Chương 3 : Không muốn nhận ra
An Tử Ca bị đám người Phó Tầm Ngạn đưa vào đến cổng thành.An Tử Ca ngước đầu nhìn lên,cổng thành to lớn,cánh cửa gỗ được sơn màu đỏ, phía trên tường khắc ba chữ An Lạc Thành
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
*Mình sắp được gặp lại Hàn Uyên rồi, chỉ chút nữa thôi*
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
[ quay đầu nhìn lại ]
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
Đưa hắn vào nhà lao
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
Này vị huynh đệ...Ta quả thật không hề biết mình đã phạm tội gì
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
[ Nheo mắt nhìn y ] Vì ngươi là đáng bị bắt thôi
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
.... Ngươi nói có lý tí đi
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Tử Ca,huynh nghĩ lại xem đã làm gì?
An Tử Ca lục lọi trong ký ức, từ khi hắn đến đây chưa từng hành xử lỗ mãng.Chỉ có hôm nọ, vì bắt gặp một người trông giống với người đã bị nhốt cùng hắn trong khu nô lệ nên có hơi kích động
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
Aiz vị quan gia,hiểu lầm thôi mà..Ta chỉ là có chuyện muốn hỏi người đó
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
Ai mà biết ngươi có ý đồ gì? Người đó là người mà thành chủ nhà ta thích
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
[ Chấn kinh ] Vị cô nương đó là người của Diêm Hàn Uyên sao?
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
[ quát ] Hỗn xược,ai cho ngươi gọi tên húy của thành chủ
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
[ Giật mình ,lẩm bẩm ] Trước đây ngày nào ta cũng gọi có sao đâu...
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Phó Tầm Ngạn,quả thật chỉ là hiểu lầm thôi
An Tử Ca nhìn hai người bọn họ,hắn phát hiện, hình như hai người này có quan hệ gì đó.Ánh mắt của Quân Khê Tầm dành cho Phó Tầm Ngạn không hề đơn giản
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
[ Ngó lơ lời của Quân Khê Tầm ] Ta chỉ làm theo đúng luật do thành chủ đưa ra, muốn biện hộ gì thì đợi thành chủ về rồi tính
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
Hắn không có trong thành sao
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
Thành chủ đi làm việc chính sự, người không liên quan như ngươi hỏi làm gì
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
Đưa đi
An Tử Ca và Quân Khê Tầm bị ném vào trong ngục tối ẩm ướt.An Tử Ca ngồi nghịch cọng rơm suy nghĩ
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
Bây giờ ta đang ở trong cơ thể của người khác,sợ là gặp rồi huynh ấy cũng không nhận ra ta
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
[ Nhìn An Tử Ca đang lẩm bẩm,bản thân cũng cúi đầu cầm lấy miếng ngọc bội ] Đừng lo, nếu thực sự là bằng hữu thì hắn sẽ nhận ra huynh
An Tử Ca quay đầu lại nhìn y.Kể từ lúc hắn xuyên không đến đây,Quân Khê Tầm chính là người đầu tiên phát hiện ra hắn cũng giúp đỡ hắn rất nhiều nhưng trên người của người này,An Tử Ca thấy được sự thần bí
Một tuần ở chung mặc dù Quân Khê Tầm chỉ ở trong nhà, hết cho gà ăn lại đi hái thuốc bán lấy tiền
Người trong Trấn coi y như phật sống,khen ngợi không ngớt.Điều kì lạ hơn là,An Tử Ca còn nhìn thấy ánh sáng sánh luôn luôn bao bọc lấy Quân Khê Tầm
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
[ Thu lại ánh mắt,hắn thở dài ] Vốn dĩ ban đầu còn muốn nhận lại bằng hữu,nhưng bây giờ y đã là người cao cao tại thượng như vậy.Làm sao ta với tới được
Thẩm Liệt Thư_Nhị cô nương Thẩm gia
Hàn Uyên! [ mỉm cười ôn hòa ]
Diêm Hàn Uyên_Thành chủ An Lạc.
Liệt Thư, muội đi đường vất vả rồi [ Đừng dưới xe ngựa đưa y ra ]
Thẩm Liệt Thư_Nhị cô nương Thẩm gia
[ Nắm lấy tay y bước xuống ] Không vất vả,gặp được huynh muội vui lắm.
Diêm Hàn Uyên_Thành chủ An Lạc.
[ Buông tay ] Ừm, ta có chuẩn bị đồ ngọt cho muội
Thẩm Liệt Thư_Nhị cô nương Thẩm gia
[ Hụt hẫng nhìn tay giơ giữa không trung ] Ân, cảm ơn huynh..
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
[ Đi tới ]
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
Thành chủ,ta đã đem bắt tên mạo phạm Thẩm nhị cô nương rồi. Hắn cứ khăng khăng nói mình quen ngài
Thẩm Liệt Thư_Nhị cô nương Thẩm gia
Bỏ đi, từ trước đến nay lúc nào cũng có người tự nhận là quen Hàn Uyên huynh mà.
Thẩm Liệt Thư_Nhị cô nương Thẩm gia
Chẳng qua là muốn được dựa hơi huynh ấy hưởng vinh hoa phú quý
Diêm Hàn Uyên_Thành chủ An Lạc.
Đưa người tới để ta đích thân thẩm vấn
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
Rõ!
An Tử Ca và Quân Khê Tầm nhàm chán nhìn qua khe cửa sổ nhỏ hẹp trên tường.Quân Khê Tầm còn đang mải mê kể cho An Tử nghe về những sự kiện xảy ra trong tám trăm năm
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Sau khi vụ buôn nô lệ bị phát hiện Tấn Triêu bị những vị thần trên thiên giới đưa về định tội.Còn những nô lệ kia,sau thời gian bị giam giữ tra tấn cuối cùng cũng được tự do.
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Nhưng tự do đối với họ xa xỉ vô cùng, chỉ sau một nén hương. Bầu trời bỗng nhiên tối sầm,thiên binh thiên tướng kéo tới cùng với thủ lĩnh của họ Hạo Điền tướng quân
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
Không lẽ họ muốn giết người diệt khẩu?
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Đúng vậy,bọn họ muốn giết chết hết những nô lệ không có linh căn, giống như sâu bọ bị đè bẹp
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Trong khoảnh khắc đó, một thiếu niên nô lệ vô tình có được linh lực mạnh mẽ, cùng với sự hận thù đã liều mạng đánh trả
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Nhưng bên thiên giới người đông sức mạnh, chỉ một mình hắn sao có thể chống trả
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Cuối cùng hắn bị thiên giới bắt đi, phát hắn bị sét đánh
An Tử Ca nhìn trần nhà, những viên gạch đã ngả màu có thể thấy được nhà ngục này đã xây dựng từ rất lâu
Hai người còn muốn nói thêm,phía sau bức vách bên ngoài Phó Tầm Ngạn đã ở đó
Phó Tầm Ngạn_Thủ vệ của Diêm Hàn Uyên.
Thành chủ về rồi,kêu ta dẫn các ngươi đi thẩm vấn
Diêm Hàn Uyên ngồi độc trên ghế,tay vân vê miệng ly trà,nhắm mắt dưỡng thần.Khi Phó Tầm Ngạn dẫn người đến,hắn mới mở mắt ra nhìn
An Tử Ca bị bắt quỳ bên dưới,hắn cúi đầu nhìn sàn. Thật sự rất muốn nhìn xem,Diêm Hàn Uyên đã thay đổi bao nhiêu
Diêm Hàn Uyên_Thành chủ An Lạc.
[ Giọng trầm thấp đầy lạnh nhạt ] Hai người các ngươi ngẩng đầu lên để ta xem xem
Khoảnh khắc An Tử Ca ngước lên nhìn,hắn mở to hai mắt.Người kia ,tóc dài xoã đến ngang lưng, hai bên có chỏm tóc được tết gọn kéo ra phía sau.
Đôi mắt sắc bén lạnh lùng,chỉ cần đối phương nhìn vào cũng có thể cảm nhận hàn khí toả ra
Diêm Hàn Uyên đã thực sự biến thành một người khác,một người hoàn toàn thuộc về thế giới này
Thẩm Liệt Thư_Nhị cô nương Thẩm gia
Chính là hắn đã mạo phạm muội [ chỉ An Tử Ca ]
Diêm Hàn Uyên_Thành chủ An Lạc.
Nhà ngươi tên gì?
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Quân Khê Tầm
Diêm Hàn Uyên_Thành chủ An Lạc.
Ta không hỏi ngươi
Diêm Hàn Uyên_Thành chủ An Lạc.
Ngươi lại đến gây sự gì?
Quân Khê Tầm_ Tuyết Thần Quân.
Ta đến đây lần này để giúp bằng hữu tìm lại cố nhân [ nhìn An Tử Ca ]
Diêm Hàn Uyên_Thành chủ An Lạc.
[ Liếc sang An Tử Ca,hắn chợt khự lại ]
Diêm Hàn Uyên_Thành chủ An Lạc.
Ta đã làm gì mà ngươi khóc?
Không biết từ khi nào, nước mắt của An Tử Ca đã chảy dài trên má, cảm giác tội lỗi đó lại lần nữa dâng lên. Hoá ra, người thiếu niên tội nghiệp đó lại là,bạn của mình
Nỗi đau truyền đến,An Tử Ca cúi đầu,bịa ra một cái tên
An Vô Hoạch_Cố Thành chủ An Lạc.
Ta tên Vô Hoạch
Comments