh sang Mỹ du học, anh em cũng đi cùng mà, nhưng anh sang đó trước nó sang sau." Hoàng Nam Nguyên vừa luyến tiếc nhìn một vòng khung cảnh nơi này vừa trả lời cô.
Diệp Châu phong bên cạnh thì giật mình hoảng hốt, nhưng không kịp bịt miệng thằng bạn mình lại, chuyện này anh muốn tự nói với em gái anh mà!
"Cái gì, Diệp Châu phong cũng đi?" - Diệp Tuyết Dao cả kinh, ánh mắt quét sang bên cạnh, nhìn chằm chằm Diệp Châu Phong, từ từ rớm lệ.
"Em không biết à?" - Hoàng Nam Nguyên ngạc nhiên hỏi lại.
Diệp Châu phòng dè dặt nhìn em gái, ủ rũ nói: "Tao chưa kịp nói."
Diệp Châu Phong tới gần, xoa đầu quỷ nhỏ của mình: "Anh dắt em đi chơi là để nói cho em đó, đừng giận."
Diệp Tuyết Dao ngước mắt lên nhìn anh, đôi mắt cô đã ngấn nước, cô không thấy giận nữa, mà thấy rất buồn, anh của cô sẽ xa cô, người cô mới rung động cũng xa cô. Cô ôm chặt Diệp Châu Phong khóc nức nở, anh cũng chỉ biết bất lực an ủi em mình.
Hoàng Nam Nguyên đứng bên cạnh cảm thấy hai anh em này lúc nãy còn như chó với mèo, giờ biết phải xa nhau thì lại nức nở. Anh đột nhiên thấy ghen tị với Diệp Châu Phong vì có em gái để yêu thương.
Diệp Tuyết Dao giải tỏa tâm trạng mình xong rồi thì cái áo của Diệp Châu Phong cũng lấm lem nước mắt nước mũi, anh bất lực, nhưng cũng không dám mắng em gái mình như mọi ngày.
Hoàng Nam Nguyên tạm biệt lần nữa với hai anh em thì lên xe mô tô của mình rời đi, tiếng xe rất lớn cũng chạy rất nhanh. Diệp Tuyết Dao nhìn anh rời đi, trong lòng rất khó chịu, cô lần đầu rung động, chưa kịp hiểu cảm giác đó là như thế nào người ấy đã rời khỏi cuộc sống của cô rồi. Cô tự nói với lòng mình:
"Tạm biệt Hoàng Nam Nguyên! Nếu anh quay về, em vẫn còn thích anh, em nhất định, nhất định sẽ theo đuổi anh."
Xin chào các độc giả thân yêu của Cam. 🍊 đã trở lại rồi đây!
Một bí mật nho nhỏ, thật ra "Ái tình khó cưỡng" có tên gốc là "Khó bằng cô ấy". Đây mới là bộ truyện đầu tay của Cam đó. 🍊 viết cách đây hơn 2 năm, cũng từng được đăng trên app, nhưng do có nhiều lý do, tui đã ngứa tay xóa truyện, xóa sạch tất cả😋. Hôm qua tui đăng nhập lại acc face cũ, mới thấy mấy chương đầu tiên mà thời mới viết truyện tui đã đăng lên face để quảng cáo 😞 lúc đó không có nhiều lượt đọc như bây giờ... Nghĩ lại, hoài niệm dễ sợ!
Sau khi đọc lại bộ truyện đầu tay của mình, Cam quyết định sẽ chau chuốt lại các tình tiết trong truyện, cũng giống như quá trình tự nhìn nhận lại bản thân, và viết lại cái kết của câu chuyện cũ....( Thật ra là dữ liệu bị xóa hết nên tui cũng quên mất cái kết nó ra sao rồi mấy bà😛)
Mọi người hãy ủng hộ 🍊, và xem thử xem trong 2 năm qua cách viết truyện của cam 🍊đã thay đổi như thế nào nha😘😘😘😘 Yêu mọi người.
Updated 53 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Bé ra truyện từ ngày hôm qua mà nay mới nhận được thông báo. Mò vô liền thì cả chục chương hoa cả mắt lun:))) Chúc mừng try mới nhé/Rose//Rose/ Bộ đầu tay mà chau chuốt lại dưới văn phong này cũng ko tệ đâu. Chúc bé thành công /Heart//Heart/
2025-06-27
15
🌬️Love n peace 🤟🧡
@Quỳnh Chi nè hay hấp dẫn có @Joyce Phan đọc nữa nè
2025-07-04
2
🌬️Love n peace 🤟🧡
@Thương Nguyễn 💕💞 hay kịch tính nè người đẹp
2025-07-04
2