Tam Sinh Tam Thế ( Trời Ban Duyên ) Mặc Bạch
Chương 2
Mặc Uyên
//uống ngụm trà nhỏ//
Mặc Uyên
//quay sang hỏi Chiết Nhan//: "Trong lúc ta ngủ có người nào giống như ta không"
Bạch Thiển
//giật mình, quả thật là có một//
Chiết Nhan
//nhìn Bạch Thiển rồi nhìn Bạch Chân//
Chiết Nhan
//cuối cùng nhìn Mặc Uyên nói//: "Quả thật có một người Tiểu Thập Thất của đệ rất quen thuộc đấy"
Bạch Thiển
//trừng mắt nhìn Chiết Nhan//
Mặc Uyên
//quay sang hỏi Bạch Thiển//: "Tiểu Thập Thất con quen sau"
Bạch Thiển
//ngại ngùng//: "Dạ người mà Chiết Nhan nói Chắc là vị Hôn Phu của đệ tử"
Mặc Uyên
//ly trà lé nước một chút//
Mặc Uyên
//thầm lập lại//: "Vị Hôn Phu.."
Chiết Nhan
//nhìn Mặc Uyên phản ứng hiểu rõ Tình cảm của Hai người này ,dù sao cũng tại mình mà//
Đột nhiên
Bạch Thiển nghe được tiếng lòng của Mặc Uyên, Sư Phụ của nàng
Mặc Uyên
//trong lòng nói//: "Tiểu Thập Thất lại có Hôn Phu rồi sao, vậy là Vi Sư về trễ rồi sao"
Bạch Thiển
//nghe được thanh âm, nàng đột nhiên quay đầu nhìn Mặc Uyên//
Chiết Nhan
//phản ứng của Bạch Thiển hắn mơ hồ//
Mặc Uyên
//đột nhiên đôi mắt buồn sâu thẳm//
Bạch Thiển
//nhìn thấy hết ,nhưng không kinh động//
Mặc Uyên
//hắn hít một hơi và nói//: "Tiểu Thập Thất đệ đệ ruột của Vi Sư lại bị con dụ dỗ rồi"
Bạch Thiển
//giật mình, hỏi//: "Đệ đệ của Sư Phụ sao"
Chiết Nhan
//bất ngờ hỏi//: "Thật vậy sao, có thật sự đấy trông rất giống đệ đấy Mặc Uyên"
Mặc Uyên
//ánh mắt man mát sâu thẳm buồn nhìn Bạch Thiển//
Mặc Uyên
//trong lòng lại thầm than thở//: "Tiểu Thập Thất thật sự ta đã về trễ rồi sao"
Bạch Thiển
//quay đầu lại nhìn Sư Phụ nàng//
Bạch Thiển
//trong lòng nghỉ//: "Ủa Sư Phụ người đâu có mở miệng nói đâu sau ta lại nghe được tiếng của người chứ"
Chiết Nhan
//gõ bàn ,kéo hai thầy trò đang xuất thần quay về//: "Này này sao hai Thầy trò các ngươi cứ thích xuất thần thả đi mất vậy"
Mặc Uyên
//cố gắng mỉm cười//: "Ta chỉ muốn hỏi hắn sinh năm nào và hiện giờ ở đâu"
Chiết Nhan
//liếc nhìn Bạch Thiển, ra hiểu bằng ánh mắt cho Mặc Uyên, đi hỏi Tiểu Thập Thất của đệ đi//
Mặc Uyên
//liếc mắt nhìn Bạch Thiển//: "Tiểu Thập Thất"
Bạch Thiển
//nhìn Bạch Chân ánh mắt cầu cứu//
Bạch Chân
//lắc đầu, bảo nàng tự nói đi//
Bạch Thiển
//đang suy nghĩ về ,lúc này lại nghe được tiếng lòng của Sư Phụ cho nên cúi đầu suy nghĩ//
Mặc Uyên
//trong lòng nói//: "Tiểu Thập Thất con thật lòng yêu thích đệ ấy sao"
Bạch Thiển
//báu chén trà, cụp mắt kìm nén//
Chiết Nhan
//thấy nên trêu chọc//: "Tiểu Ngũ à Tiểu Ngũ chỉ có ngồi trước mắt Mặc Uyên ngươi mới biết sợ là vì"
Bạch Thiển
//thở dài nói//: "Trả lời Sư Phụ, chàng ấy là Dạ Hoa thái tử Thiên Tộc ,sinh lúc vài ngày sau khi Sư Phụ..."
Bạch Thiển
//lúc này nàng lại nhớ đến lúc Sư Phụ nàng tế Chuông, cho nên nàng cay khóe mắt//
Chiết Nhan
//thấy vậy biết Tiểu Ngũ, nhớ đến chuyện buồn khi Mặc Uyên ra đi//
Chiết Nhan
//nói tiếp lời Bạch Thiển//: "Là lúc đệ tế Chuông vài ngày sau Dạ Hoa được sinh ra"
Bạch Chân
//thấy Muội Muội muốn khóc ,qua vỗ vai an ủi//: "Tiểu Ngũ đừng buồn nữa, Sư Phụ muội cũng đã về rồi, chuyện cũ bỏ qua đi"
Bạch Thiển
//đứng dậy, hành lễ//: "Sư Phụ, Thập Thất xin phép ra ngoài một chút"
Mặc Uyên
//chưa kịp nói gì, Tiểu Thập Thất đã bước đi ra cửa//
Bạch Thiển
//đưa tay lau nước mắt, vì Sư Phụ trở về và Lại nhớ đến chuyện Tế chuông//
Mặc Uyên
//trong lòng nói//: "Tiểu Thập Thất Vi Sư xin lỗi, lúc đó ta không có thể lựa chọn, nhưng Vi Sư không thể phụ Tứ Hải Bát Hoang được ,Ta biết không nên hỏi nhưng Dạ Hoa thật tốt với con không"
Bạch Thiển
//khự lại, quay đầu nhìn về phía Mặc Uyên//
Mặc Uyên
//vô thức ngẩn đầu, nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Thập Thất của hắn, hiện lên một tia, vô cùng lo lắng, bối rối, khó xử, đau lòng//
Cả hai bất gặp được ánh mắt của nhau
Chiết Nhan
//ho nhẹ một tiếng//
Bạch Chân
//quýnh Chiết Nhan//: "Lão Phượng Hoàng người nói vì đi chứ, Cứ vậy sao"
Chiết Nhan
//thở dài//: "Thôi đệ Thầy trò họ giải quyết đi, Chúng ta theo Tiểu Ngũ"
được không đó Các bạn đọc
Comments
Triệu Đình Uyên
tiếp đi tác giả rất hay
2025-06-27
0
OTP uyên thiển
ra tiếp đi bà ơi
2025-06-28
0
Trần Trường Thịnh
hay ạ tiếp tục đi ạ
2025-06-27
0